Hoàng Hậu Trọng Sinh: Sủng Ái Thành Đoàn

Chương 32: Túi Thơm Của Tần Nguyệt Hề.

Tần Nguyệt Hề hít vào một ngụm khí lạnh.

Truyền thừa của Triệu Thái Y kia chính là y thuật của Bạch Thánh, sở trường chính là trị những căn bệnh nan y, cũng bao gồm giữ thai và những triệu chứng khó sanh.

Thái tử đòi nữ y quan tốt nhất từ chỗ của Thái Hậu tới, sắp xếp bên cạnh Tần Mạn Kiều để chăm sóc nàng.

Bây giờ Tần Mạn Kiều muốn gọi Triệu thái y, là muốn làm gì?

Nàng ta nghĩ mãi mà không rõ vì sao Tần Mạn Kiều lại đột nhiên biến thành dạng này, đối chọi gay gắt với nàng ta, đến cũng thì bước nào của nàng ta đã xảy ra sai sót?

“Lục muội muội, hai ngày này vì sao muội phải khắp nơi đối nghịch với ta, cũng là vì muội với Thần Vương…..”

“Ngũ tỷ tỷ, bây giờ ta là vị hôn thê của Thái Tử điện hạ, tỷ một ngụm một câu ta với Thần Vương thế này thế kia, đây là tỷ muốn chính miệng ta nói với tỷ, ta với Thần Vương là thế này thế kia thật sao?”

Tần Nguyệt Hề lập tức bị nàng chặn họng.

Trương Thị với con trai nhỏ Tần Thiên Hạo, cũng lộ ra vẻ mặt buồn bực trừng nhìn Tần Nguyệt Hề.

Hoàn toàn chính xác, hình như cũng là Tần Nguyệt Hề ở trước mặt bọn họ nói Kiều Kiều với Thần Vương thế này thế kia, nên từ đó mới khiến cho bọn họ, nghĩ là Kiều Kiều với Thần Vương là như thế.

Từ sau khi Kiều Kiều trở lại Tần gia, cũng không có nhắc tới chuyện Thần Vương, vậy mà Tần Nguyệt Hề này, cứ liên tục nhắc lại những lời đó.

Nàng ta rốt cuộc là vô ý hay vẫn là có tâm!

Đúng lúc này, Triệu thái y xách theo hòm thuốc đi tới, tiếp đó theo quy củ chào hỏi vài câu với người Tần gia.

Tần Mạn Kiều nói: “Triệu thái y, Ngũ tỷ tỷ của ta có dấu hiệu sinh non, người nhất định phải giúp tỷ ấy giữ vững đứa nhỏ trong bụng, thuận tiện kiểm tra một chút, rốt cuộc là Ngũ tỷ tỷ bị kinh sợ ra máu, hay là có nguyên nhân khác dẫn tới!”

Đôi con ngươi Tần Nguyệt HỀ hung hăng co rụt lại mất lần, theo bản năng siết chặt tay nhỏ.

Nàng ta đang muốn nghĩ cách giấu đi túi thơm trên người, nhưng mà Triệu thái y vừa mới ngồi xuống, chuẩn bị bắt mạch cho nàng ta, thì đã ngửi được mùi hương.

Triệu thái y lập tức nhíu mày, “Tần Ngũ tiểu thư, xin đưa túi thơm của ngài cho ta nhìn một chút!”

Thân thể Tần Nguyệt Hề bất động.

Không!

Nàng ta không thể đưa cho Triệu thái y thứ này.

Tần Mạn Kiều thấy nàng ta không có hành động, nhíu mày nghi hoặc, “Triệu thái y, túi thơm của Ngũ tỷ tỷ có vấn đề gì sao?”

Triệu thái y đứng dậy, nói với người trong đại sảnh: “Thưa Lục tiểu thư, vừa rồi hạ quan vào phòng, đã ngửi được có mùi xạ hương, mà vừa rồi lúc hạ quan mới ngồi xuống, đã phát hiện mùi hương này chính là tản ra từ trên người Tần Ngũ tiểu thư, cho nên, hạ quan muốn nhìn thử túi thơm của Tần Ngũ tiểu thư một chút!”

Sắc mặt Tần Nguyệt Hề tái nhợt rõ ràng.

Đôi mắt Tần Thiên Hạo sắc bén, phát hiện ta hai tay Tần Nguyệt Hề có động tác nhỏ, liền nhanh chóng tiến lên, bắt lấy ống tay áo của nàng ta.

Phát hiện trong tay Tần Nguyệt Hề chính là túi thơm.

Sắc mặt Tần Nguyệt Hề lập tức thay đổi, “Hạo đệ, ngươi….”

“Ngũ tỷ tỷ che giấu làm cái gì, Triệu thái y nói muốn kiểm tra túi thơm của tỷ.” Tần Thiên Hạo trực tiếp lấy đi túi thơm trong tay Tần Nguyệt Hề, đưa cho Triệu thái y.

Sau khi Triệu thái y lấy túi thơm qua, liền mở ra, đổ hương liệu bên trong ra, ngửi ngửi.

“Như thế nào?” Tần Thiên Hạo hỏi.

Triệu thái y nói, “Đây chỉ là mùi hoa quế thông thường, cũng không có vấn đề gì.”

Tần Nguyệt Hề lập tức khóc, “Lục muội muội, có thật là muội muốn Triệu thái y giúp ta giữ thai hay không, Triệu thái y không nói chuyện rõ ràng, đã nói trên người ta có vấn đề, rốt cuộc là muội có âm…”

Một chữ “mưu” còn chưa nói xong, Tần Mạn Kiều đã vươn tay tới thắt lưng của Tần Nguyệt Hề.

Chờ khi Tần Nguyệt Hề phản ứng lại, thì Tần Mạn Kiều đã lấy ra được một gói hương nhỏ từ trong dây lưng của nàng ta,

Tần Mạn Kiều đưa bao hương tới trước mặt Triệu thái y, nhẹ nhàng nói, “Triệu thái y, ngươi xem có phải là thứ đồ chơi này hay không!”