Chương 1: Trọng sinh bị bạn cùng lớp nghe thấy tiếng lòng
"Rầm!"
Tiếng sách rơi nặng nề vang lên, làm cả lớp đang chăm chú làm bài giật mình hoảng hốt, đồng thời cũng kéo Thời Lê ra khỏi trạng thái mơ màng.
Thầy giáo đầu hói đứng trên bục giảng gõ bàn vài cái:
"Đừng nhìn tôi, tập trung làm bài!"
Thời Lê khó tin nhìn người đàn ông trước bục giảng.
Đó là thầy dạy toán thời cấp ba của cô.
Chẳng lẽ sau khi xuyên vào sách, cô lại trọng sinh nữa sao?
Nhìn bài kiểm tra trước mặt, Thời Lê có thể xác nhận thời điểm hiện tại mình đang ở.
Cô đã trọng sinh và quay lại ngày đầu tiên mình xuyên vào cuốn tiểu thuyết ở đời trước.
Đời trước, Thời Lê từng xuyên vào một cuốn tiểu thuyết ngược luyến về tổng tài bá đạo.
Nhưng cô không phải là nữ chính ngây thơ bị hành hạ thê thảm, mà là nữ phụ độc ác, người có tình yêu bệnh hoạn dành cho nam chính.
Nguyên chủ từng gây ra vô số phiền toái cho nam nữ chính, và dĩ nhiên kết cục cuối cùng của cô ta cũng rất thê thảm.
Nhưng Thời Lê không phải nguyên chủ.
Cô không thích nam chính, càng không muốn mình có kết cục bi thảm như nguyên chủ.
Vì vậy, cô quyết định tránh xa nam nữ chính.
Không có cô gây cản trở, thế mà cuối cùng nam chính và nữ chính lại đi yêu người khác.
Thế giới trong tiểu thuyết sụp đổ, và trước khi mất đi ý thức, cô được thông báo rằng mình phải đảm bảo khiến nam chính và nữ chính ở bên nhau, nếu không cô sẽ phải rơi vào vòng lặp bất tận để khôi phục lại dòng thời gian.
Giúp nam chính và nữ chính đến với nhau sao?
Việc này cũng không khó lắm.
Chỉ cần mọi thứ diễn ra theo đúng cốt truyện, nam nữ chính sẽ tự nhiên đến với nhau.
Còn cô chỉ cần đóng vai nữ phụ độc ác đúng như kịch bản là đủ.
Nhưng chuyện đó để sau, trước mắt cô phải hoàn thành bài kiểm tra toán này đã.
Dù là kiếp trước hay kiếp này, cô và nguyên chủ, cả hai đều là dạng học sinh học giỏi.
Vậy nên hoàn thành bài kiểm tra trước mặt không phải là vấn đề lớn.
Mặc dù không khó, nhưng để viết xong bài kiểm tra này vẫn cần một chút thời gian.
Thấy Thời Lê chăm chú làm bài, thầy giáo dạy toán đứng trên bục giảng cũng chuyển ánh mắt sang các học sinh khác.
Thời Lê là một học sinh giỏi, luôn nghiêm túc với mọi kỳ thi lớn nhỏ.
Lần này bài kiểm tra vừa bắt đầu cô đã ngủ gục, nhưng giờ cô đã tỉnh lại và tập trung làm bài, thầy toán mới yên tâm mà để ý đến người khác.
Sau khi nộp bài, học sinh được phép làm việc riêng.
Một số người chọn ôn lại kiến thức vừa học, một số làm bài tập, cũng có người đọc sách ngoài chương trình.
Còn Thời Lê thì lấy điện thoại từ trong cặp ra, lướt mạng xã hội.
Đọc tin tức nóng hổi luôn là cách nhanh nhất để hiểu rõ thế giới mình đang sống.
Thầy toán nhìn thấy động tác của Thời Lê, nhíu mày nhưng không ngăn cản.
Cả lớp toàn là "phú nhị đại" (thế hệ con cháu nhà giàu), đều là những nhân vật lớn mà giáo viên không dám đắc tội.
Do đó, việc quản lý học sinh phải luôn rất cẩn trọng.
Những hành vi như của Thời Lê, không làm ảnh hưởng đến người khác, giáo viên thường mắt nhắm mắt mở bỏ qua.
Hơn nữa, Thời Lê học rất giỏi.
Thầy giáo dạy toán vừa mới liếc qua bài kiểm tra của cô, không có gì bất ngờ, cô có thể đạt điểm tuyệt đối.
Đối với những học sinh giỏi, giáo viên thường có phần khoan dung hơn.
Thời Lê mở mục hot search, thấy rất nhiều tin đồn về các ngôi sao luôn được xếp hạng cao nhất.
Sống lại hai đời, cô chẳng còn chút cảm xúc nào với những chuyện bát quái trên đó.
Dù sao thì trong tương lai, những ngôi sao này còn tạo ra những "cú sốc" gây choáng váng hơn nhiều.
So với điều đó, mấy tin tức hiện tại chỉ là chuyện nhỏ mà thôi!
Cho đến khi ánh mắt của cô dừng lại ở mục hot search thứ mười mấy: #Chủ tịch Ngụy Vĩnh Thắng của Tập đoàn Tử Nguyên chia sẻ về gia đình#
Tập đoàn Bất động sản Tử Nguyên là nhà phát triển bất động sản lớn nhất cả nước trong mười năm gần đây.
