Không phải bị bắt quả tang giao dịch tại chỗ, vậy thì rắc rối rồi.
Tống Minh là cáo già, theo kinh nghiệm trước đây, Trang Dương hiểu rằng, cho dù bạn có chắc chắn mười phần, khả năng hỏi ra sự thật cũng không lớn, rửa tiền có thể còn giữ được mạng, dính đến giao dịch bất hợp pháp, chỉ có nước tử hình, không đến phút cuối, không ai thừa nhận.
Trang Dương hiểu Tuyền Dã, tuy bình thường cậu ta cà lơ phất phơ, nhưng không bao giờ làm chuyện lỗ vốn, có thù tất báo. Bỏ qua những chuyện khác, cho dù Tống Minh thật sự giao dịch bất hợp pháp, không bắt được hắn ta trực tiếp giao dịch, Tống Minh hoàn toàn có thể đẩy chuyện này lên người khác, bản thân coi như không biết gì, chỉ là một ông chủ nhỏ vô tội bị liên lụy, không chừng còn có thể khóc lóc trong phòng thẩm vấn để chứng minh mình trong sạch.
Cùng lắm là phong tỏa mỏ của hắn ta, những cái khác không có ảnh hưởng gì.
Tuyền Dã không ngốc đến vậy, bên trong chắc chắn còn có gì đó mờ ám.
Mấy người của đội dự thẩm đã chuẩn bị đầy đủ tài liệu, bên kia Tống Minh cũng đã sẵn sàng thẩm vấn.
Thẩm vấn tội phạm không phải chuyên môn của mấy người này, Phó Hàm cũng biết bên trong có lẽ không hỏi ra được kết quả gì, chỉ để lại vài người tại hiện trường, vẫy tay gọi Trang Dương ra ngoài.
Trang Dương lên tiếng: "Số điện thoại của người tố cáo đã xác minh chưa?"
Phó Hàm lắc đầu: "Là loại thẻ dùng một lần bán sỉ trên mạng, không tra được người. Kỹ thuật trinh sát tra được vị trí cuối cùng sử dụng thẻ này, chính là ở gần mỏ của Tống Minh."
Đúng lúc này, điện thoại Phó Hàm có tin nhắn.
Anh ta liếc mắt nhìn, vẻ mặt như đã biết trước kết quả, đưa cho Trang Dương xem.
"Đội phòng chống ma túy gửi tin nhắn, thứ phát hiện trên mỏ của Tống Minh là giả, bên trong là hỗn hợp bột mì trộn đường."
Kết quả này, Trang Dương không bất ngờ.
Phó Hàm ngẩng đầu: "Cậu cũng sớm đoán được thứ đó là giả rồi phải không?"
Trang Dương gật đầu.
Phó Hàm cười cười, dựa vào cửa kính phòng thẩm vấn.
"Nói đơn giản, có người giăng bẫy Tống Minh và cả chúng ta, dùng một gói hàng giả dẫn chúng ta đi bắt Tống Minh, chúng ta có thể làm, nhiều nhất là niêm phong mỏ của hắn, khiến hắn tạm dừng hoạt động một thời gian, còn bản thân Tống Minh, không quá hai mươi bốn giờ sẽ được thả ra, sau khi ra ngoài Tống Minh muốn làm gì thì làm, cho nên, Trang Dương, cậu cảm thấy người này làm chuyện này để làm gì?"
Trong lòng Trang Dương không hợp thời điểm nảy ra một đáp án có màu sắc.
Để đổi vị trí với tôi?
Tuyền Dã không ngu ngốc đến mức, vì loại khẩu da^ʍ hão huyền không thiết thực này mà du͙© vọиɠ xông lên não.
Phó Hàm thở dài, vụ án này phức tạp hơn anh ta nghĩ: "Cậu và Lưu Sướиɠ có phát hiện gì không?"
"Tôi cảm thấy, có khả năng nào, Tống Minh thật sự giao dịch bất hợp pháp không?"
Phó Hàm sửng sốt: "Nói thế nào?"
Trang Dương nói ngắn gọn cho Phó Hàm biết những gì Lý lão nhị vừa nói với mình.
Phó Hàm hơn Trang Dương năm tuổi, có thêm năm năm kinh nghiệm làm việc, cũng có thêm năm năm nhìn thấu, cũng có thể nhìn thấu lòng người, anh ta nhận ra Trang Dương còn giấu diếm chuyện gì đó.
"Trang Dương, sáng nay cậu gửi cho tôi bảng kê khai tài chính của công ty bảo an kia, tôi còn chưa kịp xem kỹ, cậu nói qua cho tôi nghe xem."
"Bề ngoài những khoản sổ sách đó không có vấn đề gì, tình hình thu chi của mỗi khoản tiền, bao gồm cả việc phát cho từng nhân viên của công ty, đều rất hợp lý và không có bất kỳ nghi vấn nào. Nhưng tôi phát hiện bộ phận tài vụ của hắn ta cứ cách vài tháng lại có một khoản tiền, dưới danh nghĩa tiếp thị nền tảng và quảng bá trang web, chuyển đến các tài khoản khác nhau, có tài khoản là cửa hàng Taobao, có tài khoản là tài khoản chỉ định, một tháng tích lũy, ít thì vài chục vạn, nhiều thì gần một triệu. Chi tiết mua sắm cũng gần giống nhau, chủ yếu là rượu."