Làm Giàu Nhờ Gieo Trồng Ở Tinh Tế

Chương 20: Dẫn đường kết hợp với lính gác cần chú ý điều gì?

EDIT: HẠ

Toàn bộ tâm tư của Giang Hàn Khinh đều đặt ở vườn nuôi trồng, mấy ngày nay cậu đã dùng dị năng ủ chín ba bồn hoa trồng trái cây, vì kiếm tiền, cậu cần phải chế định bảng giá thật hợp lý.

Thời điểm Nhan Quân Trạch, Bạch Dã và Lam Hiên tìm tới, Giang Hàn Khinh đang bận rộn trong vườn nuôi trồng, chuyện khảo thí đã sớm bị cậu ném ra sau đầu.

Ba người không tới chỉ mới mấy ngày, vườn nuôi trồng vốn chỉ có đất bùn lúc này cũng đã tràn đầy màu xanh lục.

Bạch Dã thấy được một bồn cây táo, lập tức giống như mãnh hổ xuống núi trực tiếp nhào tới ôm bồn cây táo kia không buông tay.

“Tôi muốn cái chậu này! Cuối cùng tôi cũng đã chờ được một cây rồi…. Hả? Đây là cái gì? Đỏ Đỏ khá đẹp mắt…. Oa dâu tây, còn có cả bồn dâu tây! Thật tốt quá, tôi cũng thích dâu tây!”

Lần này Giang Hàn Khinh trồng hết cây quả vào trong bồn hoa, có bồn cây táo, bồn dâu tây và bồn cà chua bi, ba loại bồn hoa này có rất nhiều công dụng, vừa có thể sử dụng làm thức ăn vừa có thể thưởng thức, cực kỳ thích hợp đặt ở trong nhà.

Nhan Quân Trạch nhìn thấy nhiều bồn hoa như vậy, anh đã hiểu Giang Hàn Khinh muốn làm gì, khóe miệng anh không tự giác mím chặt vài phần.

“Các anh tới rất đúng lúc, giúp tôi nhìn xem, những thứ này nên định giá như thế nào mới tốt?” Giang Hàn Khinh còn có hơi mơ hồ đối với giá trị trái cây mình gieo trồng, chỉ có thể nhờ ba người bọn họ hỗ trợ.

“Đương nhiên là càng đắt càng tốt rồi.” Bạch Dã có hơi không đáng tin.

Lam Hiên nhìn về phía Nhan Quân Trạch.

Nhan Quân Trạch: “Hôm nay là ngày đại học Tinh Lan chiêu sinh, cậu phải xuất phát rồi.”

Giang Hàn Khinh dừng lại, tưởng tượng đến trong tư liệu có viết, lính gác và dẫn đường chính là tuyệt phối, bất kể dẫn đường là nam hay nữ đều có thể thụ thai, cả người Giang Hàn Khinh đều cảm thấy không được tự nhiên.

“Tôi chắc chắn sẽ không vượt qua được kỳ thi, không bằng thôi bỏ đi?” Giang Hàn Khinh còn muốn giãy giụa lần cuối.

Nhan Quân Trạch thu hết vẻ mơ hồ của cậu vào đáy mắt, “Cậu là dẫn đường.”

“Được rồi.” Giang Hàn Khinh thỏa hiệp, “Đi ngay bây giờ sao?”

“Ừ.” Nhan Quân Trạch xoay người đi ra ngoài.

Bạch Dã: “Bồn hoa trái cây của tôi…..”

Giang Hàn Khinh cười khẽ, “Trở về lại nói.”

Giang Hàn Khinh dặn dò Giang Hàn Thần một câu rồi mới đi theo bọn họ ra ngoài.

Đại học Tinh Lan ở bên trong đại khu Đệ Nhất, cách chỗ Giang Hàn Khinh đang ở không tính quá xa, hiển nhiên là do Nhan Quân Trạch đã cố ý sắp xếp, Giang Hàn Khinh liếc mắt nhìn anh một cái.

Nhan Quân Trạch nhấc mi mắt nhìn lại.

Giang Hàn Khinh hơi mỉm cười nói, “Cảm ơn.”

Nhan Quân Trạch: “?”

Xe bay ngừng ở trước cổng trường, bốn người lần lượt xuống xe.

Đại học Tinh Lan được xây dựng dưới mặt đất, loại cảm giác đi trên mặt đất bình thường này làm Giang Hàn Khinh có chút không quen.

Chung quanh trường học không có kiến trúc nào quá cao lớn, chỉnh thể kiến trúc ở nơi này tương đối bằng phẳng, có thể thấy được quốc gia cực kỳ coi trọng trường đại học này, ngay cả quy hoạch của toàn bộ tinh cầu đều phải tránh khu vực này.

Đại học Tinh Lan còn chưa khai giảng, hôm nay bởi vì là ngày chiêu sinh thi đầu vào, trước cổng trường tới tới lui lui rất nhiều người.

