Hiền Phi sinh hạ Tam Hoàng tử, được ban quyền quản lý Lục cung.
Nay Thái hậu lâm bệnh, Hoàng thượng lại không có trong cung.
Chẳng phải đây chính là thời cơ tốt nhất để trừ khử Hiền Phi hay sao?
Vậy mà hôm nay Hoàng hậu lại có hành động khác thường?
"Nếu Hiền Phi thật sự tư thông với thị vệ, thì cũng chỉ là phạm phải lỗi lầm mà nữ nhân thiên hạ đều có thể phạm phải. Hiền Phi vẫn một lòng ái mộ Hoàng thượng, cũng chẳng phải vì người khác mà muốn chạy trốn. Nàng ấy quản lý Lục cung đã đủ vất vả, ngươi là tỷ muội, cớ gì không thể khoan dung cho nàng ấy một chút?"
"Đức Phi, ngươi nên tự kiểm điểm lại mình, có phải vì ngươi suốt ngày quấn quýt bên Hoàng thượng, khiến người không còn thời gian quan tâm đến Hiền Phi hay không? Lần tới khi Hoàng thượng đến cung của ngươi, ngươi nên khuyên người dành nhiều thời gian hơn để bầu bạn cùng Hiền Phi, đừng cứ mãi lui tới chỗ ngươi như vậy..."
Đức Phi: "?"
"Hoàng hậu nương nương!"
Thấy tình thế không ổn, Đức Phi định lên tiếng phản bác thì bị Thẩm Thanh Uyển cắt lời.
Nàng lười biếng đứng dậy, phất tay áo:
"Thôi được rồi, bổn cung mệt mỏi, trước tiên cứ giam tên thị vệ đó lại, đợi Hoàng thượng hồi cung rồi tra xét rõ ràng."
Đức Phi còn muốn mở miệng tranh luận, nhưng khi nàng ngẩng đầu lên, Hoàng hậu đã chẳng biết đi đâu mất.
Ngoài điện, đại thái giám Tôn Thiên Hà của Khôn Ninh cung đã chuẩn bị sẵn bạch lăng và rượu độc.
Thấy Trân Nhi bước ra, hắn vội vàng tiến đến, thấp giọng hỏi:
"Hoàng hậu nương nương quyết định thế nào? Người định ban thứ nào? Ta sẽ lập tức mang đến."
Trân Nhi nhìn hắn, biểu cảm phức tạp lắc đầu:
"Hoàng hậu nương nương đã đi nghỉ rồi."
"Hả?"
Đi nghỉ rồi?
"Hơn nữa, nương nương còn bảo ta dặn ngự thiện phòng, tối nay muốn dùng cua hấp?"
"Cua?"
Tôn Thiên Hà ngạc nhiên.
"Hoàng thượng không phải rất ghét mùi cua sao? Nương nương đây là..."
Ai cũng biết, Nguyên Vũ Đế ghét nhất là mùi cua, nhưng đó lại là món ăn khoái khẩu của Thẩm Thanh Uyển.
Cua bốn mùa đều có, nhưng vào đầu thu, thịt cua mới thực sự béo chắc, gạch vàng óng ánh, là món mỹ vị khó tìm.
Nguyên chủ vì muốn lấy lòng Hoàng đế, nên không bao giờ cho phép Khôn Ninh cung xuất hiện món cua.
Thẩm Thanh Uyển thực sự không hiểu nổi.
Cả năm Hoàng thượng đến Khôn Ninh cung chưa quá ba lần, vậy mà nàng ta lại vì hắn mà từ bỏ mỹ thực ngon lành thế này?
Đúng là uổng phí một đời!
Thẩm Thanh Uyển vừa khéo léo tách mai cua, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng truyền báo của thái giám:
"Hoàng thượng giá lâm!"
Nguyên Vũ Đế tới rồi?
Chẳng phải hắn đang tế trời cầu thần, còn mấy ngày nữa mới hồi cung hay sao?
Ngoài điện vang lên tiếng vó ngựa gấp gáp, bóng dáng cao lớn của Nguyên Vũ Đế nhanh chóng xuất hiện ở chính điện Khôn Ninh cung.
Rõ ràng… là chạy thẳng từ ngoài cung vào đây.
Thẩm Thanh Uyển nhìn cảnh tượng này, trong lòng thầm kêu không ổn.
Không phải hắn đến để hỏi tội đấy chứ?
Nàng tiếc nuối đặt miếng cua xuống.
"Tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế..."
Thẩm Thanh Uyển còn chưa nói hết câu đã bị Nguyên Vũ Đế lạnh lùng cắt ngang.
"Hoàng hậu! Trẫm biết nàng luôn không ưa Hiền Phi! Trẫm mới rời cung vài ngày, nàng đã vu oan nàng ấy tư thông với thị vệ! Trẫm việc nước bận rộn, mẫu hậu lại bệnh nặng, nàng còn muốn gây chuyện đến khi nào mới thôi?!"
Nguyên Vũ Đế giận dữ quát lớn, đôi mắt hổ phách như nổi lửa.
Khôn Ninh cung lập tức chìm vào tĩnh lặng, đám cung nhân đều sợ hãi quỳ rạp xuống đất.
"Hoàng thượng bớt giận."
Thẩm Thanh Uyển không nhanh không chậm, nhẹ nhàng đứng dậy hành lễ.
"Hoàng thượng, người tố cáo Hiền Phi tư thông là Đức Phi, thần thϊếp đã ra lệnh giam giữ tên thị vệ kia, nhưng vẫn chưa xử trí gì cả. Nếu Hoàng thượng không tin, có thể đến cung Cảnh Dương hỏi Hiền Phi, tất cả sẽ rõ ràng."
Nguyên Vũ Đế sững sờ, ánh mắt sắc bén nhìn xuống Thẩm Thanh Uyển đang quỳ dưới đất.
"Hoàng thượng, thần thϊếp cho rằng Hiền Phi bị oan uổng, Đức Phi cũng chỉ là bị kẻ gian giật dây. Hậu cung tư thông là trọng tội, liên lụy đến cửu tộc. Hiền Phi được sủng ái, lại có quyền quản lý Lục cung, nào có lý do làm ra chuyện này? E rằng có kẻ muốn giá họa hãm hại, một mũi tên trúng hai đích. Thần thϊếp mong Hoàng thượng thẩm tra kỹ lưỡng, sớm đưa ra quyết đoán, thanh trừ hậu cung. Thần thϊếp thân thể chưa khỏe, sợ là không thể giúp Hoàng thượng phân ưu được rồi…"