Mỹ Nhân Vạn Người Ghét Lại Rơi Vào Tu La Tràng

Quyển 1 - Chương 6: Omega không được yêu thích

Tề Lăng Xuyên sững sờ tại chỗ, chưa kịp hoàn hồn, trong hơi thở vẫn còn vương vấn mùi hương ngọt ngào ấy. Hắn hoàn toàn không ngờ rằng Omega này lại dám ra tay đánh hắn. Phải biết rằng từ nhỏ đến lớn, ngay cả cha hắn cũng chưa từng tát hắn một cái.

Omega bỏ chạy đã thu hút toàn bộ ánh nhìn trong phòng, trong chốc lát chẳng ai quan tâm đến việc hắn vừa ăn một cái tát.

Tề Lăng Xuyên như thể bị đối phương câu mất hồn, trong đầu hắn chỉ toàn là hình ảnh chiếc đuôi lông xù của cậu, cùng với cảm giác mềm mại khó tin ở đầu tai mà hắn vừa chạm. Trên môi hắn thậm chí còn vương vài sợi lông trắng.

“Dù sao cũng là một Omega, da mặt mỏng, có lẽ là muốn đến tìm anh, nhưng thấy chúng ta vào thì ngại, thế là mới trốn vào tủ quần áo, ai ngờ anh Tề... khiến cậu ấy nhất thời thấy mất mặt.”

Tề Lăng Xuyên quay đầu nhìn đồng bọn, người kia lập tức im bặt.

Mọi người đều biết Tề Lăng Xuyên không thích Omega nhà họ Lương này, cũng chẳng bao giờ thừa nhận hôn sự giữa hai nhà, nên từ trước đến nay không ai muốn nói đỡ cho Thời Viên.

Nhưng có lẽ vì cánh tay trắng nõn kia quá bắt mắt, hoặc cũng có thể vì gương mặt đẹp đến mức làm người ta mê mẩn, mà nhất thời người kia lại buột miệng nói ra những lời vừa rồi.

Đứng bên cạnh, sắc mặt Lương Hoài Thanh không mấy dễ coi. Vừa rồi chạy ra ngoài chẳng phải là hồ ly nhỏ nhà gã sao?

Omega ấy khi va phải người gã, cả người mềm mại như không có xương, nhăn mũi, hốc mắt đỏ hoe, dáng vẻ cố gắng tỏ ra mạnh mẽ mà lại vô cùng đáng thương.

Nhưng khi tát người thì lại không hề nương tay.

-

[Tiến độ thế giới nhỏ +5%, số lượng người xem livestream +18694, nhận được điểm thưởng thêm 180.]

Thời Viên không khỏi giật giật mí mắt, không ngờ gây ra chuyện rắc rối như vậy mà tiến độ lại tăng.

“Người xem livestream là gì?” Thời Viên dựa theo ký ức đã biết đến sự tồn tại của hệ thống.

Hệ thống giải thích với cậu về chức năng livestream, mỗi ký chủ khi liên kết với hệ thống sẽ tự động tạo một tài khoản livestream, khán giả đều là người dùng từ đại thế giới. Độ nổi tiếng càng cao, phần thưởng càng nhiều, từ đó có thể nhận thêm nhiều điểm hơn.

Một màn hình điện tử ảo lớn xuất hiện trong đầu cậu, tốc độ lướt của các bình luận khiến Thời Viên hoàn toàn không đọc kịp.

[Bảo bối, con là hồ ly nhỏ thông minh, sinh ra chính là để mẹ hôn thật mạnh một cái!]

[Bảo bối của chị vừa rồi có phải rơi nước mắt không? Tất cả là tại tên Alpha điên kia! Cả đời chưa từng thấy Omega hay sao? Mặc dù bảo bối của chị đẹp như vậy có thể hiểu được, nhưng vẫn không thể tha thứ!]

[Bảo bối, đưa tay ra để mẹ xem có bị đỏ không, lần sau không được thưởng cho tên Alpha này nữa!]

...

Thời Viên bị gọi “bảo bối” liên tục đến mức mặt đỏ bừng. Nghĩ đến cảnh máu chó vừa rồi bị nhiều người nhìn thấy như vậy, cậu chỉ muốn ngủ một giấc không bao giờ tỉnh lại. Cậu run run chỉ huy hệ thống tạm thời tắt bình luận.

Cậu đã rất lâu không vận động, tim hơi cảm thấy có chút khó chịu.

Nhà họ Lương đã mua cho cậu thiết bị điện tử mới, nhưng Thời Viên dường như không quen dùng điện thoại mới. Cậu vẫn luôn mang theo chiếc điện thoại cũ đã tróc sơn của mình.

Camera của điện thoại không có độ phân giải cao, chỉ chụp được gương mặt của Thời Viên một cách mờ mờ, nhưng đã đủ để nhận ra gương mặt này hoàn toàn giống với gương mặt nguyên bản của cậu. Hệ thống nói với cậu rằng mỗi thế giới nhỏ sẽ dựa trên dữ liệu cơ thể của ký chủ để điều chỉnh tạo hình nhân vật, tên cũng sẽ được thay đổi tự động.

Thời Viên khá hài lòng với kết quả này. Lấy gương mặt của người khác để làm việc mới là điều kỳ quặc. Cậu vươn tay chỉnh lại đôi tai lông xù bị làm rối.

Cậu biết tài xế nhà họ Lương đang đợi mình ở cổng trường.