Tên đặc vụ nhỏ không còn vẻ rụt rè thường ngày, vui vẻ nhận lấy điếu thuốc, ngậm ngay vào miệng hút.
Cố Quân Uyển: "…"
Hứa Chiêu trợn tròn mắt, lén nhìn sắc mặt Nữ đế nhà mình, sau đó âm thầm cảm thán thay Thẩm Hàn.
"Cô nói xem, nếu bật âm thanh thì có ổn không?"
Nghe Nữ đế nói vậy, Hứa Chiêu lập tức mở âm thanh, trả lời thản nhiên: "Không sao đâu."
Trên màn hình, giọng Mã Hạo Vũ vang lên trước.
"Đội trưởng, hay là ngài nói với Nữ đế, để ngài ấy thả tôi ra đi?"
Thẩm Hàn ngạc nhiên: "Tôi còn có thể đưa ra yêu cầu đó sao?"
Mã Hạo Vũ cười gian, đưa cùi chỏ huých nhẹ cô: "Sao lại không được, đội trưởng, ngài không cần giấu tôi, chẳng phải ngài là người tình của Nữ đế sao?"
Nghe vậy, Thẩm Hàn lập tức nhướn mày, nghiêm giọng nói: "Ai nói bậy với cậu vậy!"
Mã Hạo Vũ nhìn khuôn mặt đối phương rạng rỡ ý cười, cả người như ngẩn ngơ.
"Không phải chứ! Rõ ràng nụ cười của ngài là vui mừng mà? Sao lại mắng lên thế này?"
Không đợi đối phương hoàn hồn, Thẩm Hàn lại nhẹ giọng ho khan: "Chuyện này, đừng tùy tiện lan truyền bên ngoài."
Mã Hạo Vũ gật đầu như gà mổ thóc.
Bên trong văn phòng của Nữ đế tại khu cư trú.
Cố Quân Uyển: "…"
Hứa Chiêu: "…"
Sau khi trò chuyện thêm vài câu trong phòng giam giữ, Thẩm Hàn liền rời đi.
Trước khi đi, cô còn tiện tay ném cho đối phương một hộp thuốc lá: "Cầm lấy, loại ‘Lang Hạ’ cậu thích nhất."
Mã Hạo Vũ ôm hộp thuốc lá, mặt mày hớn hở.
Trong văn phòng.
Hứa Chiêu nhẹ giọng hỏi: "Bệ hạ, có cần thu hồi hộp thuốc lá đó không?"
Dù sao phòng giam giữ cũng là nơi giam người, để họ hút thuốc thì thật quá lố bịch.
Cố Quân Uyển rời mắt khỏi màn hình, lắc đầu nói: "Không cần, Thẩm Hàn không để lại lửa cho cậu ta."
Đến lúc này, Hứa Chiêu mới chợt nhớ ra.
Vừa nãy khi Thẩm Hàn châm thuốc, cô không sử dụng bất kỳ dụng cụ châm lửa nào. Chỉ là hành động quá mức thành thục của cô khiến Hứa Chiêu không để ý.
Vị trợ lý luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng của Nữ đế, lúc này biểu cảm lại phong phú hẳn lên.
Cô ấy vỗ tay, giọng điệu mang chút kích động: "Nói như vậy, Thẩm Hàn không chỉ là một Alpha cấp S có thân thủ tuyệt vời, mà còn là một người đã thức tỉnh dị năng nguyên tố lửa!"
Cố Quân Uyển khẽ cong đôi môi đỏ mọng, nở nụ cười mê người, ánh mắt đầy ý cười nhìn trợ lý: "Ừ, tạm thời đừng tiết lộ chuyện này ra ngoài."
...
Vài ngày sau.
Vào buổi trưa hôm đó, Thẩm Hàn đang xếp hàng lấy cơm trong nhà ăn.
Khi cô đang di chuyển theo hàng, một giọng nói nhàn nhạt nhưng đầy uy nghi vang lên từ phía sau bên trái cô.
"Thẩm Hàn, theo tôi đến văn phòng hành chính."
Đột nhiên nghe thấy giọng của Hứa Chiêu, Thẩm Hàn thoáng giật mình, nhưng nhanh chóng biến thành sự vui mừng.
Cô biết rằng, đây là Cố Quân Uyển muốn gặp mình.
Cô bưng chiếc khay trống bước ra khỏi hàng, mỉm cười nhìn đối phương: "Các cô ăn cơm chưa vậy?"
Hứa Chiêu chưa từng thảo luận bất kỳ chuyện gì liên quan đến Nữ đế ở nơi công cộng.
Cô ấy nhận lấy khay cơm từ tay Thẩm Hàn, tiện tay đưa cho trợ lý phía sau, rồi nói tiếp: "Đi thôi, việc chính quan trọng hơn."
Khi hai người trò chuyện, cả nhà ăn im ắng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
Thực tế, ngay từ khi Hứa Chiêu bước vào cửa nhà ăn, từng tốp người đã lập tức ngừng nói chuyện.
Vị trợ lý của Nữ đế ở khu cư trú này, không ai là không biết.
Vì vậy, khi mọi người nhìn thấy Hứa Chiêu nhận lấy khay cơm từ tay Thẩm Hàn, tất cả đều ngạc nhiên đến mức không nói nên lời.
Bầu không khí yên tĩnh kéo dài cho đến khi Hứa Chiêu dẫn Thẩm Hàn rời khỏi, cả nhà ăn mới xôn xao bàn tán.
"Người vừa nãy là ai vậy? Thế mà lại khiến trợ lý Hứa đích thân đến đón!"
"Biết đâu được, dạo này khu cư trú có nhiều gương mặt mới mà."
"Mọi người nghĩ xem, có khi nào trợ lý Hứa đến tìm người đó là để đưa cô ấy đi gặp Nữ đế không?"
"Trời đất! Làm gì có chuyện đó! Suy đoán này quá hoang đường rồi."
…
Chừng mười lăm phút sau, Thẩm Hàn được đưa đến văn phòng của Cố Quân Uyển.
Hứa Chiêu quen thuộc lui ra ngoài, trước khi đi không quên nhắc nữ hoàng rằng nửa tiếng nữa có một buổi họp.
"Cô ngồi đợi tôi một chút." Giọng nói của Cố Quân Uyển mang theo chút mệt mỏi.
Nói xong, trong văn phòng chỉ còn lại tiếng bút máy lướt trên giấy "soạt soạt".
Thẩm Hàn không ngồi xuống như lời đối phương.
Cô bước đến trước bàn làm việc, nhìn người phụ nữ đang duyệt tài liệu, phát hiện chỉ vài ngày không gặp, đối phương dường như gầy đi đôi chút.