"Cậu tên Lương Tu đúng không?"
Chàng mỹ nam ngoan ngoãn gật đầu.
Vương Dĩ Mạt nở một nụ cười nhàn nhạt, đứng dậy, giọng nói lạnh lùng: "Vừa rồi tôi không đùa với cậu đâu."
Thật vậy, cô không hề đùa. Với một fan cuồng thì chuyện gì cũng có thể xảy ra. Vì thế, sau khi rời khỏi căn hộ của Lương Tu và trở về nhà, cô lập tức bật máy tính, mở công cụ tìm kiếm và nhập:
"Làm cách nào để gϊếŧ người mà không để lại dấu vết?”
Cô cẩn thận tìm kiếm, thu thập thông tin, cuối cùng rút ra kết luận: muốn làm việc đó thì phải xem rất nhiều sách và phim liên quan đến tội phạm.
Bước đầu tiên, cô chọn xem Thám tử lừng danh Conan.
Khi xem đến tập thứ chín, một tiếng động vang lên từ dưới lầu – tiếng xe hơi dừng lại. Đồng hồ chỉ đúng 8 giờ. Hạ Nam Chu luôn luôn đúng giờ.
Cô vội tắt TV, đứng trước gương chỉnh trang lại quần áo rồi sau đó bước xuống lầu.
Ngay khi Hạ Nam Chu vừa bước vào nhà, cô nhanh nhẹn chạy đến, đón lấy áo khoác của anh rồi cẩn thận treo lên giá. Cô còn quỳ xuống giúp anh đổi giày.
"Anh ăn tối chưa? Em đã chuẩn bị…"
"Ăn rồi."
Để trở thành một người vợ hoàn hảo cho Hạ Nam Chu, cô từng học nấu các món Âu lẫn Nhật. Kỹ năng nấu nướng của cô không tệ, nhưng trong suốt hai năm hôn nhân, số lần cô có cơ hội trổ tài đếm trên đầu ngón tay.
Hạ Nam Chu rất ít khi ăn ở nhà.
Anh bước đến sofa ngồi xuống, Vương Dĩ Mạt cẩn thận theo sát rồi ngồi xuống bên cạnh, dáng vẻ ngoan ngoãn như học trò trước thầy giáo.
"Em biết Lương Tu từ đâu?"
Cô cúi đầu, tay siết chặt đan vào nhau đặt trên đầu gối. Môi mím lại, cô không trả lời.
Rõ ràng người nɠɵạı ŧìиɧ là anh, vậy mà giờ đây người có lỗi lại giống như cô hơn.
"Em đẩy cậu ta ngã cầu thang à?"
Vương Dĩ Mạt khẽ lắc đầu. Nhưng Hạ Nam Chu không để ý đến phản ứng của cô, tiếp tục: "Nếu em không chịu được nữa thì chúng ta có thể ly hôn. Tôi sẽ để lại cho em…"
Nghe vậy, cô lập tức ngẩng đầu, điên cuồng lắc mạnh: "Không! Em không có! Em chịu được! Em không muốn ly hôn đâu!"
Rõ ràng, Hạ Nam Chu đã đoán trước câu trả lời này. Anh vẫn giữ thái độ bình thản như cũ.
"Nếu vậy, tôi hy vọng từ giờ em đừng làm phiền cậu ấy nữa. Em phải chấp nhận cậu ấy, và… giúp tôi giữ bí mật chuyện này."
Nói xong, anh đặt lên bàn một xấp tài liệu: "Đây xem như là một phần bồi thường cho em. Xem qua đi, tôi phải đi thay đồ rồi."
Chờ đến khi Hạ Nam Chu bước lên lầu, Vương Dĩ Mạt mới cầm lấy xấp tài liệu trên bàn.
Từ nhỏ, cô đã thích Hạ Nam Chu, vì thế trường Điện ảnh là lựa chọn không thể khác. Cô hiện là một diễn viên, nhưng ngành này quả thật khó sống. Từ khi tốt nghiệp đến nay, cô chưa từng nhận được vai diễn nào có thoại cả.
Sau khi bí mật kết hôn với Hạ Nam Chu, anh không muốn cô lộ diện trước công chúng. Cô giống như một bà nội trợ bị giấu kín trong nhà, sự nghiệp diễn xuất ngày càng rời xa tầm với.
Cho đến hôm nay, anh mới dùng thế lực của mình để sắp xếp cho cô một vai diễn.
Đó là một bộ phim truyền hình lớn mà cô từng nghe đến.
Tiếc rằng, Hạ Nam Chu không tham gia diễn xuất. Anh là đạo diễn kiêm chỉ đạo võ thuật của phim. Vai của cô là một nhân vật phụ, có khá nhiều cảnh nhưng không có thoại.
Trong phim, cô là một nữ hiệp câm luôn đeo mặt nạ.