Sau Khi Hủy Bỏ Hôn Ước, Tôi Nhờ Bạn Thân Nổi Tiếng Trong Giới Giải Trí

Chương 20

Trong vài năm tiếp theo, cô trở thành gà đẻ trứng vàng của bố mẹ. Bởi vì mê luyến tình yêu nhất thời của họ nên gần như toàn bộ số tiền cô kiếm được trong hai năm đó đều được họ chia đều.

Nhưng cô không quan tâm chút nào, cho dù loại tình yêu này chỉ là giả dối, cô vẫn vui vẻ, đó là sự ấm áp mà sâu trong lòng cô khao khát.

Đáng tiếc, họ không biết thỏa mãn, càng ngày càng quá đáng, thậm chí còn muốn bí mật sa thải Hạ Uyển, tự mình thay cô nhận quảng cáo.

Họ chỉ nhìn vào số tiền khi nhận quảng báo, dù nó không phù hợp với cô đến đâu, chỉ cần giá trị hợp đồng quảng cáo lớn, trong hai năm cô đã bị dân mạng chỉ trích rất nhiều vì những quảng cáo đó.

Hạ Uyển cũng nói cô thật ngu ngốc, nếu cứ tiếp tục như vậy, bao nhiêu năm vất vả cũng sẽ trở nên vô ích, nhưng cô ấy đều nguyện ý vì ham muốn một chút yêu mến từ họ.

Đáng tiếc thứ họ quan tâm vĩnh viễn đều là tiền. Vì tiền, họ thậm chí còn muốn bán cô cho một ông chủ lớn trong giới kinh doanh.

Nếu không có Hạ Uyển, có lẽ đêm đó cô đã bị hủy hoại ở buổi tiệc rượu, sau khi nhìn rõ sự thật, cuối cùng cô cũng tỉnh ngộ, nỗ lực bò ra khỏi vũng lầy.

Mặc dù thoát khỏi gia đình độc hại nhưng cũng là lưỡng bại câu thương.

Mỗi khi lên hot search, chủ đề về gia đình độc hại luôn không thể tách rời, hoặc có những đối thủ muốn bôi đen cô, sẽ lợi dụng bố mẹ cô để thổi phồng lên, nhằm tăng thêm “độ nóng” cho cô với tư cách là một người con bất hiếu.

Bây giờ cô thực sự thích có cha mẹ và chị gái làm mọi thứ cho cô mà không mong nhận lại bất cứ điều gì.

Có một gia đình quan tâm và chăm sóc như vậy, hà cớ gì còn phải dính líu đến nam chủ, cô sẽ không tự tìm ngược nha.

Vân Thư ở cùng cha mẹ hai ngày, hai ngày này cô cũng không nhàn rỗi.

Sau khi xem xét một số công ty mà cô thích, Vân Thư liền liên hệ.

"Xin chào, đây có phải là công ty Tinh Diệu không? Các bạn còn ký hợp đồng với nghệ sĩ không? Vâng, vâng. Tôi là Vân Thư. Vâng, ồ, vậy thôi, được rồi, không thành vấn đề."

Nghĩ đến những công ty giải trí tốt mà cô đã gặp mấy năm nay, vốn dĩ cô mời cô về Trịnh Khâm, liền gọi điện: “Xin chào, anh Trịnh, tôi là Vân Thư. Bây giờ tôi đã chấm dứt hợp đồng với công ty Ninh Viễn, có thể nói chuyện một chút sao?

"Vân Thư, gần đây tôi vừa dẫn dắt một người mới, cùng cô có chút xung đột, thật xin lỗi."

"Không sao đâu, anh Trịnh, sau này có cơ hội gặp lại, tôi sẽ không làm phiền."

Sau khi cúp điện thoại, cô cũng không bị ảnh hưởng nhiều, loại chuyện ở kiếp trước cũng đã gặp qua không ít.

Cô lật điện thoại tìm một hồi, lại chọn một người, hít một hơi rồi gọi: "Chị Yến Minh, em là Vân Thư. Gần đây chị có rảnh không?"

"Xin chào, Thư Thư. Gần đây chị đang bận việc của Vệ Thanh, nghe nói em đã chấm dứt hợp đồng với công ty trước đây. Thật đáng tiếc. Nếu là sớm hơn vài tháng, chị nhất định sẽ kéo em về công ty của chị."

Vân Thư cười khúc khích: "Đáng tiếc, em cũng không có việc gì làm, chỉ muốn tán gẫu với chị một chút. Nếu chị bận, em xin phép không quấy rầy."

