Thành Tựu Của Thần Tượng Tôi Hơi Nhiều

Chương 55

Ba người đứng đầu vẫn là ba người đó, thứ hạng của tôi thậm chí còn tiến lên một bậc, xếp thứ hai, ngược lại đẩy Lục Ly xuống vị trí thứ ba, có lẽ là do kỳ trước tôi đứng ở vị trí center, vẫn thu hút được không ít sự chú ý.

Ngoại trừ ba người đứng đầu, tất cả các thí sinh đều vào khu vực chờ, chờ đợi sự lựa chọn của huấn luyện viên.

Màn hình lớn dừng lại ở hình ảnh hiển thị thứ hạng của tất cả mọi người, MC Xương Minh đã bắt đầu bước vào quy trình tiếp theo: “Bây giờ bắt đầu vòng loại của huấn luyện viên, mời bốn vị huấn luyện viên viết tên thí sinh mình muốn loại.”

Ống kính xoay chuyển giữa vẻ do dự của các huấn luyện viên và sự căng thẳng của các thí sinh. Ngay cả khi đang ghi hình, các thí sinh cũng căng thẳng đến toát mồ hôi hột, ai cũng đã nỗ lực rất nhiều, không ai muốn phải rời đi giữa chừng.

Nhưng thể lệ cuộc thi là vậy, nhất định phải có người rời đi. Lần loại trừ này bắt đầu từ Mạnh Nam Thiên. Người đầu tiên là cái tên quen thuộc với tôi, Trương Minh Hoa, chính là người cùng ở nhóm A, cũng xuất thân từ cùng một công ty.

Mạnh Nam Thiên vẻ mặt rối rắm, bày tỏ sự tiếc nuối khi mất đi thí sinh này, cuối cùng lại nói: “Thể lệ của chương trình quá tàn nhẫn, tôi thấy ai cũng rất xuất sắc, nhưng quy tắc là nhất định phải loại một người. Trong năm người, ưu điểm của Trương Minh Hoa rất rõ ràng, nhưng khuyết điểm cũng rất rõ ràng. Vì có ba năm kinh nghiệm làm thực tập sinh, cậu ấy quá tự tin, không đủ nỗ lực.”

Trương Minh Hoa vừa khóc vừa rời đi. Tôi không có nhiều giao tình với anh ta, lần duy nhất nói chuyện cũng không để lại ấn tượng tốt, nhưng lúc này cũng không khỏi cảm thấy đồng cảm, nhìn người khác rời đi không phải là chuyện đáng vui.

Mỗi đội đều phải có một người rời đi. Cho dù vài phút trước họ vẫn là người chiến thắng, lúc này cũng phải đối mặt với sự đào thải. Niềm vui chiến thắng tan biến, chỉ còn lại sự chờ đợi căng thẳng.

Vẫn chưa đến lượt đội của tôi, Lư Mông Mông đã khóc đến mức thở không ra hơi, lẩm bẩm nói: “Thầy Vương không thích em, lát nữa thầy ấy nhất định sẽ loại em, phải làm sao bây giờ, em không muốn đi, em vẫn muốn tiếp tục thi đấu, lần sau em nhất định sẽ cố gắng hơn, hu hu hu…”

Lần này không ai cười cậu ta. Ba người còn lại, ngoại trừ tôi, đều đồng cảm sâu sắc, nhưng không ai lên tiếng, trong bốn người nhất định phải có một người rời đi, không ai muốn người đó là mình.

Thời gian dường như trôi chậm lại, sự chờ đợi này thật sự rất khó chịu, có thể nói là dài như cả năm trời cũng không ngoa. Ngay cả tôi cũng bị ảnh hưởng bởi cảm xúc này, không nhịn được liếʍ đôi môi khô khốc.

Vương Hãn Dịch đã đứng dậy, trên mặt cũng lộ vẻ tiếc nuối, nói bằng giọng nặng nề: “Trước khi chia nhóm, thực ra tôi không thích thành viên nào trong đội này, nền tảng vũ đạo của họ không tốt, cũng không có điểm gì đặc biệt nổi bật.”

“Nhưng sau vài ngày hợp tác, sự nỗ lực của họ đã thay đổi suy nghĩ của tôi. Hiệu ứng sân khấu cuối cùng mà mọi người thấy không phải là tự nhiên mà có, mà là do họ đã dành trọn bảy ngày, luyện tập ngày đêm mới đạt được. Ở đây, tôi muốn khen ngợi năm thành viên này, khi những người khác còn đang ngủ, họ đã dậy luyện tập, khi những người khác đi nghỉ ngơi, họ vẫn đang kiên trì luyện tập, đặc biệt là Tạ Vân Kỳ, cậu ấy biết khuyết điểm của mình ở đâu, xứng đáng với hai chữ ‘nỗ lực’ mà cậu ấy đã nói.”

“Bây giờ bảo tôi loại một thí sinh chăm chỉ như vậy, tôi thật sự không nỡ, chỉ muốn đánh cho chương trình một trận, nhưng cũng giống như thầy Mạnh nói, quy tắc chính là quy tắc, đã tham gia chương trình thì phải tuân thủ những quy tắc khắc nghiệt.”

“Lựa chọn lần này của tôi là… Cố Phi!” Vương Hãn Dịch nói xong, bước đến ôm Cố Phi. “Tôi muốn nói lời xin lỗi với cậu, tôi loại cậu, không phải vì cậu không đủ xuất sắc.”

Tinh thần của Cố Phi vốn đang căng thẳng, nhưng đến khi thực sự bị loại, cả người cậu ta lại thả lỏng. Cố Phi ôm lại Vương Hãn Dịch, khi nhận lấy micro, cậu ta lộ ra vẻ biết ơn, nở nụ cười rạng rỡ, cúi đầu thật sâu với khán giả, nói: “Tôi muốn nói lời cảm ơn với những người hâm mộ đã luôn ủng hộ tôi. Mặc dù tôi phải rời đi, nhưng dù có rời khỏi đây, tôi vẫn sẽ tiếp tục nỗ lực, không phụ lòng mong đợi của mọi người.”

So với những thí sinh rời đi khác, ít nhất Cố Phi còn có thể để lại một câu nói.

Chương trình lần này kết thúc, lại có tám người phải rời đi. Ban đầu có tới một trăm người, bây giờ chỉ còn lại ba mươi hai người. Tâm trạng tôi cũng hơi nặng nề. Cố Phi khác với những người khác, chúng tôi ở cùng phòng, lại cùng đội, những ngày qua rất thân thiết, việc cậu ấy đột ngột bị loại khiến tôi cảm thấy rất khó chịu.