“Mặc dù người này phóng túng, tai tiếng, thực sự không thể xem là một đối tượng tốt.” Với tư cách là cựu thuộc hạ của Thẩm Tĩnh Thư, dù hiện tại công khai đứng dưới trướng ai, Trác Nhĩ vẫn một lòng một dạ lo nghĩ cho Thẩm Quyết: “Ngài chịu thiệt một chút, nhưng cũng chính vì sự phóng túng ấy mà người này sẽ trở thành tấm bình phong hoàn hảo cho ngài, không để hai người trong cung kia nghi ngờ ngài…”
“Hiện tại, Hoàng hậu đã quyết tâm gán ghép ngài với tên cháu Beta bất tài của bà ta. Giờ chưa phải lúc tốt nhất, vì sự an toàn của kế hoạch và để tưởng nhớ linh hồn tướng quân nơi chín suối… chúng ta không thể bộc lộ hay hành động quá sớm.”
“Việc sớm quyết định hôn sự, hơn nữa đối tượng lại là một người có địa vị cao, không liên quan đến thế lực của Hoàng đế hay Hoàng hậu, mà cũng không thể gây ảnh hưởng đến ngài, là cách tốt nhất để vừa tự bảo vệ mình, vừa khiến hai người đó yên tâm…”
“Đây là phương án tối ưu hiện tại.”
Trác Nhĩ thuyết phục, không ngừng liệt kê lợi ích và lý do để Thẩm Quyết lựa chọn Văn Ngộ làm đối tượng liên hôn.
Thấy Thẩm Quyết vẫn lặng thinh, một phụ tá khác của anh lập tức hưởng ứng: “Đúng vậy, Điện hạ. Nếu chúng ta có thể thông qua một cuộc hôn nhân hình thức để kéo được gia tộc Sasha, kẻ xưa nay luôn giữ vững lập trường trung lập, về phe mình thì càng tốt.”
“Dù không lôi kéo được, chỉ cần lấy lý do đến Bạch Lộ Châu – nơi cách xa Đế Tinh, tạm thời né tránh gió bão trong hai năm tới, để Hoàng hậu Catherine và phu nhân Annie tự đấu đá lẫn nhau cũng đã là thắng lợi.”
Thẩm Quyết nghe bọn họ bàn bạc về việc làm sao lợi dụng hôn nhân của mình để đạt được lợi ích tối đa, trầm mặc hồi lâu, cuối cùng mới lên tiếng: “Các người tính toán rất chu toàn. Nhưng làm sao biết được vị Đại công tước phóng túng kia có chịu dấn thân vào vũng nước đυ.c này và đồng ý thỏa thuận với ta?”
Anh hiểu rõ, với tình thế hiện tại của mình, lựa chọn vị Đại công tước Sasha làm bạn đời là phương án tối ưu nhất.
Nhưng sâu trong lòng, anh vẫn không muốn biến cuộc hôn nhân của mình thành một công cụ để đổi chác lợi ích.
Hơn nữa, anh cũng không chắc chắn rằng vị Omega trẻ tuổi, phong lưu kia sẽ đồng ý với kế hoạch này.
“Người ở Bạch Lộ Châu chẳng phải là kẻ háo sắc, tham hoa hay sao? Với dung mạo của Điện hạ, anh ta có lý do gì mà không đồng ý chứ?” Phụ tá lão Phùng thẳng thừng, buột miệng nói.
Trác Nhĩ biết Thẩm Quyết không thích người khác nhắc đến nhan sắc xuất chúng của mình, lập tức thúc mạnh khuỷu tay vào lão Phùng để ngăn lại, rồi khách quan phân tích: “Chỉ cần ngài có lòng, vị ở Bạch Lộ Châu ấy tất nhiên sẽ đồng ý…”
“Vị Hoàng đế bệ hạ đa nghi của chúng ta chưa từng thôi để mắt đến năm lãnh địa công tước không thể kiểm soát, nhất là Bạch Lộ Châu. Những năm gần đây, không ít quý tộc từ năm lãnh địa này đã chấp nhận kết thân với Đế Tinh. Hiện tại, chỉ còn lại Đại công tước Sasha là chưa bị kéo vào vòng xoáy đó…”