"Được rồi, hẹn ngày khác nhé."

"Này, đây là trợ lý Vương sao? Tôi là Vân Thư. Tôi hợp đồng đã hết hạn được hai tháng rồi. Đúng, đúng. Công ty của anh có thể ký được không?”

“Thật tốt, muốn ký bao nhiêu năm? Mười hai năm? Làm sao phân chia? Bao nhiêu? Chín mươi phần trăm ? Xin lỗi, tôi có thể không phù hợp, ngày khác gặp mặt tôi sẽ mời bạn ăn cơm.”

“Được. hẹn ngày khác.”

Vừa nghe liền biết chính là chèn ép nghệ sĩ của công ty, a a.

Sau khi liên tục gọi điện cho nhiều người với nhiều lý do khác nhau, Vân Thư Đại có chút nản lòng, trong giới giải trí không có ai muốn cô, vậy thì tìm một công việc bình thường. Cô kiểm tra điện thoại thì thấy mình đang ở trong studio của "Thông Thiên”.

Cô vẫn còn có anh Trương trước đây dẫn dắt cô, đáng tiếc câu trả lời của anh Trương khiến cô cảm thấy sốc: “Tiểu Vân, anh thừa nhận sự chuyên nghiệp của em, nhưng dù sao bây giờ em cũng nổi tiếng rồi, anh sợ sau này công ty sẽ trở thành địa điểm xin chữ ký, xin lỗi.”

“Ồ, thế thôi, không sao đâu.”

"Nhưng."

Đề tài chuyển đổi khiến Vân Thư có chút hy vọng, ngồi thẳng dậy lắng nghe.

"Tuy nhiên, gần đây bọn anh đã nhận được một đơn đặt hàng mới để làm hoạt họa mở đầu cho "Yêu Thần Phần 1", vẫn chưa quyết định kế hoạch, em có thể thử một chút."

"Có thể, anh Trương, yêu cầu của anh là gì."

"Anh gửi em trước bản thảo, em có thể đọc bối cảnh của bộ phim truyền hình này trước. Yêu cầu là mười lăm giây, nếu được thông qua, sẽ được khen thưởng mười nghìn tệ."

"Được."

Chao ôi, vòng giải trí không ai muốn cô, bình thường đi làm bây giờ khẳng định không được, hàng ngày ở nhà vẽ một chút, cũng không cần xuất hiện trước công chúng, rất tốt.

Sau khi nhận được tin nhắn từ anh Trương, Vân Thư nghiên cứu suốt buổi chiều, cô đến thư phòng của bố mình để tìm kiếm một số tài liệu. Cô ở lại thư phòng từ buổi chiều cho đến khoảng mười giờ tối.

Thức dậy vào sáng hôm sau, cô bắt đầu đem cảm hứng của mình vẽ ra tới.

Cô bận rộn cả ngày, buổi chiều tan trường, bố mẹ cô đưa giáo sư Lương về nhà.

Thấy Vân Thư, câu đầu tiên liền nói: "Thư Thư, tại sao hai tháng nay cháu không đến trường nghe giảng?"

Lúc này Vân Thư Đại mới nhớ ra, mấy năm nay nữ phụ mỗi khi không đóng phim đều đến lớp diễn xuất của giáo sư Lương nghe giảng.

Nhưng những ngày này: "Chú Lương."

"Ôi, chuyện của cháu,ta cũng biết. Làm nghệ thuật, khi đặt lợi ích vào sẽ trở nên phức tạp."

Cha Vân cười nói: "Lão Lương, chúng ta vào trong nói chuyện đi."

Bên này Vân Thư cũng vội vàng đi giúp mẹ chuẩn bị trà.

"Thư Thư, chú nghe mẹ cháu nói rằng cháu không gia hạn hợp đồng với công ty trước?"

"Dạ, vâng."

"Cháu vẫn muốn tham gia giới giải trí chứ?"

"Chú Lương, dĩ nhiên là nghĩ, nhưng hiện tại danh tiếng của cháu không tốt lắm."

"Nào có người không mắc sai lầm thời điểm, huống chi đây cũng không phải cháu sai, chẳng qua là cháu chọn đứng trước công chúng, mỗi lời nói, hành động của cháu đều sẽ bị họ đánh giá. Cháu còn nhớ Studio Hồng Kiến không?"

Vân Thư gật đầu: "Nhớ kỹ."

Chính chú Lương đã cho cô bước đệm để bước vào giới giải trí.