Hoàng Hậu Trọng Sinh: Sủng Ái Thành Đoàn

Chương 30: Ảnh Vệ Nói Ra Sự Thật

“Con không biết võ, không có doanh lệnh xuất nhập Tần gia quân, bình thường ra ngoài không phải mấy vị ca ca hoặc mẫu thân cùng đi, thì chính là ảnh vệ và tùy tùng của Thái Tử điện hạ, hắn làm quen con ở đâu, lại ở đâu thổ lộ tình cảm ái mộ với con.”

“Nếu đã làm quen, thì chắc chắn có dấu vết có thể tìm ra, nhưng cha ngài đã nghiêm túc điều tra qua chưa? Trong cái phủ này còn có ai có thể cầm doanh lệnh của Tần gia quân, tùy thời xuất nhập quân doanh Tần gia?”

Thân thể của Tần Nguyệt Hề nằm bên trong rèm che bỗng nhiên cứng đờ.

Mà ánh mắt của mọi người trong sảnh cũng nhao nhao nhìn về hướng giường.

Trong phủ có thể ra vào quân doanh Tần gia quân, còn có Tần Nguyệt Hề.

Bình thường nàng ta đều ở trong quân doanh tập võ, có thể tiếp cận không ít binh sĩ trong doanh.

Mà sắc mặt của Bình Xương Hầu cũng vì lời nói của Tần Mạn Kiều mà trở nên cứng đờ.

Nhị ca Tần Thiên Kiệt hỏi, “Muội muội, muội vừa mới nói hôm qua xảy ra chuyện kinh tâm động phách, rốt cuộc là chuyện gì?”

Tần Mạn Kiều quay đầu nhìn mẫu thân Trương Thị, nước mắt “tỏng” một cái liền chảy xuống, đêm qua một màn Sở Thần xông vào khuê phòng của nàng, ôm nàng, bây giờ nhớ tới, đều cảm thấy sợ mất mật.

Tại sao lại có kẻ to gan như vậy, dám xông khuê phòng nàng, ý đồ bôi nhọ trong sạch của nàng trước mặt Thái Tử.

Trương Thị thấy sắc mặt nữ nhi không thích hợp, thân thể cũng bị kéo căng, “Kiều Kiều, nhanh nói cho nương, hôm qua lúc nương không có mặt, rốt cuộc con đã xảy ra chuyện gì?”

Tần Mạn Kiều cắn chặt cánh môi, nhìn Bình Xương Hầu nói, “Hôm qua lúc nữ nhi tỉnh lại, không nhìn thấy nương, cũng không có đệ đệ, mà lại nhìn thấy Thần Vương đang ở trên giường của nữ nhi.”

“Choang!” Bình Xương Hầu dưới sự kích động, không cẩn thận đυ.ng phải chén trà trên bàn, cái chén lập tức lăn xuống đất, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Mà một tiếng này, cũng chấn đến đám người trong sảnh, hoảng hốt lại kinh hãi.

Bình Xương Hầu kinh hãi, “Con, Thần Vương, sao hắn có thể chạy đến khuê phòng của con, Thần Vương đến khuê phòng của con làm cái gì?”

Nói đến đây, Bình Xương Hầu nhớ tới trong sảnh còn có người ngoài, liền chuẩn bị gọi người dẫn Tần Anh đi trước.

Tần Mạn Kiều ngăn cản, “Cha, ngài không cần để hắn xuống, cứ nghe một chút xem ảnh vệ nói thế nào, có thể hai chuyện này có liên quan.”

Nói xong, nàng giơ tay lên, vỗ hai cái.

Ánh Sát từ bên ngoài đi tới.

Bình Xương Hầu đã bị lời của Tần Mạn Kiều dọa sợ, cả người bỗng chốc rơi vào trạng thái ngơ ngác.

Sau khi Ảnh Sát vào cửa, còn chưa kịp phản ứng lại.

Tần Mạn Kiều đã quay đầu dặn, “Ảnh Sát, đem chuyện xảy ra ở Thiên Thủy Các hôm qua, nói lại cho Hầu gia.”

Ảnh Sát hướng Bình Xương Hầu hành lễ một cái, mới mở miệng nói, “Hôm qua Thái Tử điện hạ có tới Tần gia, nhưng vào lúc Tần tiểu công tử cõng Lục tiểu thư về lại Thủy Thiên Các xong, liền rời khỏi.”

“Chỉ là xe ngựa vừa đi không bao lâu, đã có người truyền tin nói Lục tiểu thư ngã bệnh, Hầu phu nhân mời lương y tới khám bệnh cho Lục tiểu thư.”

“Điện hạ liền trở lại Tần gia, đến viện tử của Lục tiểu thư, chỉ là Thái Tử điện hạ vừa mới đẩy cửa phòng của Lục tiểu thư ra, liền thấy được Thần Vương đang ở trên giường của Lục tiểu thư, ý đồ làm chuyện không đứng đắn với Lục tiểu thư.”

“May mắn Thái Tử điện hạ kịp thời đuổi tới, cứu được sự thanh bạch của Lục tiểu thư, sau đó điện hạ để cho thần đi tra chuyện này.”

“Thần tra được sau khi Hầu phu nhân và Tần tiểu công tử rời đi không bao lâu, người trong viện của Lục tiểu thư, cũng bị người dùng cớ sai đi hết.”

“Thần Vương chính là nhân lúc đó lẻn vào, mà bên Thủy Tạ Các cũng vừa vặn gặp phải thích khách, nên Thái Tử điện hạ mới đưa Lục tiểu thư trở về Đông Cung.”

“Trên đường hồi cung, Lục tiểu thư còn bởi vì chuyện Thần Vương làm ra, mà bị giận dữ công tâm tới mức thổ huyết, khiến nửa đường Thái Tử điện hạ phải gọi Triệu Thái Y lên xe khám cho Lục tiểu thư.”

“Trời ạ!” Trương Thị đau lòng khóc lớn, “Kiều Kiều, sao số con lại khổ như vậy, vì sao Thần Vương lại muốn hại con, rốt cuộc hắn muốn làm cái gì chứ!!”