Y hít sâu một hơi: “Xin lỗi, Nhu Nhi, ta…”
Vân Vũ Nhu dịu dàng lắc đầu: “Sao có thể trách chàng được? Vốn dĩ chuyện này đã là thϊếp làm khó chàng.”
Ả ta suy nghĩ một lát, vẻ mặt ngập ngừng: “Thực ra, thϊếp còn một cách. Nhưng trước đây, vì nghĩ chưa đến lúc bất đắc dĩ nên không muốn dùng…”
Thẩm Vạn Kỳ lập tức nói: “Nhu Nhi muốn làm gì, cứ việc làm. Ta luôn ủng hộ nàng.
“Nhưng, đó là cách gì?”
Vân Vũ Nhu tao nhã đứng dậy, ngồi xuống bên cạnh y, ghé tai thì thầm: “Nhu Nhi từng bị đày đến nước Đại Việt sau khi cha mẹ bị xử trảm…”
“Nếu Hầu gia tin tưởng…”
Từ xa, Trưởng công chúa và hai người đi cùng không thể nghe rõ họ đang bàn bạc gì. Nhưng ngay sau khi nữ nhân nói xong, Thẩm Vạn Kỳ thoáng sững lại, rồi lớn tiếng: “Nếu bị phát hiện, đó chính là tội chết…”
Vân Vũ Nhu vội vã bảo y hạ giọng, giả vờ giận dỗi: “Nhu Nhi có nói cho ai biết đâu. Chuyện này trời biết đất biết, chàng biết thϊếp biết, làm sao có thể bị phát hiện?”
Thẩm Vạn Kỳ ngập ngừng một lát, rồi gật đầu: “Cũng đúng…”
Trong lòng Thẩm Chi Chi không nhịn được mà bĩu môi. Nàng thầm nghĩ, chuyện đó chưa chắc đâu. Nếu muốn người khác không biết, trừ phi mình đừng làm.
Nàng phồng má, bàn tay nhỏ xíu cố gắng bấm ngón tính toán.
Dù cốt truyện có thay đổi, nàng không thể biết trước, nhưng nàng là ai? Nàng là đại sư Thần Toán, giỏi tính toán vận mệnh!
Muốn giấu nàng? Chuyện đó còn khó hơn lên trời. Nói thẳng ra, kiếp trước nàng bị sét đánh chính vì xem quẻ quá chuẩn, tiết lộ thiên cơ!
Trưởng công chúa An Thành đang cúi đầu trầm tư suy nghĩ về việc nữ nhân kia và Thẩm Vạn Kỳ đã nói điều gì, thì thấy Thẩm Chi Chi khua tay ngắn ngủn, đôi mắt to long lanh tràn đầy phẫn nộ.
[Mẫu thân! Người phụ nữ độc ác kia nói với Thẩm Vạn Kỳ rằng sẽ dùng cổ độc hại người!]
Trưởng công chúa An Thành kinh ngạc, liên tưởng đến câu nói lỡ miệng vừa rồi của Thẩm Vạn Kỳ, dường như đã hiểu rõ ngọn ngành. Điều nữ nhi nhắc đến chắc hẳn là việc hai người đó vừa bí mật mưu tính.
[Họ nói nhỏ quá, mẫu thân không nghe được thì làm sao đây, hu hu, mẫu thân, họ muốn hại người bằng cổ độc, người nhất định phải cẩn thận đó…]
Nhìn nữ nhi trong lòng vì lo lắng cho mình mà khua tay loạn xạ, trưởng công chúa An Thành vốn đang căng thẳng trong lòng cũng dần bình tĩnh lại, đưa ngón tay ra chạm vào tay Thẩm Chi Chi.
Trong lòng thị lặng lẽ đáp: Mẫu thân đã biết rồi, sẽ không để chúng toại nguyện đâu. Mẫu thân nhất định sẽ bảo vệ tốt chính mình. Sau đó, thị sẽ chăm sóc thật chu đáo cho Chi Chi của mình.