Làm Nhóm So Sánh Trong Chương Trình Khoe Giàu

Chương 11

Diệp Hiểu Âu cũng bị Thẩm Vi kéo ra ngoài, đến cửa hàng đồng hồ nổi tiếng đối diện. Nhân viên quản lý liền tiến lên đón tiếp, họ rất quen thuộc với ba người này. Diệp Hiểu Âu hỏi nhân viên quản lý: "Có sẵn chiếc đồng hồ trên biển quảng cáo kia không?"

"Có ạ, mời quý khách đi theo tôi."

Ba người đi theo nhân viên quản lý lên lầu hai, vào phòng VIP. Nhân viên quản lý lấy ra chiếc đồng hồ và giới thiệu: "Chiếc đồng hồ này được thiết kế hướng đến những người phụ nữ thanh lịch và cá tính. Vỏ đồng hồ bằng bạch kim 18K, mặt đồng hồ khảm kim cương và đá sapphire theo các cấp độ màu sắc khác nhau, được sắp xếp thành tầng. Mặt đồng hồ sử dụng ngọc trai tinh khiết, được chạm khắc thủ công bởi các nghệ nhân bậc thầy. Đặc biệt nhất là bộ máy bên trong sử dụng bộ máy C24 0 siêu mỏng, đây là bộ máy có danh tiếng truyền kỳ nhất của thương hiệu chúng tôi..."

Thiết kế của chiếc đồng hồ rất phù hợp với phong cách của Thẩm Vi, vừa cao quý vừa trang nhã, toát lên khí chất của một nữ vương.

Hồ Tử Huyên nói: "Chiếc đồng hồ này rất hợp với cô, cô muốn mua à?"

"Đúng vậy, mua đi! Thật ra cũng không quá đắt, chỉ 880 nghìn." Tôn Lê cười nói.

[Cười vl~ Chỉ biết nói mát, nếu không phải tôi xem từ đầu tôi còn tưởng họ là nhân viên tiếp thị luôn đấy? Họ còn nhiệt tình hơn cả môi giới bất động sản chỗ tôi luôn rồi. Đây là cố tình dụ khị Thẩm Vi để chia hoa hồng hả?]

[Bồ còn non lắm! Tui nhìn là biết họ muốn Thẩm Vi xấu mặt, muốn nghe cô ấy nói không mua nổi để họ được dịp chế nhạo cô ấy. Nói trắng ra là họ không có ý tốt gì. Bây giờ tui có chút không thuận mắt hai người này rồi.]

[Diệp Hiểu Âu biết rõ tình hình của Thẩm Vi mà vẫn không ngừng cổ vũ cô ấy mua đồ, lại còn mắc như thế kia? Mà Thẩm Vi vốn là một tiểu thư đang trên đà phá sản bị phá sản nhưng vẫn có mặt ở chỗ này! Rõ ràng là bị ép.]

Thẩm Vi nói với nhân viên quản lý: "Để chiếc đồng hồ này lại đã, tôi muốn xem những mẫu khác."

"Vâng ạ."

Thẩm Vi chọn lấy một chiếc đồng hồ nữ, mặt đồng hồ bằng đá men khảm kim cương, rất sang trọng, và một chiếc đồng hồ nam phức tạp có chức năng hiển thị lịch trình.

"Thưa quý cô, hai chiếc đồng hồ này chỉ dành cho khách hàng VIP mới có thể mua."

Thẩm Vi lấy từ trong túi ra một chiếc thẻ VIP. Ba của cô vốn là một trong những nhóm khách hàng thân thiết đầu tiên của thương hiệu này, ông vốn có niềm đam mê mãnh liệt với những loại đồng hồ thương hiệu nổi tiếng. Vài tháng trước, hơn mười mấy chiếc đồng hồ của thương hiệu này mà ba cô sưu tầm đã bị bán hết, chỉ còn lại thẻ.

Nhân viên quản lý kiểm tra thẻ và nói: "Thưa quý cô, cô vui lòng đợi một lát, tôi sẽ lấy đồng hồ cho quý cô."

Trong phần bình luận của chương trình, người phổ cập kiến thức cũng trồi lên giải thích: "Đồng hồ của hai chi nhánh này của nước P có giá cơ bản không dưới 1,5 triệu NDT. Công nghệ men của chiếc đồng hồ nữ này là đặc trưng của thương hiệu này, tôi đã từng thấy một chiếc với giá hơn 10 triệu NDT. Tất nhiên giá của chiếc này không cao như vậy, có lẽ khoảng 150-160 vạn NDT. Nó được coi là hàng tốt trong trung tâm mua sắm này. Chiếc đồng hồ nam là sản phẩm kinh điển khác của thương hiệu này, có thể mua được với giá khoảng một triệu NDT."

[Chiếc đồng hồ nam là mua cho ba của cô ấy ư? Cô ấy hiếu thảo nhỉ? Nãy giờ chỉ thấy cô ấy mua đồ hầu như đều cho bố mẹ mình.]

[Cô ấy sẽ không thực sự mua chứ? Không phải nói rằng cô ấy gần như phá sản rồi sao?]

Diệp Hiểu Âu cùng nhìn với cô ấy: "Chiếc này thực sự đẹp, trông rất sang trọng. Nhưng hình như kiểu dáng này có hơi lỗi thời."

Diệp Hiểu Âu có thể không cảm thấy khó chịu khi Thẩm Vi mua chiếc đồng hồ trước đó bọn họ nhắc đến, nhưng nếu cô mua chiếc này, giá sẽ cao hơn chiếc cô ta chọn. Đến lúc đó dù bản thân cô ta mua chiếc đồng hồ kia không phải chỉ trở thành vật làm nền thôi sao?

Thẩm Vi: "Cho mẹ tôi."

Diệp Hiểu Âu nghẹn lại.

"Vậy chiếc đồng hồ nam kia thì sao?"

Hồ Tử Huyên cười nói: "Là cho bạn trai à?"

Trong phòng của các khách mời nam, bốn người cũng đã đến được 3 người rồi. Vị thiếu gia họ Dương lúc này đang xem chương trình trực tiếp trên TV, thỉnh thoảng ống kính cũng sẽ quay đến chỗ họ, nhìn vào phản ứng của những vị khách mời nam này.

Hà Dương là một phú nhị đại có cha làm bất động sản, là một ông chủ lớn trong ngành này. Bản thân anh ta nổi tiếng trên mạng với phong cách "hot boy" đã tạo ra một loại kem ly nổi tiếng trên mạng, được quảng cáo là "không tăng cân", từng gây tiếng vang trên toàn quốc. Loại sản phẩm này dựa vào sức mạnh marketing nên thường xuất hiện trong các chương trình giải trí. Anh ta tham gia chương trình này cũng để nâng cao danh tiếng của bản thân.

Thật ra anh ta cũng không quan tâm đến Tần Phỉ cho lắm, dù sao cha anh ta làm ăn lớn hơn cha Tần Phỉ, bản thân anh ta cũng thành công trong lĩnh vực riêng.

Theo kịch bản lần này, anh ta được ghép đôi với Tôn Lê nhưng bản thân cô ta ngu xuẩn đến nhức cả đầu. Anh ta đã không dưới một lần chửi mắng biên tập viên của chương trình này.

Tất cả đều mẹ nó mù hết rồi sao?