Tháng 5, Tạ Chu Dao nghênh đón chương mới của vai diễn, sư huynh chính nghĩa bị gϊếŧ, từ dược trì đi ra biến thành thủ hạ can tướng đắc lực dưới trướng Ma tôn, hoàn toàn hắc hóa, gặp vai chính cũng gϊếŧ không nương tay.
Khi thiết kế tạo hình cho Tạ Chu Dao, trên dưới đoàn làm phim đều không đồng ý vẽ thêm kẻ mắt cho cậu, đồng tử màu đỏ rõ ràng có “phong cách vai ác” rồi, vẽ lên mặt cậu vài vết thương dữ tợn, làn ra nứt nẻ trải rộng bên má trái, vết rách xé rách làn da, từ đuôi mắt kéo dài đến cổ, làn ra ở cổ trắng nõn cùng huyết văn lại hình thành cảm giác thị giác tương phản mãnh liệt, vết thương được vẽ nguyên một ngày, nhưng vừa vẽ xong, hiệu quả có được ngay.
“Có thể, không tồi.” Đạo diễn soi mói khó có khi nói ra được khẳng định, “Cường điệu luyện mắt một chút là được, vai diễn này trước đó có bao nhiêu nghiêm túc chính phái, hiện tại phải có bấy nhiêu tà ác nịch bợ.”
Tạ Chu Dao sớm đã có chuẩn bị, sau khi biết mình phải khiêu chiến vai diễn lớn như vậy, cậu đã bắt đầu dùng biện pháp ngu ngốc, vẽ bảng biểu, từng chút từng chút phân thích sự khác biệt giữa trước và sau hắc hóa, tinh tế tới cả ngữ khí ngữ điệu, giơ tay nhấc chân, cùng với thói quen suy nghĩ ngược lại quá khứ, sau đó mỗi lần quay xong một cảnh, cũng nhắc nhở chính mình lưu ý không mắc sai lầm.
Cảnh diễn hắc hóa quay ngược, cảnh cuối cùng là ngày Tạ Chu Dao sát thanh, là cảnh Nhan Trạch Khanh từ trong dược trì tỉnh lại.
Sư huynh môn phái ngày xưa thiên tư trác tuyệt, bò ra khỏi dược trì, quên đi quá khứ, tay không gϊếŧ chết thủ vệ dược trì và tiểu lâu la ở nơi này.
“Vị trí này dùng ống kính dài, cậu bò ra và máy quay đồng thời cùng một phương hướng, ra khỏi cung điện bắt đầu ra chiêu, sau mấy cảnh đặc tả, chính là pha quay chậm, cuối cùng là mờ dần.” Đây là cảnh duy nhất mà Tạ Chu Dao diễn một mình, Nhan Trạch Khanh hắc hóa chính là kèn thổi lên chiến tranh của hai phái chính tà, đạo diễn rất coi trọng, trước khi quay còn chuyên môn kéo Tạ Chu Dao tới giảng giải.
Dược trì là thực cảnh, ước chừng là rộng như nửa sân bóng, vô số diễn viên quần người qua đường đều năm trong ao, còn có một vài đạo cụ tứ chi gãy, Tạ Chu Dao cẩn thận mà đi xuống áo, lúc nước ao ngập đến cổ, chân giẫm phải vậy gì cứng cứng.
“Tạ Chu Dao cậu nhớ kỹ, đợi lát nữa từ từ ngoi lên mặt nước.” Đạo diễn ý bảo thư ký phim trường đánh bản, “Được, chuẩn bị bắt đầu.”
Toàn bộ phim trường đều an tĩnh lại, đợi tiếng đánh bản rơi xuống, phim trường chỉ còn lại tiếng máy móc vận chuyển trầm thấp, cùng với tiếng nước.
Một cánh tay từ rong dược trì lò ra, gắt gao nắm lấy bờ dược trì, ngón tay thon dài, khớp xương cũng vì dùng sức mà trắng bệch, nước thuốc cũng bị hắt lên mặt đất, màu đỏ tươi sền sệt.
Chỉ thấy cánh tay tiếp tục dò về phía trước, toàn bộ cánh tay lộ ra ngoài, sau đó mái tóc đen dài, mặt trắng bệch, hai mắt không có tiêu cự, biểu tình trống rỗng mờ mịt, cậu như không biết đi đường, từ trong dược trì bò ra còn lảo đảo vài bước, gian nan ổn định thân mình, lúc này mới nhìn quang bốn phía.
