Tâm phúc của bà ta đáp vâng rồi đứng dậy đi đến bàn trang điểm, từ ngăn bí mật lấy ra hai con búp bê được cất giấu kỹ, rồi quay trở lại bên cạnh Lưu thị.
Ánh mắt Lưu thị dừng lại trên hai con búp bê trông có vẻ bình thường này, nhìn chằm chằm một lúc, rồi mới đưa tay nhận lấy.
Hai con búp bê này đều là búp bê nữ, bên trong được khâu tóc và móng tay của Trần Tùng Ý và Trình Minh Châu, cùng với ngày tháng năm sinh của họ.
Hai người sinh cùng lúc, lúc đó, để tìm được một bé gái phù hợp để đổi mệnh với con gái trong bụng mình, Lưu thị đã mất rất nhiều thời gian mới tìm được Trần Tùng Ý.
Ngày tháng năm sinh của hai người trùng khớp, việc sử dụng thuật pháp này để đổi mệnh cách sẽ dễ dàng hơn.
Hai con búp bê nằm gọn trong lòng bàn tay Lưu thị, một con màu đỏ, một con màu trắng. Con màu đỏ là Trần Tùng Ý, con màu trắng là Trình Minh Châu, giữa chúng có một sợi chỉ đỏ nối liền.
Bà ta nhìn hai con búp bê, chìm vào hồi tưởng.
Phương pháp đổi mệnh này là do một đạo sĩ lang thang dạy. Vấy chục năm trước, một trận hạn hán lớn gây ra nạn đói, rất nhiều người đã chết.
Lúc đó Lưu thị còn nhỏ, là con gái út trong nhà. Một hôm, có một đạo sĩ lang thang đến cửa nhà xin ăn, mẹ bà ta đã bố thí cho ông ta một bữa cơm. Vị đạo sĩ tinh thông số mệnh này muốn báo đáp, bèn xem bói cho tỷ muội Lưu thị.
Ba cô con gái của Lưu phu nhân được ví như châu như ngọc. Vị đạo sĩ vừa nhìn thấy họ đã nói: "Tốt lắm, ba vị tiểu thư đều có mệnh vượng phu ích tử, ở nhà vượng cha, xuất giá vượng phu. Sau khi họ ra đời, việc kinh doanh của Lưu lão gia hẳn là ngày càng phát đạt. Bần đạo nói có sai không?"
Lưu lão gia cười toe toét, nói: "Đúng vậy, từ khi ba đứa con gái của ta ra đời, việc làm ăn của ta ngày càng thuận lợi, chưa đầy mười năm đã trở thành hiệu buôn lớn nhất trong vùng."
Vị đạo sĩ lại mỉm cười.
Trong những năm tháng đói kém này, tất cả các nhà sư và đạo sĩ lang thang đều gầy gò ốm yếu, nhưng ông ta thì khác, mặc dù áo đạo sĩ dính đầy bụi đất, nhưng vẫn toát ra một khí chất thoát tục, đó cũng là lý do tại sao Lưu lão gia sẵn sàng nghe ông ta xem bói.
"Đáng tiếc...", đạo sĩ vuốt chòm râu ngắn dưới cằm, nói, "Ba vị tiểu thư tuy sinh ra phú quý, gả vào nhà giàu sang, nhưng lại có một điều cấm kỵ. Sau này khi họ xuất giá, sinh con đẻ cái, nếu sinh con trai thì vận thế sẽ ngày càng hưng thịnh, nhưng nếu sinh toàn con gái, sẽ phá vỡ vận thế của nhà chồng, bản thân cũng sẽ bị liên lụy, nửa đời trước có bao nhiêu huy hoàng, nửa đời sau lại có bấy nhiêu lận đận."
Lưu thị vốn không tin lời này, nhưng kết quả hai tỷ tỷ lần lượt lấy chồng, sinh con đầu lòng đều là gái. Nhà chồng giàu có của họ gần như suy bại trong vòng hai ba năm, buộc phải liên tục về nhà mẹ đẻ cầu xin cha giúp đỡ.
Nhìn hai tỷ tỷ từ phu nhân quyền quý trở nên sa sút, phải về nhà mẹ đẻ nương tựa, Lưu thị sợ hãi.
