"Ưʍ." Tô Thời Tửu theo bản năng nhắm mắt lại.
Cơ thể cậu bị Cố Thù Quân cao lớn giam cầm, theo phản xạ lùi về sau, xương bướm đập mạnh vào lớp gạch men cứng rắn, may mà phía sau đầu có lòng bàn tay Cố Thù Quân đỡ lấy, không đau.
Môi kề môi, chóp mũi chạm nhẹ, hơi thở dồn dập hòa quyện vào nhau...
Sau vài giây hôn cuồng nhiệt không theo quy luật nào.
"Tô Thời Tửu, há miệng." Cố Thù Quân thu tay về, nâng niu khuôn mặt Tô Thời Tửu, ngón tay cái miết nhẹ lên môi cậu, trầm giọng ra lệnh.
Tô Thời Tửu lại ngẩng đầu, ánh mắt lạnh nhạt và tỉnh táo: "Anh có biết câu lạc bộ này đang tiến hành giao dịch phi pháp không?"
Cố Thù Quân: "Không biết."
Tô Thời Tửu còn muốn hỏi thêm, Cố Thù Quân đã hôn xuống.
Môi lưỡi dây dưa.
Đầu lưỡi càn quét trong khoang miệng.
Tô Thời Tửu chỉ cảm thấy không khí trong l*иg ngực như bị Cố Thù Quân cướp đoạt hết.
Cậu hơi ngẩng đầu, muốn né tránh nụ hôn cuồng loạn như muốn lấy mạng người này, nhưng ngay sau đó, cảm thấy đau ở môi.
"Shhh."
Vị tanh nhẹ lan tỏa trong khoang miệng.
Ánh mắt Cố Thù Quân u ám, đầu ngón tay nhẹ nhàng ma sát làn da trắng nõn mịn màng của Tô Thời Tửu, cuối cùng dừng lại ở cổ cậu: "Mới đăng ký kết hôn được ba ngày đã đến quán bar tiếp rượu? Nếu không phải tôi nhận được tin tức tự mình đến xem—— Tô Thời Tửu, rốt cuộc em có để người chồng mới cưới của mình trong mắt hay không?"
Tô Thời Tửu: "..."
Hèn chi, lúc trước khi nhìn thấy Cố Thù Quân, Tô Thời Tửu còn ngạc nhiên một chút, không ngờ với thân phận của Cố Thù Quân, vậy mà cũng đến loại câu lạc bộ này.
Bây giờ đã hiểu, thì ra là đến để bắt gian...
Khụ.
Chuyện này đúng là Tô Thời Tửu đuối lý.
Lông mi dài như lông vũ của Tô Thời Tửu khẽ run, giải thích: "Đều là công việc."
Dừng một chút, cậu lại bổ sung: "Nếu anh cảm thấy không thể chấp nhận, cũng có thể lấy lý do này, đề nghị hủy bỏ hôn ước với ba mẹ tôi."
Lời vừa nói xong, trong phòng vệ sinh là một khoảng yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức Tô Thời Tửu thậm chí có thể nghe thấy nhịp tim của hai người.
Cố Thù Quân không nói một lời, chỉ nhìn chằm chằm Tô Thời Tửu trước mặt.
Một lúc sau, từ khoang mũi hắn khẽ phát một tiếng hừ cười nhạo, giơ hai tay lên, ở khoảng cách rất gần, nghiêm túc cài cúc áo sơ mi trên cùng cho Tô Thời Tửu, cho đến khi cổ áo sơ mi trắng phẳng phiu, che đi xương quai xanh tinh xảo của cậu.
"Em muốn ly hôn với tôi?"
Cố Thù Quân nheo mắt lại, cúi đầu xuống một chút, ghé sát vào tai Tô Thời Tửu nói: "Tô Thời Tửu, nhà họ Tô đã nhận được lợi ích của tôi, thì phải ngoan ngoãn, ngoan ngoãn thực hiện lời hứa ban đầu."
"Em đã bước vào cửa nhà tôi, thì đừng suốt ngày nghĩ đến chuyện chạy trốn."
"Hai chữ ly hôn này, tôi không muốn nghe thấy từ miệng em lần thứ hai." Cố Thù Quân nhẹ nhàng vỗ vỗ cổ áo Tô Thời Tửu, ánh mắt vẫn lạnh lùng, giọng nói lại có thể xem như là dịu dàng hỏi: "Hiểu chưa?"