Sau đó, cậu nghe được động tĩnh gần trong gang tấc, thân mình khẽ động, kéo vài bước, đi về phía âm thanh phát ra......
“Cắt.” Đạo diễn cầm bộ đàm lên, “Tôi xem hiệu quả trước đã.”
Tạ Chủ Dao một đường vừa vặn vừa đẩy “gϊếŧ” mười mấy người, nghe đạo diễn nói tạm dừng đợi lệnh, không rảnh lo nước dính trên người mình, trực tiếp xoay người, lập tức kéo người ngã gần cậu nhất.
Đóng phim yêu cầu, cậu tận lực làm hoàn chỉnh toàn bộ động tác, dừng sức không làm nhóm diễn viên quần chúng bị thương.
“Không sao không sao, Chu Dao lão sư cậu lo cho mình đi.” Diễn viên quần chúng cũng quay hơn một tháng rồi, rất quen thuộc với diễn viên.
Tạ Chu Dao không quen bị người khác gọi là lão sư, nhìn thấy mười mấy người bọn họ cũng không xuất hiện tình huống bị thương, nhận lấy khăn lông của trợ lý phim trường lau tóc.
Nước dược trì hẳn là đặc biệt điều chế ra, tản ra một mùi vị lạ, trang phục ướt đẫm dính sát vào người, Tạ Chu Dao kỳ thật thấy rất khó chịu.
“Đợi đã......lại thêm vài ống kính nữa.” Đạo diễn xem một lần, nói ra vài đề nghị, “Dứt khoát quay lại một lần.”
Thanh niên đang lau tóc giữa sân dừng động tác lại, vâng một tiếng, rất có hiệu suất mà chui vào trong ao.
“Chu Dao thật sự là tính khí tốt, có kiên nhẫn, nếu như tôi vị dày vò như vậy, có lẽ sớm đã mất kiên nhẫn rồi.” Nam chính đứng ở bên cạnh sân, cảm khái nói.
“Đúng vậy, kỳ thật cậu ấy hiểu hiện đã rất không tồi rồi, cũng là đạo diễn Hoàng soi mói, yêu cầu nhiều.” Nữ chính gật đầu, cô xuất thân chính quy, lúc đầu quay phim còn nhìn ra được Tạ Chu Dao có rất nhiều chỗ không đủ, nhưng mấy chục ngày qua đi, đã phát hiện đối phương chỉ dựa vào chính mình, đã có thể chống đỡ cảnh quay, cảnh này giống như là quay phim kinh dị, đến lúc phát sóng cũng không biết sẽ có hiệu quả gì.”
Diễn viên khác đứng bên cạnh còn thêm vài mấy câu ngắn ngủi, thấy thư ký hiện trường đánh bản, lập tức tắt tiếng.
Lần thứ hai quay rất thông thuận, Tạ Chu Dao quay xong, đã nhận được lì xì đỏ phó đạo diễn đưa cho.
Đoàn làm phim quay chụp tới những cảnh cuối, hầu hết diễn viên đã sát thanh rời đi, lúc này ở diễn viên và nhân viên công tác ở phim trường vỗ tay chúc mừng, chúc Tạ Chu Dao công việc thuận lợi kết thúc, người đại diện Diêu Gia cũng xuất hiện trong đám người, hẳn là vừa mới tới.
“Cảnh quay của cậu đến hôm nay là sát thanh rồi, là bộ phim đầu tiên tham diễn, cảm thấy thế nào?” Đạo diễn xưa nay luôn đổi theo thời gian lúc này lại đặt công việc trong tay xuống, hỏi.
“Cảm ơn chỉ đạo của đạo diễn, còn có sự chiếu cố của mọi người, mấy tháng qua thật sự vô cùng vui vẻ, hy vọng sau này có cơ hội cùng mọi người làm việc.” Tạ Chu Dao ngữ khí rất tha thiết.
Thân là người mới, sinh hoạt phong bế trong đoàn phim, cậu khó có thể tránh khỏi có những nơi không quen thuộc, mọi người đều sẽ chiếu cố, sự chiếu cố này không phải là bản phận của người khác, mà là tình cảm, điểm này Tạ Chu Dao vẫn là có thể nhìn rõ được.
