Sau Khi Xuyên Không Tôi Đánh Dấu Nữ Đế

Chương 23

Trên không trung, chiến hạm của hai nước đang chờ lệnh khai chiến, áp sát không phận biên giới.

Cố Quân Uyển "ngự giá thân chinh", dẫn đầu đội quân thẳng tiến vào thị trấn bỏ hoang Tân Lệ.

Đảng Cấp Tiến của Tân Lệ vốn ngày thường hay gây chuyện, nhưng khi đối mặt với một cuộc chiến thực sự giữa hai quốc gia, không ai dám liều lĩnh ra lệnh khai hỏa.

Thậm chí, họ còn lặng lẽ rút lại đội quân truy sát Nữ đế.

Chỉ trong vòng mười phút, Cố Quân Uyển đã quay lại nơi cô ấy ngất xỉu trước đó.

Xe bọc thép dừng lại, xếp hàng ngang ở vòng ngoài, máy bay không người lái bay lên, phát tín hiệu cảnh báo xung quanh.

Nữ đế dẫn theo một đoàn quân lớn tiến vào chiến trường, trước mắt cô là một cảnh tượng đầy máu me.

Một trong hai sát thủ của Doanh Quốc gục xuống đất với chiếc cổ bị vặn xoắn.

Trên cơ thể hắn ta không có nhiều vết thương, nhưng khuôn mặt lại mang những dấu vết như bị thiêu cháy trong lửa dữ.

Tim Cố Quân Uyển đập dồn dập.

Cô ấy bước đi qua những vệt máu, vừa mong muốn nhanh chóng nhìn thấy người mình cần tìm, vừa sợ hãi sẽ phải nhìn thấy cô trong đống đổ nát này.

Bỗng nhiên, một nhân viên y tế ở phía xa hét lớn: "Mau khiêng cáng tới! Ở đây còn có người sống!"

Chỉ một câu nói, trái tim Cố Quân Uyển như bị bóp nghẹt, treo lơ lửng trong l*иg ngực.

Cô ấy lập tức quay người, chạy về phía đống tường đổ nơi nhân viên y tế đang đứng.

Phía sau cô ấy là một đoàn lính đặc nhiệm dày đặc.

Tại chỗ bức tường đổ, một nhân viên y tế đang quỳ một chân trong vũng máu, tiêm thuốc cho một người nằm tựa vào bức tường.

Bàn tay người nhân viên hơi run rẩy, đến mức khi rút kim tiêm ra, ống tiêm rơi xuống chiếc áo dính đầy máu của người trước mặt.

Cố Quân Uyển dừng lại cách bức tường đổ một mét.

Nỗi sợ hãi khủng khϊếp và cơn lạnh thấu xương cùng lúc dâng lên từ chân, bò dọc theo cột sống, rồi xuyên qua l*иg ngực cô ấy.

Tai cô ấy đột nhiên ù đi, mọi âm thanh biến mất.

Trước mắt cô ấy, thế giới quay cuồng, chỉ còn lại màu đỏ rực bao quanh Thẩm Hàn.

Dưới ánh trăng, thiếu nữ nhắm mắt dựa vào bức tường đổ nát, khuôn mặt nửa đỏ thẫm, nửa tái nhợt.

Một bên vai của cô hơi lõm xuống, vết thương để lộ lớp thịt lật ngược ra ngoài.

Cánh tay còn lại dường như sắp lìa khỏi cơ thể.

Đầu xương gãy sắc nhọn lộ ra trong không khí, trên đó còn mắc lại máu thịt từ cổ của kẻ thù.

Nhìn thấy cảnh tượng này, các chiến binh dũng cảm đi theo Cố Quân Uyển đều đứng im lặng, đôi mắt đỏ hoe, nghiêm nghị cúi đầu.

Họ dùng cách riêng của mình để bày tỏ lòng kính trọng đối với người anh hùng xa lạ.

Cô gái Alpha đã chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, suy cho cùng cũng chỉ là một thiếu nữ mười bảy, mười tám tuổi.

Tâm trí Cố Quân Uyển như rời khỏi cơ thể.

Cô ấy nhìn thấy Thẩm Hàn được nâng ra khỏi vũng máu, nhìn thấy người khác chạy tới cúi chào và báo cáo với cô ấy, nhưng tất cả như qua một màn hình.

Ý thức của cô ấy dường như bị rút ra khỏi cơ thể, để lại một cái vỏ không cảm giác, không suy nghĩ.

Khi cô ấy tỉnh lại, đã thấy mình ngồi trên chiếc ghế ngoài phòng cấp cứu của bệnh viện.

Binh sĩ vũ trang đầy đủ phong tỏa mọi lối ra vào.

Mỗi người đi qua đều bị kiểm tra nghiêm ngặt.

Tiếng bước chân vang lên trong hành lang, một phụ nữ mặc vest công sở gọn gàng bước đến bên cạnh Cố Quân Uyển.

Người phụ nữ quỳ một chân xuống, ngước nhìn Nữ đế, khẽ gọi: "Bệ hạ."

Đôi mắt phượng của Cố Quân Uyển tập trung vào gương mặt trợ lý đặc biệt của mình mà không nói một lời.

Đây là lần đầu tiên Hứa Chiêu nhìn thấy Nữ đế thất thần như vậy.

Trong ký ức của cô ấy, Nữ đế luôn là người trầm ổn, kiên cường, không sợ hãi, tựa như một hồ nước sâu thẳm.

Nhưng bây giờ…

Là vì người Alpha tên Thẩm Hàn đó sao?

Với tư cách là một Beta, Hứa Chiêu mơ hồ đoán được rằng trong những ngày xảy ra biến cố, Nữ đế và người Alpha kia hẳn đã trải qua một mối quan hệ nào đó.

Nếu không, dù đó là một Alpha cấp S, cũng khó có thể khiến Nữ đế rơi vào cơn khủng hoảng cảm xúc thế này.

Những Alpha hàng đầu từng yêu mến Nữ đế không ít, nhưng chưa ai khiến ánh mắt cô ấy dừng lại.

Kéo suy nghĩ về thực tại.

Hứa Chiêu cố gắng giữ giọng bình thản và chắc chắn khi nói: "Bệ hạ không cần quá lo lắng, vừa rồi thần đã trao đổi với bệnh viện. Thương thế của Thẩm Hàn tuy nghiêm trọng nhưng các cơ quan nội tạng quan trọng không bị tổn thương."