Từ giờ đến lúc đó còn mười ngày, tay cô tuy vẫn phải bó bột, nhưng ra ngoài chắc không thành vấn đề.
Khương Tinh Thiển đẩy đẩy Hứa Thanh Xuyên đang có vẻ trầm tư: "Sao nào? Thứ sáu tuần sau chúng ta lên đài thiên văn trên núi xem mưa sao băng."
Hứa Thanh Xuyên mở mắt, nhìn cô vài giây, sau đó gật đầu đồng ý.
Buổi chiều, sau khi nhận được kết quả kiểm tra, bốn người cùng rời bệnh viện.
Khương Tinh Thiển trở về biệt thự nhà họ Khương, đón nhận sự chăm sóc chu đáo từ ông nội Khương và bố mẹ mình, đồng thời lên kế hoạch giảm cân nghiêm ngặt cho Quýt Mập.
Cuối cùng cũng được về phòng, cô ngồi trước bàn, nhìn ngày tháng được khoanh tròn bằng bút đỏ trên tờ lịch, tự nhủ:
"Ngày tháng vẫn phải tiếp tục, không thể vì sợ cốt truyện mà dừng lại."
"Đã đến thì an tâm mà ở lại thôi."
…
Ngày hôm sau khi xuất viện, Khương Tinh Thiển mang theo mèo, chó và bố mẹ trở về nhà riêng. Trước đó, vì bố mẹ cô ra nước ngoài tận hưởng thế giới của hai người, nên cô mới về ở tại biệt thự tổ tiên một thời gian.
Trong khu, biệt thự mọc san sát nhưng mỗi căn lại cách nhau khá xa, đảm bảo sự riêng tư tuyệt đối.
Chiếc xe hơi cao cấp màu đen dừng lại trước một căn biệt thự thanh nhã, yên tĩnh. Nắng bên ngoài gay gắt, vừa bước xuống xe, Khương Tinh Thiển đã nhanh chóng đi vào trong nhà. Máy lạnh bên trong làm dịu mát cả người cô ngay lập tức.
Tối hôm đó, Hứa Thanh Xuyên giữ đúng lời hứa trong bệnh viện, mang một con rùa đến.
Khương Tinh Thiển nhìn anh, bất lực không nói nên lời.
Trước khi cô kịp đuổi anh ra ngoài, Hứa Thanh Xuyên đã nhanh miệng nói trước: "Tớ cũng có một con."
Khương Tinh Thiển: "..."
Cuối cùng, cô vẫn nhận con rùa này và đặt cho nó cái tên rất "đặc biệt" – Lão Rùa, trong khi con rùa nhà Hứa Thanh Xuyên được gọi là Lão Quỳ.
Từ nhỏ, Khương Tinh Thiển và Hứa Thanh Xuyên đã là hàng xóm. Ban đầu, hai nhà được ngăn cách bởi một cái đình nhỏ. Sau này, người lớn bàn nhau, quyết định mở thông cổng sau, rồi xin phép cải tạo vườn thành một sân chơi chung cho hai người.
Hồi nhỏ, người lớn ngồi trong đình nói chuyện, còn cô và Hứa Thanh Xuyên chơi đùa trong sân.
...
Thời gian trôi nhanh, ngày ngắm mưa sao băng đã đến.
Khương Tinh Thiển nằm úp trên bàn, vừa cho rùa ăn vừa trò chuyện với Hứa Thanh Xuyên, tiện thể đợi Khương Kinh Nam đến đón.
Bốn người đã hẹn nhau xuất phát lúc mười giờ tối.
Đinh!
Âm thanh thông báo từ điện thoại vang lên.