Đạo diễn nhướng mày, vẻ mặt biểu tình rất hưởng thụ, sau một lúc nghiệm mặt nói: “Nghĩ cái gì thế? Quay xong cậu còn phải đi theo tuyên truyền nữa kìa, tham gia chương trình để tuyên truyền, có nhiều cơ hội làm việc chung lắm, cơm đoàn làm phim không thiếu phần cho cậu.”
Mọi người cười ha ha, tiểu hài tử lớn lên xinh đẹp lại còn ngoan ngoan ai mà không thích, lúc này nhìn thấy Tạ Chu Dao phải rời đi, còn có chút không nỡ, nhưng nhớ tới về Dao Cầm còn có thể gặp lại Tạ Chu Dao, tiền thả người rời đi.
Tạ Chu Dao thay trang phục diễn, về khách sạn tắm rửa, thu dọn hành lý rồi cùng Diêu Gia rời đi, lúc lái xe ra khỏi cửa lớn thành phim ảnh, Tạ Chu Dao không nhịn được mà quay đầu lại nhìn.
“Thật sự cảm thấy vô cùng vui vẻ sao?” Diêu Gia nhìn nghệ dĩ nhà mình hiếm khi có tính khí trẻ con, cười nói.
“Vâng! Có mệt em cũng muốn làm ngành này.” Tạ Chu Dao gật đầu, cậu làm việc liên tục vài tháng qua, đột nhiên nhàn rỗi xuống, không nhịn được có chút hoảng hốt, chính thức bước vào lĩnh vực mới, cậu có thể cảm nhận được thân thể có xúc động nóng lòng muốn thử.
Diêu Dao cầm Ipad điều chỉnh loại hình tài nguyên tiếp theo cho Tạ Chu Dao, “Vậy chị tiếp tục chọn nhân vật cho em.....đúng rồi, có hai tin tốt muốn nói cho em.”
Thanh niên nhan sắc thanh thoát không trang điểm quay đầu lại, hai mắt sáng lấp lánh.
Diêu Gia nhịn xuống suy nghĩ muốn xoa đầu, “Thứ nhất, weibo của em sắp phá 1.000.000 fans, chúc mừng, Dao Cầm hợp tác lâu dài cùng nghệ sĩ, sẽ tặng phan cho em, fans cương thi cũng sẽ có, 90 mấy vạn fans cũng không thể hoàn toàn là fans thật hết, nhưng chị đảm bảo ít nhất là có 70 mấy vạn fans là tài khoản thật, xác thật em được chú ý tới, trước khi quay phim em mới chín vạn, lần này tăng lên mười vạn, bộ phận nhỏ là từ hot search đoàn làm phim đổi người, đại bộ phận là từ tài khoản official của đoàn làm phim thu hút tới.”
Tạ Chu Dao đã đem khái niệm “trăm vạn fans” lướt qua trong đầu, một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, “Cho nên mọi người đều đang mong chờ phim được phát sóng đúng không? Em sẽ cố gắng.”
“Thứ hai, có một nhãn hiệu tìm tới chúng ta, không tính là nhãn hiệu lớn, là nhãn hàng tuyến hai, là nhãn hiệu mỹ phẩm hàng nội địa có niên đại trăm năm, địa vị trên thị trường cũng có độ nhận biết, người phát ngôn hiện tại của bọn họ đã lạnh rồi, nên ném càng ôliu về phía chúng ta, mời cậu đi tuyên truyền đại sứ thương hiệu, nói tạo hình cổ trang bộ phim này của cậu vừa vặn phù hợp với phong cách tuyên truyền quý tiếp theo của bọn họ.” Diêu Gia mở danh sách tài nguyên trên Ipad, “Chị giúp cậu điều tra rồi, sản phẩm nhãn hiệu này chất lượng không tồi, có thể bàn.”
Tạ Chu Dao không hiểu khoản này, nhưng nhìn thấy Diêu Gia đã làm điều tra toàn diện, lập tức đồng ý.
3 tháng không về nhà, Tạ Chu Dao tạm biệt người đại diện ở ngã rẽ, kéo hành lý đi vào trong, cậu vừa mệt vừa đói, vừa muốn lộn trở lại cửa tiểu khu, đi cửa hàng tiện lợi mua chút gì đó để ăn, điện thoại trong túi đột nhiên vang lên.
Số lạ không có tên, nhưng dãy số này Tạ Chu Dao lại rất quen thuộc, cậu nhìn màn hình điện thoại, nụ cười vốn dĩ treo trên mặt lập tức biến mất, mở miệng giọng nói cũng trầm xuống, “Alo.”
