Giờ phút này, 001 nhìn ký chủ trên màn hình, gương mặt kia tỏa sáng rực rỡ như ánh bình minh lấp lánh.
Ngay cả khi 001 lục lại cơ sở dữ liệu khổng lồ của nó, cũng không thể tìm ra từ ngữ nào đủ để miêu tả vẻ đẹp của cô.
Nhưng dù đã rực rỡ như vậy, 001 vẫn biết rằng dung mạo hiện tại của ký chủ chỉ chiếm một hay hai phần so với gương mặt của cô lúc đầu. Thật không dám tưởng tượng rằng, bộ dạng hoàn hảo ấy sẽ kinh động đến mức nào.
001 bỗng cảm thấy hối hận, nó chỉ là một hệ thống pháo hôi, phần lớn nhân vật nhận được đều có kết cục u ám, nghĩ đến việc ký chủ sẽ phải trải qua những cốt truyện đó, nó không khỏi cảm thấy đau lòng.
Nó nghĩ, nếu không được thì nó sẽ dùng điểm của mình để đổi một số vật phẩm bảo vệ ký chủ.
Dung Ngọc không biết 001 đã cân nhắc thế chấp một phần hệ thống của nó để đổi điểm mua vật phẩm cho cô.
“Yểu Yểu, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.”
Bên ngoài đột nhiên vang lên giọng nói của dì giúp việc, lôi kéo Dung Ngọc trở lại thực tại.
“Vâng, đến ngay ạ.”
Cô đáp lại, sắp xếp gọn gàng rồi mở cửa bước ra ngoài.
Trong phòng khách, mẹ Dung và dì giúp việc đã ngồi bên bàn ăn, hai người đang tán gẫu vui vẻ.
Dung Ngọc bước đến, chào buổi sáng với hai người: “Mẹ, dì Tôn, chào buổi sáng ạ.”
Hai người đang nói chuyện bỗng nghe thấy một giọng nói trong trẻo như suối chảy, ngay lập tức bị cuốn hút, theo phản xạ nâng cao đầu nhìn về phía cô, nhưng khi ánh mắt chạm đến Dung Ngọc, cả hai đều sững sờ tại chỗ, ngây người hồi lâu.
Dung Ngọc bình thản ngồi xuống dưới ánh nhìn của hai người, ngước mắt thấy vẻ mặt sững sờ của hai vị trưởng bối, cô không khỏi cười khẽ, ngay lập tức, cả căn phòng bừng sáng như vườn hoa nở rộ.
“Yểu Yểu ngày càng xinh đẹp hơn rồi.” Dì Tôn sau một lúc mới hồi hồn, đôi mắt ngập tràn tình yêu thương, từ đáy lòng khen ngợi.
Dì không biết nên diễn tả vẻ đẹp của thiếu nữ bằng từ nào cho đúng, chỉ cảm thấy mỗi lần nhìn thấy thiếu nữ ấy, lòng mình lại rộn ràng vui vẻ.
Ánh nắng tươi đẹp sớm mai xuyên thấu qua những khe cửa sổ rọi xuống người thiếu nữ, bao quanh thiếu nữ là một lớp hào quang mông lung, khiến gương mặt đã xinh đẹp đến kinh ngạc càng thêm phần thoát tục, như thể thần linh giáng trần.
Mẹ Dung nhìn cô, luôn cảm thấy như lần đầu tiên gặp gỡ vẻ đẹp không giống người thường của Yểu Yểu, có một cảm giác không chân thật, nhưng khi hồi tưởng lại, bà nhận ra trong ký ức, Yểu Yểu luôn giữ vẻ ngoài nổi bật này.