Trong gương, rõ ràng có thể thấy đôi tất trắng trong suốt qua gối càng làm nổi bật đôi chân vốn đã thẳng và dài của cậu.
Quan sát kỹ hơn, phần viền tất ở trên cùng có họa tiết ren nhỏ bó sát vào da thịt, tạo thành một vòng nhẹ nhàng siết lấy bắp đùi trắng nõn.
Da thịt mềm mại bị ép nhẹ, khi bước đi lại rung lên, vừa khiến người ta xót xa, vừa làm trái tim không ngừng xao động.
Nhìn lên phía trên, vòng eo vốn nhỏ nhắn của cậu khi được thắt bởi đai lưng bản to càng làm lộ rõ tỷ lệ thắt lưng hoàn mỹ.
Cổ áo giả cầu kỳ che đi yết hầu thanh tú, nhìn tổng thể, nếu không phải vì mái tóc ngắn của cậu, người ta rất dễ nhầm tưởng đây là một nữ hầu gái thực sự.
Một nữ hầu gái gợi cảm, với chiếc váy ngắn đến mức chỉ che đủ sát bắp đùi.
Nhưng thiếu niên đang ngượng ngùng không dám nhìn mình trong gương quá lâu, chỉ cầm điện thoại, chụp qua loa vài tấm.
Cuối cùng, cậu chọn một bức, không quên dùng nhãn dán để che mặt, sau đó nhấn gửi đi.
Ảnh được gửi đi đúng hẹn.
Chẳng bao lâu sau, điện thoại của Tống Đồ Mãn rung liên tục.
Cậu đã thay bộ đồ ra, lúc này đang nằm úp mặt xuống giường, mặt đỏ bừng, nhìn những bình luận dưới bức ảnh phúc lợi.
"Vợ ơi, eo nhỏ quá, mông cũng cong nữa! Shh!"
"Tuy rằng chị bảo mình là nam, nhưng đây thật sự là con trai sao, câu chết tôi câu chết tôi!"
"Ô ô ô vợ ơi em muốn khóc, cho em mượn chân chị dựa vào được không?"
"Bên trên đừng mơ! Đừng hòng động vào chân vợ tôi! Vợ ơi, để cho em sờ... dựa vào chân chị khóc (thở dốc chảy nước miếng) (gào thét vặn vẹo bò sát)!"
Tống Đồ Mãn mặt đỏ bừng lướt qua các bình luận, cảm thấy gần như hôn mê vì những lời này.
Cậu không dám đọc tiếp, vội chuyển sang mục tin nhắn riêng. Cũng may mặc dù fan viết những lời kỳ lạ trong phần bình luận, nhưng nội dung tin nhắn cá nhân gửi đến ít kỳ quặc hơn nhiều, phần lớn đều rất bình thường.
Cậu lướt qua những tin nhắn, vì có quá nhiều, nên chỉ chọn trả lời một số tin. Đến khi mở một tin nhắn từ tài khoản có avatar màu đen, sắc đỏ vừa tan trên mặt cậu lại trở lại.
"Thật gợi cảm."
"Sao lại đăng ảnh này lên?"
"Mau xóa đi!"
"Em có biết sẽ có bao nhiêu người xem ảnh này mà sinh ý nghĩ kỳ quặc không?"
Tống Đồ Mãn bị câu cuối cùng làm cho sững sờ, không hiểu người này trong đầu đang suy nghĩ cái gì. Sắc đỏ trở lại trên mặt cậu, nhưng lần này không phải vì xấu hổ, mà là vì tức giận!
Cậu chỉ là làm theo yêu cầu phúc lợi của fan, đăng một bức ảnh mặc đồ nữ thôi, thế mà…
Tống Đồ Mãn tức đến mức muốn đáp trả, hỏi người đó chuyện này liên quan gì đến hắn. Nhưng trước khi kịp gõ xong, đối phương lại tiếp tục gửi tin nhắn.
"Xin em, bảo bối, mau xóa đi, đừng để thêm nhiều người thấy nữa, được không?"
Tống Đồ Mãn không hiểu ý hắn. Lúc thì giống như đang mắng cậu, lúc thì lại cầu xin cậu.
"Tại sao bọn họ đều gọi em là vợ? Anh đã từng đáp trả từng người bọn họ rồi. Em căn bản không phải vợ của bọn họ!"
"Những người đó thật không biết xấu hổ, gọi bậy bạ vợ gì chứ. Bảo bối căn bản không phải vợ của bọn họ, em là vợ của anh!"
"Hừ. Còn muốn sờ em, nằm mơ, không có cơ hội đâu!"
Người đối diện như thể tức đến phát điên, không còn để ý chuyện xóa ảnh nữa mà chuyển sang tập trung vào vấn đề khác.
"Bảo bối, em có thấy tin nhắn anh gửi không, sao không trả lời anh?"
Tống Đồ Mãn đúng là có thấy tin nhắn: “...” Cậu sợ đến mức hay tay đều run rẩy.