Sau Khi Đoạt Chức Vô Địch Esport, Tôi Đi Lái Cơ Giáp

Chương 33

Kỷ Minh Chúc là đội trưởng, trong các trận đấu cũng đảm nhiệm vị trí chỉ huy. Trong chiến đấu, cậu thường vô thức đưa ra mệnh lệnh cho mọi người xung quanh, mãi đến khi lời nói thốt ra, cậu mới nhận ra điều đó. Nhưng may mắn thay, Thiên Quyền cũng không thấy có gì bất thường, chỉ "ừ" một tiếng qua liên lạc, rồi bắt đầu cảnh giới trên nóc nhà, hỗ trợ Kỷ Minh Chúc.

Tiếng súng bắn tỉa bất ngờ vang lên làm Hoắc Tai bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ. Ông ta nhận ra bây giờ không phải lúc nghĩ về nguồn gốc của hai chiếc cơ giáp kia, dù đối phương thuộc thế lực nào, ít nhất hiện tại bọn họ đang đứng về phía Bình Họa Ty, giúp chống lại tổ chức Phi Bác.

"Đừng để ý đến bọn họ nữa. B07, cánh phải của phòng tuyến có lỗ hổng, đến đó bọc lót ngay, đừng để dị chủng xông vào!"

Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, Hoắc Tai không quan tâm thêm đến cơ giáp của Khai Dương và Kỷ Minh Chúc, mà chuyển ánh mắt tập trung vào việc chỉ huy đội hình của Bình Họa Ty.

"Ầm ——"

Kỷ Minh Chúc điều khiển cơ giáp, thực hiện một cú nhảy trên không ngoạn mục để né tránh đòn tập kích bất ngờ từ một cơ giáp Phi Bác. Thậm chí trong khoảnh khắc đó, cậu còn kịp tung ra một quả pháo diệt cơ, bắn hạ con dị chủng từ phía bên hông tòa nhà đang lao vào trung tâm. Ngay sau khi hạ cánh, cậu thu hồi lưỡi liềm, dây xích nhanh chóng cuộn lại quấn chặt vào đầu cơ giáp đối thủ. Aria Raider giữ chặt đầu dây, xoay mạnh một cách tàn nhẫn, làm hỏng hoàn toàn lõi động lực của kẻ địch.

"Ha ha ha, quá đã!"

Khai Dương cũng điều khiển cơ giáp tiến vào chiến trường, đối đầu với cơ giáp Phi Bác và dị chủng. Thao tác của ông ta cũng có thể nói là đáng khen ngợi. Mặc dù không được mượt mà hoa mỹ như Kỷ Minh Chúc, nhưng vẫn vượt xa trình độ của các phi công Bình Họa Ty xung quanh. Ông ta sử dụng lưỡi liềm sắc nhọn của Aria như một cây roi, mỗi lần quất ra hay thu hồi đều gây tổn thương đáng kể cho cơ giáp và dị chủng của đối phương.

Cả Bình Họa Ty và Vô Thường Ty đều ôm trong lòng những toan tính riêng. Dù Bình Họa Ty rõ ràng đã nhận thấy sự bất thường của hai người bọn họ, còn Kỷ Minh Chúc và đồng đội cũng hiểu rằng bọn họ đã bị lộ, nhưng cả hai bên đều ngầm thỏa thuận bỏ qua điều đó. Bọn họ tạm thời giữ hòa bình, lập thành một liên minh lâm thời để đối đầu với Phi Bác.

"Ầm!"

"Ầm! Ầm ——"

Ánh lửa vụn bắn tung tóe, những vụ nổ dữ dội liên tiếp biến cả con phố cùng các tòa nhà xung quanh thành đống đổ nát. Ngay cả trong khung cảnh hỗn loạn này, hình bóng Kỷ Minh Chúc vẫn nổi bật như ánh trăng sáng giữa bầu trời đêm, khiến người khác không thể rời mắt.

Lưỡi liềm sắc nhọn bị hỏng của Aria cắt qua không khí, lướt qua chỗ khớp nối yếu của cơ giáp đối phương, chia đôi một cơ giáp Phi Bác ngay tại chỗ. Sau đó, Kỷ Minh Chúc điều khiển cơ giáp quay người tung một cú đá sắc bén, hất văng con dị chủng đang âm thầm tập kích từ phía sau!

"Rầm!"

Thân thể khổng lồ của dị chủng rơi xuống một cửa hàng ven đường, dường như đó là một cửa hàng âm thanh. Trong màn máu thịt văng tung tóe, thiết bị bên trong bị chấn động mạnh bất ngờ khởi động, tiếng nhạc rock metal chát chúa điếc tai lập tức vang vọng khắp con phố!

Âm nhạc cứng cỏi hơn rock thông thường, ồn ào hơn, thô bạo hơn. Giọng hát khàn đặc mang theo sự xé nát cất lên, như thể hòa vào âm thanh nền của một vở kịch, tuyệt đẹp phối hợp với tiếng pháo lửa của trận chiến đang bay khắp nơi.