Nhìn thử xem là đang nói cái gì?
Vân Vãn Dạ thiếu chút nữa tức ch·ết.
“Cha cũng nói là giọng của muội muội lớn, là muội muội làm ảnh hưởng đến nương, cũng không phải ta, vậy tại sao lại đánh ta?”
Vân Vãn Dao nhìn bọn họ che miệng cười khẽ.
Cười cười cười, cười ch·ết ngươi đi, vân Vãn Dạ quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn nàng.
“Ngươi là ca ca, không ngăn cản muội muội, ngươi còn có lý?”
Vân Vãn Dạ hít một hơi thật sâu cố gắng tranh luận: "Ngươi còn muốn cùng ta tranh cãi? Chẳng lẽ cha ngươi không phân rõ phải trái?”
“Oa ô ~”
[Chuyện gì đang xảy ra vậy? Ê đang làm phiền khi ta đang ngủ? Ồn muốn ch·ết.]
Vân Vãn Ninh đang ngủ ngon lành, lại bị một trận động tĩnh đánh thức, tức khắc bực bội không thôi, vốn định Phàn nàn vài câu, không ngờ khi mở miệng lại là bật khóc.
Vân Vãn Dạ: “???”
Vân Vãn Dao: “???”
Muội muội có thể nói chuyện ngay sau khi vừa mới sinh ra?
Không đúng không đúng, khẳng định là lỗ tai của mình có vấn đề, muội muội vừa mới sinh ra, sao có thể nói chuyện được?
Vân Vãn Dạ thấy phụ thân cùng muội muội thần sắc bình thường, liền cho rằng chính mình nghe lầm, không dám hỏi nhiều, mà Vân Vãn Dao cũng Có cùng suy nghĩ với hắn, nhìn thấy cha cùng ca ca không có biểu tình gì nên cho rằng chính mình bị ảo giác.
Không thể không nói, long phượng thai ở phương diện nào đó, thật là ăn ý kinh người.
“Các ngươi nha, thật là, đã đánh thức tiểu tứ, tiểu tứ không khóc không khóc, nương ôm tiểu tứ tiếp tục ngủ.”
Vân phu nhân oán trách hai cha con một tiếng, vội vàng đem tiểu nãi bao ôm vào trong ngực nhẹ nhàng vỗ nhẹ.
Tiến khóc của tiểu nải bao khiến cho Vân Tranh cảm thấy đau lòng, hắn sờ sờ cái mũi, hạ giọng hung hăng trừng mắt nhìn vân Vãn Dạ.
“Ngươi nhìn xem, người đã đánh thức Tiểu tứ, lát nữa ta sẽ tính sổ với người.”
Vân Vãn Dạ mắt trợn trắng, đồng thời cũng nén giọng không phục nói: "Cha cùng Vân Vãn Dao là người phải chịu trách nhiệm cho việc muội muội bị đánh thức? Tại sao cha lại bất công như vậy, lương tâm của cha thật sự sẽ không đau sao?”
[Vân Vãn Dao? Đó không phải là người bị nữ chủ đoạt mất vận khí sao, là tỷ tỷ của ta sao, tỷ tỷ đã trở lại? Tỷ tỷ mau tới để ta nhìn xem, sống hai đời, con chưa bao giờ gặp qua nữ chủ.]
[Ồ, thiếu chút nữa quên mất, đây là cuốn tiểu thuyết mà ta xuyên vào, từ lúc nữ chính xuyên qua một khắc kia, tỷ tỷ liền biến thành nữ phụ.]
Nghe được cái tên Vân Vãn Dao này, Vân Vãn Ninh Đầu óc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nàng đột nhiên thanh tỉnh.