Nhưng bà ta gả cho Trình Trác Chi, đứa con đầu lòng lại là con gái.
Bà ta không nỡ gϊếŧ đứa con đầu lòng của mình, đành giấu Trình Trác Chi về nhà tìm Lưu phu nhân, cùng mẹ mình khắp nơi tìm kiếm cao nhân, mong tìm được cách hóa giải.
Đúng lúc bà ta mang thai tháng thứ tám, bà ta lại gặp vị đạo sĩ năm xưa.
Lưu thị đã từ một đứa bé búi tóc trái đào trở thành vợ người ta, cũng sắp làm mẹ, nhưng dung mạo của vị đạo sĩ này vẫn giống hệt năm xưa, không hề thay đổi, điều này khiến hai mẹ con Lưu thị càng tin chắc ông ta là cao nhân đắc đạo.
Như vớ được cọng rơm cứu mạng, Lưu thị dâng cho vị đạo sĩ này một khoản tiền lớn, lại khẩn khoản van xin, mới cầu được phương pháp này:
Chỉ cần tìm được một bé gái có khí vận tốt, sinh cùng năm cùng tháng cùng ngày cùng giờ với con gái mình, đổi hai đứa trẻ cho nhau, như vậy có thể giữ vững vận thế của Trình gia trong mười sáu năm đầu.
Đến mười sáu năm sau, lại đổi lại cho nhau, bắt đầu dùng thuật pháp này để hoán đổi số mệnh của họ.
Hai con búp bê này lần lượt đại diện cho hai người họ, còn sợi chỉ đỏ buộc giữa chúng được nhuộm bằng máu của Lưu thị, giống như sợi dây liên kết giữa mẹ và con khi mang thai.
Sau khi thuật pháp bắt đầu, khí vận của Trần Tùng Ý sẽ thông qua cơ thể mẹ chuyển sang cho Trình Minh Châu. Mỗi khi chuyển một phần, màu đỏ trên con búp bê của Trần Tùng Ý sẽ nhạt đi một phần, còn con búp bê của Trình Minh Châu sẽ từ trắng chuyển sang đỏ.
Đợi đến khi màu sắc của hai con búp bê hoàn toàn hoán đổi cho nhau, chính là thời cơ chín muồi.
Lúc đó có thể gϊếŧ Trần Tùng Ý, để số mệnh của họ hoàn toàn hoán đổi.
Từ khi Trình Minh Châu trở về, Lưu thị đã bắt đầu khởi động thuật pháp này. Hiện tại chân con búp bê của Trần Tùng Ý đã bắt đầu chuyển sang màu trắng, còn trên đỉnh đầu con búp bê của Trình Minh Châu đã xuất hiện một chút màu đỏ.
Vị đạo sĩ kia đã nói, sau khi thuật pháp bắt đầu, càng áp chế Trần Tùng Ý, khí vận của nàng sẽ càng nhanh chóng chuyển sang cho Trình Minh Châu.
Về cách áp chế, có thể dùng bạo lực thân thể, cũng có thể dùng áp lực tinh thần.
Tóm lại, nàng càng tệ, Trình Minh Châu sẽ càng tốt, hơn nữa sự chuyển đổi khí vận sẽ rất rõ ràng, có rất nhiều việc có thể chứng minh.
Vị đạo nhân kia không nói rõ là chuyện gì, chỉ nói đến lúc đó hãy để Lưu thị tự mình quan sát, tự mình phát hiện.
Vốn dĩ mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của Lưu thị, nhưng hiện tại Trần Tùng Ý đã rời khỏi Trình phủ, mọi việc liền thoát khỏi sự khống chế của bà ta.
Lúc mới tỉnh lại, bà ta vốn không nghĩ đến chuyện thuật pháp này, nhưng bây giờ nhìn hai con búp bê này, nghĩ đến việc Trần Tùng Ý tuy là vô tình rời khỏi Trình phủ, nhưng liệu có phải việc này đã ảnh hưởng đến thuật pháp, cho nên mới khiến bà ta đột nhiên ngất xỉu?
"Không được, dù là ngoài ý muốn hay trùng hợp thì cũng phải bắt người trở lại trong tầm mắt."