Toàn bộ giấy chứng nhận của Giang Hàn Khinh đều do Nhan Quân Trạch giúp cậu chuẩn bị, cậu chỉ cần quan tâm đến việc khảo thí là được.

Một đường tới đây, có không ít người dùng ánh mắt hoặc kích động hoặc tò mò nhìn về phía bọn họ.

Giang Hàn Khinh cười nói: “Các anh rất được hoan nghênh nhỉ.”

Bạch Dã hắc hắc cười, “Không liên quan gì đến chúng tôi, người được hoan nghênh chính là Nhan ca của tôi, cậu ấy chính là thịnh thế mỹ nhan nha.”

Giang Hàn Khinh nhìn về phía Nhan Quân Trạch, cười đến mi mắt cong cong, “Đúng vậy thật.”

Nhan Quân Trạch: “……”

Giờ phút này có phải anh nên nói cảm ơn không?

Bạch Dã đâm đâm Lam Hiên, âm thầm làm mặt quỷ với Nhan Quân Trạch.

ĐM, có hy vọng nha! Khinh Khinh nhất định sẽ bị sắc đẹp của Nhan ca bắt làm tù binh.

Lam Hiên cười nhẹ, mặt mày giãn ra, phong độ nhẹ nhàng.

Bọn họ dừng bước ở bên ngoài trường thi, hấp dẫn vô số ánh mắt, Nhan Quân Trạch còn được hoan nghênh hơn so với tưởng tượng của Giang Hàn Khinh.

Nhan Quân Trạch rũ mắt, lông mi thon dài phủ xuống mí mắt một tầng bóng ma, ánh mắt ở dưới bóng ma có vẻ cực kỳ ôn nhu.

“Cố gắng thi cho tốt, sau khi thi xong tôi sẽ cho cậu xem kết quả nghiên cứu.”

Giang Hàn Khinh lập tức ý thức được anh đang nhắc tới cái gì, “Anh mang đi kiểm tra đo lường rồi?”

“Ừ, có kết quả rồi.”

Giang Hàn Khinh vẫy tay với bọn họ, đi vào trường thi.

Bạch Dã giống như không xương treo mình trên người Lam Hiên, “Sau hành động vừa rồi của Nhan ca, phỏng chừng toàn trường không ai không biết Khinh Khinh của chúng ta chính là người được Nhan ca coi trọng.”

Khóe miệng Nhan Quân Trạch cong lên, cắm một tay vào túi, mắt phượng hẹp dài khẽ híp lại, tư thái lười nhác, giống như một con hồ ly lòng mang đầy ý nghĩ xấu, cực kỳ có kiên nhẫn đứng ở giữa đám người.

Giang Hàn Khinh đi đến vị trí của mình, các thí sinh khác trong phòng thi đều tò mò nhìn chằm chằm cậu, chỉ là lực chú ý của cậu đã bị trường thi công nghệ cao này hấp dẫn.

Trong trí nhớ của nguyên chủ, trường thi hoàn toàn không phải như thế này, khi thi ở Tước Vĩ Tinh, trường học sẽ dùng quang não để tiến hành rút đề thi trong kho đề, sau đó học sinh sẽ vào trong Tinh Võng để đáp đề.

Có lẽ Đế Đô Tinh bên này cũng thi theo cách như vậy, chỉ là, quang não đâu?

Trước mắt ngoại trừ một cái bàn, ngay cả ghế dựa cũng không có.

Giang Hàn Khinh tìm ghế dựa khắp nơi, lại phát hiện tất cả mọi người đều đang nhìn cậu.

Giang Hàn Khinh: “…..”

Ừm, người khác đều có ghế dựa, có nghĩa là cậu cũng có ghế dựa.

Một tiếng cười khẽ truyền đến từ bên cạnh, Giang Hàn Khinh nghiêng đầu nhìn qua, một thiếu niên đáng yêu có khuôn mặt phúng phính trẻ con đang cười cậu, thiếu niên có làn da rất trắng, đôi mắt vừa đen vừa tròn.

Tầm mắt Giang Hàn Khinh dừng lại ở đầu vai cậu ta, nơi đó có một con sóc ba màu đang ngồi xổm, con sóc kia cũng đang dùng đôi mắt vừa đen vừa tròn nhìn cậu, cái miệng tam giác hơi nhếch lên, cư nhiên cũng đang cười.

Giang Hàn Khinh lại cảm thấy ngứa tay, đối với động vật lông nhung đáng yêu như vậy cậu hoàn toàn không có lực chống cự.

Thiếu niên đi tới, mũi chân nhẹ dẫm lên trên mặt đất, khối vuông lập tức biến mất, một cái ghế dựa màu xám bạc chậm rãi được đẩy lên.

Giang Hàn Khinh: “…. Cảm ơn.”

Phía sau có người nhỏ giọng chê cười cậu, Giang Hàn Khinh chỉ cảm thấy bất đắc dĩ, thân là một linh hồn 26 tuổi, việc phải khảo thí cùng một đám thiếu nam thiếu nữ vừa thành niên này thật sự có hơi buồn tẻ.