Đương nhiên, đối với học sinh lớp này, Tử Nguyên còn có một ý nghĩa khác.
Bạn cùng lớp của họ, Ngụy Nhất, chính là con gái duy nhất của Chủ tịch Tập đoàn Tử Nguyên.
Nhờ trải nghiệm sống lại một đời, Thời Lê biết khá rõ về tương lai.
Ngụy Nhất là bạn học của cô, gia thế của bạn cùng lớp, đặc biệt là những người trong cùng một tầng lớp, luôn là đề tài dễ nắm bắt.
Cô nắm khá rõ về hoàn cảnh nhà họ Ngụy.
Trong mắt người ngoài, Ngụy Vĩnh Thắng là một người chồng, người cha mẫu mực.
Ông không chỉ quảng bá hình ảnh này trước truyền thông, mà ngay cả họ hàng bạn bè cũng tin tưởng như vậy.
Có lời đồn rằng Ngụy Vĩnh Thắng chưa bao giờ uống rượu hay tiếp khách bên ngoài, chỉ vì vợ và con gái ông không thích.
Hình tượng "người đàn ông tốt" của Ngụy Vĩnh Thắng đã giúp ông có được mối quan hệ tốt với công chúng và giành được nhiều cơ hội lớn.
Trong tầng lớp "phú nhị đại", những gia đình hòa thuận thật sự chỉ là thiểu số.
Ngụy Nhất từng khiến nhiều bạn học và bạn bè ghen tị vì có người cha như Ngụy Vĩnh Thắng.
Cho đến khi Ngụy Vĩnh Thắng đột ngột qua đời vì tai nạn xe hơi.
Thời Lê nhìn vào những sự kiện gần đây, trong lòng nghĩ thầm:
[Hôm nay là ngày mở bán nhà ở Tử Nguyên, chẳng trách bọn họ lại mua hot search.]
Ban đầu, lớp học đang trong giờ kiểm tra, không khí yên tĩnh đến lạ thường, chỉ có tiếng bút viết sột soạt trên giấy thi.
Bỗng nhiên, suy nghĩ thầm của Thời Lê đã khiến tất cả các bạn học lớp một, đang tập trung học tập, giật mình kinh hãi.
Ngoại trừ Thời Lê, người vẫn đang mải mê lướt điện thoại, tất cả mọi người đều đồng loạt ngẩng đầu lên, cố tìm nguồn gốc của âm thanh.
Thầy giáo dạy toán đang chấm bài cho những học sinh đã nộp, đã cảm nhận được ánh mắt của cả lớp.
Kết quả là ông thấy cảm đám học sinh phía dưới đồng loạt quay trái quay phải.
Thầy giáo hắng giọng một cái:
"Còn 15 phút nữa mới hết giờ, các em hãy tập trung làm bài, đừng nhìn ngang nhìn dọc."
Lời nhắc nhở của thầy toán không hề tạo nên hiệu quả gì.
Dưới lớp, học sinh vẫn tiếp tục làm việc của mình, chẳng ai thèm để ý.
Học phí ở Trường Trung học Càn Phổ cao đến mức đáng kinh ngạc, và đi kèm là mức lương của giáo viên cũng thuộc hàng ngất ngưởng, vượt xa mức thu nhập cả năm của giáo viên ở các trường phổ thông thông thường.
Với mối quan hệ như vậy, học sinh không chỉ đơn thuần là học sinh mà còn là những người gián tiếp chi trả tiền lương cho giáo viên.
Việc có được sự tôn trọng của học sinh hay không, với nhiều người, chỉ cần có tiền thì chuyện tôn trọng cũng chẳng còn quan trọng.
Lời nhắc nhở của thầy giáo không được ai lắng nghe, ông cũng chẳng bận tâm, tiếp tục chấm bài với vẻ mặt bình thản.
Lời nhắc của thầy toán làm ngắt quãng dòng suy nghĩ của Thời Lê.
Cô chỉ liếc nhìn thoáng qua tình hình xung quanh, sau đó tiếp tục lướt điện thoại.
Trong lớp, người phản ứng mạnh mẽ nhất chính là Ngụy Nhất.
[Ai đang nói chuyện vậy?
Tử Nguyên là sản nghiệp nhà cô mà!
Câu nói vừa rồi có ý nghĩa gì?
Hơn nữa, lời thầy giáo nói ban nãy là "làm bài kiểm tra đừng nhìn ngang nhìn dọc" chứ không phải "đừng nói chuyện trong giờ thi.]
Liệu vừa rồi có ai nói chuyện thật không?
Chắc hẳn là có ai đó nói chuyện, vì bạn học đều quay đầu tìm kiếm nguồn gốc của âm thanh.
Điều đó chứng minh, vừa nãy chắc chắn có người đã lên tiếng.
Phản ứng của thầy giáo chỉ có thể chứng minh hai khả năng: một là ông ấy không nghe thấy âm thanh đó, hai là chính ông là người đã tạo ra âm thanh đó.”
Những người suy nghĩ giống Ngụy Nhất không hề ít.
[Nếu nhớ không lầm thì...]
Lời thì thầm thứ hai vang lên, khiến Ngụy Nhất xác nhận được nguồn gốc của âm thanh vừa rồi.
Đây là giọng của Thời Lê!
[Ngụy Vĩnh Thắng có thể sẽ qua đời sau vụ tai nạn xe ba ngày nữa.]
Ngụy Nhất: !!!