Yến Hòa đã khoác lên mình bộ trang phục trắng tinh, dù chỉ là áo sơ mi trắng nhưng lại là sản phẩm từ thương hiệu hàng đầu, ngay cả cổ tay áo cũng được thêu bằng vàng, khiến cậu toát lên vẻ thanh nhã nhưng cũng đầy quý phái, khó ai có thể rời mắt.
Cậu vừa ngồi xuống, đã có không ít người đến làm quen, bởi lẽ khuôn mặt của Yến Hòa quá sức thu hút.
Yến Hòa nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng và xa cách.
“Tôi đi vệ sinh một chút, đừng có chạy lung tung.” Mộc Hề nói một cách nghiêm nghị rồi xoay người đi ra ngoài, gót giày cao vυ't vang lên theo từng bước đi.
Yến Hòa trong mắt lóe lên một tia cười nhẹ, đáp lại một cách dịu dàng.
Mộc Hề vừa bước vào nhà vệ sinh, cô đã nghe thấy giọng nói quen thuộc.
“Lệ, dù tôi cảm thấy điều này không được lắm, nhưng thật sự tôi thấy Mộc Hề không xứng với hơn anh, quả thực là không ngọt ngào gì cả. Tôi tin là Mộc Hề cũng mong anh hạnh phúc.” Giọng nói ngọt ngào của Dương Vũ có chút giả tạo, tuy miệng nói là vì người khác mà hạnh phúc, nhưng thực chất lại đang tìm cách phá hoại tình bạn thân.
"Lệ, mặc dù em cảm thấy như vậy là không hay lắm, nhưng em thật sự cảm thấy Mộc Hề không xứng với anh, trái cây hái xanh không ngọt. Em tin rằng Mọc Hề cũng muốn anh hạnh phúc." Dương Vũ nói với giọng ngọt ngào, có chút làm nũng. Miệng thì nói là vì người khác tốt, nhưng thực chất lại đang tìm cách phá hoại tình bạn thân.
“Lệ, em hy vọng anh có thể nói chuyện rõ ràng với Mộc Hề, dù sao Mộc Hề rất thích anh, tôi không muốn làm tổn thương cô ấy.”
“Được, chúng ta gặp lại sau.”
Mộc Hề khoanh tay đứng trước cửa, rồi đột ngột gõ mạnh vào cửa nhà vệ sinh.
“Là ai vậy? Sao lại gõ cửa kiểu đó! Có chút lịch sự không vậy?” Dương Vũ vừa cúp điện thoại xong, nghe thấy tiếng gõ cửa bất ngờ khiến nàng ta hoảng hốt, tức giận lên tiếng.
Mộc Hề quay người đi vào trong nhà vệ sinh.
Dương Vũ mở cửa ra nhìn, không thấy ai cả, trong lòng có chút lo lắng. Nàng ta bước ra khỏi bồn rửa tay, chuẩn bị rời đi thì bất ngờ cửa lớn đóng sầm lại, tự động khóa lại, khiến nàng giật mình hoảng hốt, nhìn quanh tìm kiếm, sợ có thứ gì đáng sợ sẽ xuất hiện.
Nhà vệ sinh rất yên tĩnh, và lại vô cùng lạnh lẽo, gió lạnh lùa vào, mang đến cảm giác âm u kỳ quái.
Một lúc lâu trôi qua không có động tĩnh gì, Dương Vũ nhẹ nhàng đi đến cửa, cố sức mở nhưng cánh cửa dường như bị hàn chặt, không thể nhúc nhích được.
“Cạch” một tiếng.
Lúc này Dương Vũ giật mình, lưng nàng ta dán chặt vào cửa, cảm giác lạnh lẽo khiến đầu óc tỉnh táo hơn, cơ thể căng thẳng.
“Lạch cạch, lạch cạch.” Tiếng gót giày của ai đó chạm xuống sàn gạch rất rõ ràng.
“Là ai? Ai ở đó?” Dương Vũ nắm chặt tay nắm cửa, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác rùng rợn.
Nàng không thể tin có điều gì kỳ quái xảy ra, nhưng chuyện tái sinh có thể xảy ra, thì biết đâu lại có thứ gì đó không thể giải thích được.
Dương Vũ sợ hãi nghĩ đến đây, toàn thân run rẩy.
Ở góc cửa trắng của nhà vệ sinh, một làn đỏ rực bỗng xuất hiện trong tầm mắt, đôi chân dài thon thả đi đôi giày cao gót đỏ rực, tôn lên vẻ quyền lực nhưng cũng đầy ma mị và lạnh lẽo.
Chưa kịp nhìn rõ khuôn mặt người đến, cánh cửa đột ngột mở ra, Dương Vũ mất thăng bằng ngã xuống đất, vô tình làm mình bị trẹo chân.
Dương Vũ nắm chặt mắt cá chân, ngẩng đầu lên, hét lớn một tiếng.
Chỉ thấy khuôn mặt Mộc Hề từ từ hiện lên, vẻ mặt cô không có gì biểu lộ, nhưng Dương Vũ có thể cảm nhận được sự ác ý rõ rệt trong ánh mắt đó.
Dương Vũ mặt mày tái mét, ngực thở dốc mạnh mẽ, nàng ta run rẩy nói: “Là cô, phải không? Cô đang dọa tôi đúng không?”
“Không phải vậy, cô không phải Mộc Hề, cô là ai? Hay là... cô đã tái sinh à?” Trước đây Dương Vũ không gặp phải chuyện như thế này, nếu người trước mặt là Mộc Hề, thì chỉ có một lý do duy nhất giải thích sự thay đổi lớn đến thế, đó là cô ấy cũng đã tái sinh.
Mộc Hề mặt không chút cảm xúc, khi đi ngang qua nàng ta, bất ngờ đá vào người nàng ta một cái rồi tiếp tục đi thẳng.
Dưới ánh mặt trời chói chang, Dương Vũ lại cảm thấy như rơi vào một hầm băng.
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, nàng ta nhận ra sự thay đổi rõ rệt của Mộc Hề, Mộc Hề chắc chắn đã tái sinh. Và giờ đây, họ sẽ chỉ là kẻ thù của nhau. Ánh mắt của Dương Vũ lóe lên vẻ độc ác và hận thù, như con rắn độc đang rình mồi.
Mọi người cảm thấy có bất cứ vấn đề gì về bản dịch vui lòng bình luận xuống bên dưới