Lệ Uyên vừa bước ra khỏi phòng mô phỏng huấn luyện cơ giáp thì gặp mẹ mình đang dắt tay em trai chuẩn bị ra ngoài.
“Em con hơi khó chịu, mẹ cần đưa em tới bệnh viện trên Đế tinh để tái khám. Tháng này mẹ và em sẽ không ở nhà, con nhớ chăm sóc bản thân thật tốt nhé.”
“Khi mẹ về, trứng người cá của con và em cũng vừa lúc phá vỏ, vậy là cả hai có bạn đồng hành rồi.”
Người phụ nữ toát lên khí chất thanh nhã, dung mạo được chăm sóc kỹ lưỡng khiến dấu vết của hơn bốn mươi năm tuổi đời không để lại chút tỳ vết nào.
Dù ánh mắt bà có chút áy náy khi nhìn Lệ Uyên, nhưng bà hoàn toàn tin rằng con trai cả sẽ xử lý mọi việc một cách ổn thỏa.
Bởi vì, từ trước đến nay, con trai bà chưa bao giờ khiến bà phải lo lắng về những chuyện như thế này.
“Vâng.”
Đúng như bà Alan dự đoán, Lệ Uyên chỉ trầm mặc gật đầu, sau đó tiễn mẹ và em trai lên xe rời đi.
Đêm buông xuống, con đường trong trang viên lần lượt sáng lên ánh đèn, nhưng cả dinh thự của phủ Nguyên soái chỉ còn lại một khung cửa sổ trên tầng cao nhất hắt ra ánh sáng.
Khép cửa kính phòng tắm, Lệ Uyên dùng khăn lau khô mái tóc ướt. Khi đi ngang qua góc tường nơi đặt quả trứng người cá trắng, ánh mắt anh không thể tránh khỏi mà dừng lại.
"Người cá thông thường sẽ trải qua giai đoạn con non trong trứng kéo dài 200 năm. Hai quả trứng này, được Bá tước Arys mang đến, hiện đều đã sắp phá vỏ."
"Dự kiến khoảng nửa tháng nữa sẽ nở, lúc đó bể cá và các vật dụng dành cho người cá được đặt làm riêng cũng sẽ được giao tới cho hai cậu chủ."
Nhớ lại những lời dặn dò của người đưa tin khi rời đi, Lệ Uyên bất giác liếc nhìn quả trứng người cá nằm ở góc tường.
Trong tiệc sinh nhật của mẹ, Bá tước Arys, tức cậu ruột của Lệ Uyên, đã tặng hai quả trứng người cá cực kỳ quý hiếm.
Người cá vốn tính thuần khiết, ngây thơ, rất thích hợp làm bạn đồng hành cho trẻ nhỏ, và cực kỳ được ưa chuộng trong các gia đình thượng lưu có con nhỏ.
Nhưng đối với Lệ Uyên, những từ ngữ quá mềm mại này lại khiến anh nhớ đến người em trai ốm yếu của mình.
Tuy nhiên, quả trứng người cá này quả thực rất đẹp.
Dưới ánh đèn, lớp vỏ phát ra một ánh sáng mờ ảo, thậm chí có sắc cầu vồng lấp lánh.
Dù không có hứng thú với nghệ thuật, Lệ Uyên cũng phải thừa nhận rằng quả trứng này có vẻ đẹp không thua kém bất kỳ tác phẩm nào trong viện bảo tàng trên Đế tinh.
Hơn nữa, lớp vỏ còn rất mịn màng.
Lệ Uyên bất giác ngồi xuống, nhẹ nhàng gõ lên vỏ trứng.
Điều thú vị là, lớp vỏ như có linh tính, hơi nghiêng mình, dường như muốn áp sát vào lòng bàn tay anh.
Hành động này khiến thiếu niên luôn lạnh nhạt như Lệ Uyên bất giác nhướng mày đầy kinh ngạc.
[Tiếp xúc với nhân vật mục tiêu! Năng lượng phá vỏ đạt 96.8%, chưa thể mở khóa nhiệm vụ tân thủ “Phá vỏ”. Thời gian còn lại: 00:00:27. Người chơi cố gắng lên!]
[Chỉ còn 27 giây nữa thôi! Trời ơi, chẳng lẽ cậu ấy không thể chạm thêm một chút nữa sao?!]
[Người cá đáng yêu thế này mà không động lòng được à??]
Nếu lúc này Lệ Uyên có thể nhìn thấy bên trong quả trứng, anh sẽ phát hiện một bé người cá vô cùng xinh đẹp đang dán mắt vào vách trứng, nhìn anh đầy mong đợi.
Cái đuôi cá màu tuyết của bé người cá khẽ vẫy, đầy vẻ bối rối, ấm ức đến mức muốn toàn bộ quả trứng được áp sát hơn vào tay anh.