Tiểu cô nương kia đoán chừng cũng không phải người tốt lành gì, nhưng nàng ta biết mình, trước đó còn giúp mình, dùng viên Hồng thạch thương lượng, cơ hội sống sót của mình hẳn sẽ cao hơn một chút.
Nghĩ vậy, Hoa Trường Hi nhìn về phía tiểu cô nương kia: “Tiểu thư, ngươi cũng rất muốn viên Hồng thạch này phải không? Gϊếŧ lão nhân áo đỏ, viên Hồng thạch này ta sẽ cho ngươi.”
Nghe vậy, lão nhân áo đỏ hừ lạnh một tiếng, tiểu cô nương lộ vẻ bất đắc dĩ: “Ta không đánh lại hắn.”
Hoa Trường Hi không tin lời tiểu cô nương, thẳng thắn nói: “Ngươi giả vờ bị trói đến đây đúng không? Ngươi đến đây chẳng phải vì viên Hồng thạch này sao? Nếu viên Hồng thạch này rơi vào tay lão nhân áo đỏ, hắn nhất định sẽ không tha cho ngươi, đến lúc đó ngươi tính sao?”
Tiểu cô nương nhìn viên Hồng thạch trong tay Hoa Trường Hi, trầm mặc không nói.
Hoa Trường Hi tiếp tục: “Dù sao trong hai người các ngươi chỉ có một người có thể có được viên Hồng thạch này, tiểu thư, ta chỉ muốn sống, chỉ cần ngươi giải quyết lão nhân áo đỏ, ta lập tức cho ngươi viên Hồng thạch.”
Tiểu cô nương còn chưa trả lời, lão nhân áo đỏ đã ra tay trước, tấn công về phía tiểu cô nương.
Thấy hai người lập tức giao chiến, Hoa Trường Hi không hề lơ là cảnh giác, ôm viên Hồng thạch đứng ở mép bệ đá, bộ dạng như sẵn sàng ném đá bất cứ lúc nào.
Lão nhân áo đỏ và tiểu cô nương mới giao đấu được vài chiêu, cửa đá đã phát ra tiếng động, kế đó, cửa đá mở tung.
Hoa Trường Hi sắc mặt vui mừng, tưởng là phụ thân nàng tìm đến. Ai ngờ, người đến lại là một nam nhân trung niên mặc trường bào rộng tay.
Nhìn thấy người đến, lão nhân áo đỏ sắc mặt đột biến, hung ác liên tiếp vỗ mấy chưởng về phía tiểu cô nương, đánh cho tiểu cô nương chỉ có thể liên tục lùi lại né tránh.
Lão nhân áo đỏ đánh bay tiểu cô nương, không nói lời nào liền xông về phía Hoa Trường Hi.
Hoa Trường Hi căn bản không thể tránh né đòn tấn công của lão nhân áo đỏ, thấy hắn đánh tới, trong lòng nảy sinh quyết tâm, hai tay ném mạnh, trực tiếp ném viên Hồng thạch trong tay xuống bệ đá.
“Cho dù ta chết, cũng sẽ không để cho ngươi toại nguyện!” Nói xong, Hoa Trường Hi chủ động nhảy xuống bệ đá.
“Đừng!”
“Đừng!”
Lão nhân áo đỏ và tiểu cô nương đồng thời thét lên.
Nhìn theo viên Hồng thạch rơi xuống, lão nhân áo đỏ không chút do dự, liều mạng nhảy xuống bệ đá.
Tiểu cô nương chậm một bước chạy đến mép bệ đá, nhìn xuống, chỉ thấy dung nham cuồn cuộn, không nhìn thấy gì khác.
Lúc này, nam nhân trung niên cũng đến mép bệ đá.
“Thất nương, người không sao chứ?”
Cố Cẩm Phàm lắc đầu, nhìn dung nham cuồn cuộn, tiếc nuối nói: “Xem ra ta và cơ duyên nơi đây quả thực vô duyên.”
Nam nhân trung niên áy náy nói: “Nếu không phải gặp phải người của Kinh Triệu phủ, ta cũng sẽ không đến muộn.”
Cố Cẩm Phàm sắc mặt biến đổi: “Ngươi gặp người của Kinh Triệu phủ?”
Nam nhân trung niên gật đầu: “Không chỉ gặp người của Kinh Triệu phủ, còn gặp người của Lục Phiến môn, nhìn bộ dạng của bọn họ, đều là hướng về phía ngôi miếu hoang này.”
Cố Cẩm Phàm hiển nhiên không muốn gặp người của quan phủ, lại nhìn xuống dòng nham thạch cuồn cuộn phía dưới, rồi nói: “Chúng ta đi thôi.”