Đồng Nhạc Tiên là ông bố trẻ mất con và lần đầu tiên trong đời mắc chứng nghiện rượu.
Anh trải qua những ngày nghiện rượu và khóc lóc trước những bức ảnh của con trai mình.
Vợ anh qua đời vì bệnh tật không lâu sau khi sinh con. Anh một mình nuôi con trai khôn lớn đến tuổi đi học, nhưng rồi cậu bé cũng mắc bệnh và qua đời, để lại anh một mình đối mặt với thế giới đã hoàn toàn sụp đổ.
Anh cảm thấy mình như một ác thần, khắc vợ, khắc con, nhưng người như anh lại vẫn sống, trong khi vợ và con trai đã mãi mãi về với thiên đường.
Đồng Nhạc Tiên từng thử tự sát. Anh cắt cổ tay, nhảy lầu, uống thuốc ngủ, nhưng lần nào cũng thất bại.
Có lẽ mạng anh quá cứng, ngay cả ông trời cũng không muốn nhận anh.
Bạn bè khuyên anh nhận nuôi một đứa trẻ, nhưng anh là một người đàn ông độc thân, không đủ điều kiện và lý lịch để vượt qua các thủ tục phức tạp.
Và điều quan trọng nhất là anh sợ nếu thực sự nhận nuôi một đứa trẻ, số khắc vợ con của anh sẽ "khắc" chết đứa trẻ được nhận nuôi đó.
Một ngày nọ, một công ty sản xuất AI phát triển một loại robot trí tuệ nhân tạo mới, chuyên phục vụ những khách hàng mất con hoặc không thể có con. AI này có thể tái tạo hoàn toàn đứa trẻ lý tưởng trong tâm trí khách hàng, dựa trên trí nhớ hoặc sự tưởng tượng của họ.
Sau khi Đồng Nhạc Tiên nhìn thấy quảng cáo này, trong một thời gian dài anh đã không thể quên được nó. Giá của AI rất cao phiên bản cơ bản là 200.000 đô la Mỹ. Nếu muốn bổ sung các tính năng thông tin theo nhu cầu của khách hàng, thì tổng chi phí có thể lên tới khoảng 30.000 đô la Mỹ.
Anh kiểm tra tài khoản tiết kiệm của mình, thấy rằng vẫn đủ khả năng chi trả. Sau một ngày suy nghĩ, anh quyết định đặt mua.
Quá trình sản xuất mất khoảng một tháng. Điều đó có nghĩa là sau khi thanh toán, anh phải chờ thêm một tháng mới nhận được sản phẩm. Nhưng kể từ ngày đặt hàng, anh đã ngừng uống rượu. Anh cảm thấy mình lại có hy vọng vào cuộc sống, vì sau một tháng nữa, đứa con đáng yêu nhất của anh, đứa con cưng của anh, sẽ trở lại trong vòng tay anh.
Anh sắp xếp lại phòng trẻ như trước, sắp xếp tất cả những món đồ chơi mà con anh đã chơi và mua rất nhiều thứ mà cậu bé thích. Anh muốn con mình vui vẻ ngay khi nó về đến nhà. Nó sẽ như một thiên thần.
Trong một tháng chờ đợi đó, Đồng Nhạc Tiên đã đọc kỹ hướng dẫn sử dụng AI.
Khách hàng có thể dạy dỗ AI như một đứa trẻ bình thường.
AI được lập trình với chỉ số IQ ban đầu và có khả năng học hỏi để trưởng thành hơn.
Hàng năm, nhân viên bảo trì chuyên nghiệp sẽ đến nhà để điều chỉnh chiều cao và cân nặng của AI để nó có thể giống một đứa trẻ thực sự hơn.
Nếu AI bị hư hỏng dưới bất kỳ hình thức nào trong quá trình vận hành, khách hàng có thể gọi tới đường dây nóng dịch vụ chuyên dụng và nhờ nhân viên đến sửa chữa.
Tuổi thọ của AI là 20-40 năm và các chip nhớ trong não chúng có thể được cấy vào các mẫu cơ thể AI mới.
Một tháng sau, AI mà Đồng Nhạc Tiên đặt mua đã đến. Anh đặt tên cho nó là Đồng Độ An, trùng với tên của đứa con trai đã mất.
Cả ngày hôm đó, Đồng Nhạc Tiên chìm trong trạng thái vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Khi chuông cửa reo lên, anh vội vàng chạy đến cửa. Nhưng khi tay anh chạm vào chốt khóa, anh chợt khựng lại. Hít một hơi thật sâu, anh hình dung ra gương mặt của Tiểu An, rồi mở cửa.
Đứng trước cửa là một chàng trai cao lớn, nở một nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời, còn sáng hơn cả nắng hè. Cậu nói: “Chào ba, con là Tiểu An, năm nay 18 tuổi.”
Đồng Nhạc Tiên: "..."
Đồng Nhạc Tiên đóng sầm cửa lại, để mặc Tiểu An – vừa định nhào vào ôm anh – đứng ngơ ngác bên ngoài.
Anh bối rối nghĩ, chuyện gì đang xảy ra vậy? Con trai anh 8 tuổi chứ không phải 18 tuổi! Và con trai anh chỉ cao bằng thắt lưng của anh thôi. Chứ sao lại có một cậu bé cao hơn anh bất ngờ xuất hiện ở đây chứ!
Chắc chắn là có sai sót ở đâu rồi!
Đồng Nhạc Tiên dựa vào cửa, hồi lâu không thể bình tĩnh lại, muốn lấy điện thoại di động gọi cho bộ phận chăm sóc khách hàng, nhưng Đồng Độ An ở bên ngoài cứ gõ cửa, vừa gõ cửa vừa gọi anh.
"Ba, sao ba lại nhốt con ở ngoài?"
"Ba, mở cửa đi~"
"Ba, Tiểu An về rồi, ba không còn yêu Tiểu An nữa à?"
…
Đồng Nhạc Tiên tự nhiên sợ nếu Đồng Độ An cứ tiếp tục gây sự như thế này thì sẽ thu hút sự chú ý hàng xóm, như vậy sẽ rất xấu hổ. Vì vậy anh không còn cách nào khác ngoài việc mở cửa và để cho người thiếu niên đó vào.
Đồng Độ An vừa vào cửa đã ôm chầm lấy Đồng Nhạc Tiên như một con bạch tuộc. Hay giống như một chú mèo con đã lâu không về nhà, thiếu niên dụi dụi vào cổ Đồng Nhạc Tiên, nói: "Ba, Tiểu An rất nhớ ba ~ "