Chấn Kinh! Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 8

Ăn xong, ba đứa trẻ hài lòng đánh một cái ợ, đang lau miệng thì cảnh sát dẫn theo phụ huynh đến.

Tìm con mãi không thấy, phụ huynh vừa vào đã ôm chầm lấy con mà khóc: "Lạc Lạc, sao con lại chạy xa như vậy? Dọa mẹ chết khϊếp."

Cậu bé mập mạp tên Lạc Lạc ợ một cái, đưa cái bát sứ trắng rỗng cho mẹ: "Mẹ đến muộn rồi, bọn con vừa ăn cháo cua siêu ngon."

Cô bé nhỏ nhắn cũng dựa vào vai mẹ mình: "Mẹ ơi, cháo đó ngon lắm, con ăn hết hai bát."

"Kiều Kiều, con ăn hết hai bát sao?" Mẹ cô bé không tin lắm, con gái mình rất kén ăn, sao có thể ăn nhiều như vậy được?

Cô bé gật đầu: "Ngon lắm."

Phụ huynh ôm con giải thích tình hình, sau khi hiểu rõ thì cảm ơn Diệp Cửu Cửu: "Cảm ơn chủ quán đã báo cảnh sát, chúng tôi tìm quanh khu phố mãi, không ngờ bọn trẻ lại chạy xa như vậy."

Ba đứa trẻ là bạn cùng lớp mẫu giáo, thường rủ nhau ra chơi ở cầu trượt gần khu phố, nhân lúc không ai để ý thì chạy đi mua kem, kết quả đi nhầm đường lạc vào trong hẻm Hoa Lê.

Diệp Cửu Cửu cười nói: "Không sao, chỉ là việc nhỏ thôi."

"Chủ quán, thực sự rất cảm ơn cô." Mẹ của cậu bé mập mạp lại lên tiếng: "Chúng tôi tìm gần hai tiếng đồng hồ, chúng tôi còn tưởng... May mà chủ quán đã giúp giữ bọn trẻ lại và báo cho chúng tôi, thực sự cảm ơn cô."

Diệp Cửu Cửu nhìn ba đứa trẻ ăn no căng bụng, không phải cô giữ bọn trẻ lại mà là cháo cua thơm ngon: "Bọn trẻ không sao là tốt rồi."

"Tìm được đứa nhỏ là tốt rồi." Cảnh sát dừng lại một chút: "Trẻ còn nhỏ, sau này các anh chị cũng cẩn thận một chút, không phải lúc nào cũng có người tốt bụng giúp đỡ tìm lại được, sau này tự mình chú ý hơn một chút."

Cảnh sát xác nhận không có vấn đề gì rồi rời đi, mấy phụ huynh lấy phong bao đưa cho Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, hôm nay thực sự rất cảm ơn các cô."

Diệp Cửu Cửu đúng là đang thiếu tiền nhưng không thể nhận số tiền này: "Đây không phải công lao của tôi, là các bé ngửi thấy mùi cháo tôi nấu nên mới vào."

Cậu bé mập mạp tự hào ngẩng đầu: "Cháo của chị siêu ngon, cha mẹ đến muộn rồi, không được nếm thử."

"Thực sự rất ngon." Cậu bé mập mạp rất hiếu thảo, kéo quần dài của Diệp Cửu Cửu hỏi: "Chị ơi, chị còn không, có thể cho cha mẹ em ăn không?"

Diệp Cửu Cửu chỉ vào cái bát rỗng trên bàn: "Hôm nay nấu đã hết rồi."

Cha mẹ cậu bé nhìn vào cái bát rỗng trên bàn, xấu hổ vô cùng, thật mất mặt, nói lời xin lỗi với Diệp Cửu Cửu, sau đó bế đứa nhỏ rời đi: "Về nhà rồi xử lý con."

Cậu bé mập mạp hoàn toàn không sợ bị đánh, còn hỏi: "Vậy mai còn không? Nếu có thì mai em lại đến."

Hai đứa trẻ kia cũng phụ họa theo: "Sẽ đến."

Cha mẹ chúng tát vào mông chúng một cái, đau đến mức chúng kêu ối ối.