“Là Chu Dao sao? Con hiện tại thế nào rồi?” Đều dây bên kia truyền đến giọng nữ, còn có chút ồn ào, dường như là những viên mạt chược va chạm phát ra âm thanh.
“Thì như vậy.” Tạ Chu Dao kéo hành lý sang một bên, cúi đầu trằm mặc mấy giây, mới trả lời lại.
“Cái gì mà thì như vây? Mẹ đây là quan tâm con! Hiện tại làm những chuyện gì rồi? Sao lại nghe người ta nói, con thành diễn viên gì đó?” Giọng nữ vừa sắc bén lại thanh, vừa nói, còn không quên thúc giục ra bài.
“......” Tạ Chu Cao đều có ý muốn cúp điện thoại.
Quan tâm? Quan cái gì tâm? Từ mấy năm trước hoàn toàn nháo ầm ĩ xong, bọn họ cũng không còn qua lại, điện thoại đến cũng chỉ là ám chỉ đòi tiền, hiên tại còn nói cái gì mà “quan tâm” với cậu?”
“Có chuyện gì không?” Tạ Chu Dao lười phí lời với bà ta, cậu không còn muốn ăn uống gì nữa, lười đi cửa hàng tiện lợi, lập tức kéo hành lý, đi vào trong tiểu khu.
“Còn thật sự là làm diễn viên?” Giọng người phụ nữ mang theo dò thám không hề che giấu, “Ai nha làm diễn viên là công việc tốt, kiếm tiền nhanh.”
Chữ tiền vừa nói ra khỏi miệng, Tạ Chu Dao nhíu mày lại.
Từ nhỏ tới lớn, cậu ngâm mình ở những nơi chụp ảnh lớn lên, nghe cha mẹ nói nhiều nhất chính là chữ tiền.
Đi WC chậm trễ 5 phút, chính là 50 tệ, ăn hộp cơm hộp 10 phút, chính là 100 tệ, tan học dạy quá giờ, đến tối không đuổi kịp tiến độ chụp ảnh, chính là trên 1000 tệ, cậu sinh bệnh, có vài ngày cũng không đứng thẳng nổi, quả thật là muốn mạng của hai người bọn họ.
“Thật không tồi, con cũng cũng đuổi kịp cương vị công tác rồi, năm nay tốt nghiệp dúng không?” Đầu dây bên kia vẫn lải nhải không thôi, “Đúng rồi, trong nhà gần đây muốn sửa sang lại nhà, chính là nơi mà lúc nhỏ con ở, xã khu cũ đã mười năm.....”
Sửa sang phòng cũ? Không phải là 2 năm trước mới sửa sang lại sao?
Tạ Chu Dao trong nháy mắt có thể nghe ra được thâm ý trong lời nói của đối phương, cậu ấn thang máy, từ vách tường thang máy nhìn thấy chính mình.
Mệt mỏi, phiền chán, trên mặt viết đầy hai chữ ủ rũ.
Cậu không muốn trả lời, trực tiếp lấy điện thoại xa ra khỏi tai, để cho bà ta tùy ý ba hoa chích chòe thổi phòng, thang máy chỉ có mình cậu, tiện thoạt cũng không mờ loa ngoài, thanh âm vẫn quanh quẩn trong thanh máy.
Tạ Chu Dao cúi đầu, duỗi tay dùng lực xoa xoa thái dương, chỉ cảm thấy sự vui vẻ ngày hôm nay đều mất hết.
Thang máy tinh một tiếng, cửa chậm rãi mở ra, Tạ Chu Dao chết lặng mà kéo hành lý ra, muốn đi ra ngoài, cậu vừa mới bước được một bước, đã nhìn thấy một bóng dáng phía trước, va bị đυ.ng nặng một cái.
Thiết chút là đυ.ng vào người khác, Tạ Chu Dao vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi.....ấy?!”
Người đàn ông mặc vest màu đen xanh đứng ở cửa thang máy, cánh tay rắn chắc vươn về phía trước, đỡ lấy vai cậu, một bộ dáng bảo vệ, ánh mắt nhìn qua vừa chuyên chú lại tĩnh lặng.
Điện thoại còn chưa cúp, giọng nữ vẫn còn giảng giải bên tai, Tạ Chu Dao hoàn toàn bị người trước mắt thu hút toàn bộ sự chú ý, âm thanh gì cũng không nghe được.