Tuổi khoảng hai mươi, cao trên mét chín, toàn bộ cửa tủ bị người đối diện chắn hết. Thời Viên chỉ có thể bất đắc dĩ ngẩng đầu nhìn Alpha cao lớn này.
Cậu đã ngửi thấy pheromone trên người đối phương, cùng một mùi hương với chủ nhân của chiếc tủ này.
Ngũ quan của người thanh niên sắc nét đến mức quá mức, khuôn mặt không mang chút biểu cảm dư thừa nào, cúi đầu từ trên cao nhìn xuống Thời Viên, khiến bản năng của Omega sinh ra một nỗi sợ hãi.
Đây chính là Tề Lăng Xuyên, mục tiêu của cậu, Alpha có hôn ước với cậu.
Thời Viên lúc này đã cứng đờ tại chỗ, nếu có thể động đậy, có lẽ cậu đã tay chân luống cuống mà nhảy cẫng lên rời khỏi đây. Trong đầu cậu toàn là những viễn cảnh tiếp theo, sợ rằng chỉ một giây nữa thôi mình sẽ bị lôi ra ngoài và bị nhục nhã một cách tàn nhẫn.
Việc cậu xinh đẹp là điều mà ai trong trường cũng công nhận. Trước khi thân phận con riêng của nhà họ Lương bị phanh phui, trên diễn đàn của trường đầy rẫy những bài viết bàn luận về nhan sắc của cậu. Nhưng bây giờ, hầu như chỉ còn lại những lời chế giễu lạnh lùng.
Tề Lăng Xuyên từ trước đến nay cũng chẳng có chút thiện cảm nào với cậu. Không biết có phải do tình huống này quá đặc biệt hay không, hắn cảm thấy sự nóng bức sau khi vận động càng ngày càng dữ dội, toàn bộ sự chú ý của hắn đều tập trung vào đôi môi ướŧ áŧ của Omega trước mặt.
Hôn cậu.
Trong lòng hắn dấy lên một khát vọng như vậy.
Cậu ta trốn trong đây chẳng phải là cố tình quyến rũ mình sao, còn do dự gì nữa chứ.
Nhưng Omega này vốn đã lẳиɠ ɭơ, hôm nay đến quyến rũ hắn, không chừng cũng từng quyến rũ những người khác như vậy. Hắn không thể mắc bẫy con hồ ly nhỏ này được.
Thế nhưng nghĩ đến cảnh này trong tủ quần áo có lẽ cũng từng bị Alpha khác nhìn thấy, lòng Tề Lăng Xuyên lại bùng lên một ngọn lửa ghen tuông.
Hai mươi năm nay hắn chưa từng yêu ai, nụ hôn đầu cũng giữ đến tận bây giờ. Giờ đây lý trí và cảm xúc đang giao chiến kịch liệt, chỉ cảm thấy người và linh hồn bị xé làm đôi.
“Lăng Xuyên, ngẩn người làm gì vậy?”
Tề Lăng Xuyên bị câu hỏi bên tai kéo về thực tại, hắn quay đầu nhìn về phía Lương Hoài Thanh, người đang đứng cách hắn một khoảng.
Rõ ràng nên nói với đối phương rằng cậu em trai hờ kia của hắn đang không biết xấu hổ mà trốn trong tủ quần áo của mình. Nhưng khi hắn há miệng, lại chẳng thể nói được gì.
Không muốn bất kỳ ai nhìn thấy cảnh tượng này, chỉ muốn lấy chìa khóa khóa chặt tủ quần áo lại.
Rõ ràng gần đây không phải kỳ phát tình của hắn, Tề Lăng Xuyên cũng không biết mình bị làm sao nữa.
“Không có gì.” Tề Lăng Xuyên cố tỏ ra bình tĩnh đáp lại đối phương, sau đó lại nhìn về phía Omega xinh đẹp trong tủ quần áo.
Hơi thở của Alpha trở nên gấp gáp, Thời Viên ép sát vào góc tường, toàn thân run rẩy. Đúng lúc cậu nghĩ rằng mình sẽ bị lôi ra ngoài, Alpha đột nhiên cúi người chui vào tủ quần áo.
Hơi nóng bỏng truyền qua làn da, nụ hôn dày đặc rơi xuống đôi môi cậu. Alpha vào lúc này chẳng khác nào một con chó, động tác thô bạo đến mức dùng từ “cắn xé” để miêu tả còn chính xác hơn.
Thời Viên lớn đến giờ ngay cả tay của Alpha xa lạ cũng chưa từng nắm, đương nhiên không ngờ rằng Alpha này lại nói không hợp liền hôn cậu, đến nỗi cậu giật mình, hơi thở cũng ngừng lại.
Bàn tay phải đặt trên eo Omega, cảm giác thật mảnh mai, hắn nghi ngờ rằng chỉ một tay mình cũng có thể ôm trọn. Tay phải vô tình chạm phải hai khối mềm mại.
“Ưʍ...” Thời Viên không chịu nổi mà kêu lên, bị Alpha ôm chặt vào lòng, không thể động đậy.
Dòng bình luận đang im ắng bỗng ào ạt ùa tới.
[A a a a a mẹ không cho phép, Alpha này tránh xa bảo bối của tôi ngay lập tức!]
[Cậu định làm gì!!? Tôi hỏi cậu định làm gì hả??? Tay cậu đang để ở đâu thế kia!]