Thiếu niên cười tủm tỉm hỏi: “Biết khảo thí chứ? Ấn ở chỗ này là được.”

Thiếu niên ấn một chút lên cái bàn kim loại màu xám bạc, một màn hình ảo lập tức hiện lên, phía trên có chỉ dẫn, phải thao tác như thế nào, Giang Hàn Khinh chỉ cần làm theo chỉ dẫn là được.

Thứ đồ công nghệ cao này, không ai dạy cậu cậu thật sự sẽ không biết chơi.

Giang Hàn Khinh lại nói cảm ơn lần nữa.

“Tôi tên Mặc Ngọc, cậu tên là gì? Cũng vừa mới thức tỉnh sao?”

“Giang Hàn Khinh, vừa mới thức tỉnh.”

Mặc Ngọc cực kỳ hoạt bát nói tiếp, “Nếu cậu có thể thông qua khảo thí, về sau chúng ta chính là bạn học, mỗi đợt tuyển sinh đại học Tinh Lan chỉ tuyển 100 dẫn đường, lần này có hơn một ngàn người tới khảo thí, hơn phân nửa đều là người đến từ các tinh cầu khác, mọi người đều muốn ở lại Đế Đô Tinh, cho nên cậu phải cố lên nha!”

Giang Hàn Khinh mỉm cười: “Cậu cũng cố lên.”

Toàn bộ Tước Vĩ Tinh rất khó để tìm được một dẫn đường, thế mà một đợt khảo thí của đại học Tinh Lan lại có thể thu hút hơn một ngàn dẫn đường tới báo danh, khó trách cả trong và ngoài trường đều có nhiều người tụ tập như vậy, phỏng chừng người thân và bạn bè của thí sinh chỉ là số ít, phần lớn đều là tới để quan sát quá trình thi đi?

Khảo thí nhanh chóng bắt đầu, giống với ở Tước Vĩ Tinh, đề thi đều được rút ngẫu nhiên từ trong kho, bài thi của mỗi người đều không giống nhau, cũng không tồn tại vấn đề sao chép, thậm chí ngay cả giáo viên giám thị cũng không có, thi cử đặc biệt thoải mái.

Đương nhiên, Giang Hàn Khinh cũng không cho là như vậy, mặc dù không có người giám sát, nhưng viên cầu kim loại có cánh ở phía trước đang không ngừng xoay tròn 360 độ kia cực kỳ khả nghi, thứ này là thiết bị theo dõi không thể nghi ngờ.

Giang Hàn Khinh thi từ nhỏ đến lớn, đã sớm thi ra được kinh nghiệm, tốc độ trả lời câu hỏi của cậu cực kỳ nhanh, tới câu hỏi cuối cùng, cậu không thể không thả chậm tốc độ.

1. Dẫn đường có thể tùy ý trói định với lính gác không? Vì sao?

Tịch Tử Nhạc đã lưu lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc cho cậu, giờ phút này cậu đáp đề cực kỳ trôi chảy.

Đáp: Không thể. Đền thờ trinh tiết của dẫn đường không ai được phép vấy bẩn.

2. Khi dẫn đường kết hợp với lính gác, cần chú ý điều gì?

Giang Hàn Khinh cẩn thận nghĩ nghĩ, không tìm thấy tri thức liên quan đến nội dung này, vì vậy cậu viết xuống……

Đáp: Phải đeo áo mưa cẩn thận.

3. Nếu nam dẫn đường mang thai ngoài ý muốn thì nên áp dụng biện pháp gì? Nên chú ý những điểm nào?

Giang Hàn Khinh: “……”

Một kích xuyên tim!

Nơi nào không đau ngươi liền đâm vào nơi đó đúng không?

Đáp: Đàn ông không có công năng này.

Bấm khóa màn hình.

Hoàn thành bài thi.

Gửi bài thi.

Bạn đã trở thành thí sinh đầu tiên hoàn thành khảo thí trong toàn bộ trường thi.

Giang Hàn Khinh tắt quang não, bấm nút để ghế dựa thần kỳ trở lại ngăn ngầm.

Thu thập chỉnh tề, rời khỏi trường thi.

Lãnh Tình Sơ ngồi ở văn phòng, nếu có bài thi hệ thống không xử lý được, bài thi đó sẽ được gửi tới đây để giáo viên tiến hành chấm bài thủ công.

Hắn vừa uống cà phê vừa tùy ý xem tin tức.

Đột nhiên quang não vang lên tiếng nhắc nhở, nhận được một bài thi không thể xử lý.

Lãnh Tình Sơ nhìn thời gian, thời gian thi kéo dài hai giờ sao, hiện tại mới trôi qua nửa giờ sao mà đã có người nộp bài thi rồi.

Hắn không cho rằng sẽ có dẫn đường nào sẽ lãng phí cơ hội khảo thí lần này, khả năng duy nhất chính là, người này đã làm xong bài thi.

Hắn click mở hòm thư, nhìn các câu hỏi bị hệ thống trả về.

Sau đó, phun ra một ngụm cà phê.