Nữ Chính Truyện Ngược Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi

Chương 5

“Cái này tặng em, hôm qua chị mua ở chợ đồ cổ. Hôm nay nhìn em, chị thấy em rất giống nó.”

Khoảnh khắc nhìn thấy con mèo thần tài, Hạ Mộc Tài suýt bật khóc.

[Nữ chính không hổ danh là nữ chính, vừa nhìn đã nhận ra bản thể của mình! Còn định đợi hoàn thành cốt truyện rồi đi tìm, ai ngờ cô ấy lại mang đến tận cửa.]

Mèo thần tài vô cùng quan trọng với Hạ Mộc Tài. Nếu nó hỏng, cô sẽ bị thương; nếu nó vỡ vụn, cô cũng chẳng còn sống được bao lâu.

[Nữ chính, nữ chính lương thiện!]

Hạ Trì dùng tay gãi nhẹ lên mặt, cười ngượng ngùng, trong lòng thầm nghĩ: "Chú mèo chiêu tài mình tiện tay mua với giá 5000 tệ hóa ra lại rất quan trọng với Hạ Mộc Tài. Như vậy chắc cô ấy sẽ không ghét mình nữa đâu nhỉ? Mình thực sự muốn hòa hợp với em gái này."

Có lẽ, cô em gái này đã bị thay đổi rồi.

Chuyện này thật cẩu huyết Hạ Mộc Tài từng bị mất trí nhớ, rồi một kẻ tự xưng là Thần đã nói cho cô biết nhiệm vụ của mình.

Nhiệm vụ à… Cô mơ hồ nhớ rằng nếu hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ tích lũy đủ công đức, đạt được cảnh giới bất tử bất diệt, trở thành Thần.

Đối với một tiểu yêu tinh như Hạ Mộc Tài, có cơ hội trở thành một tồn tại ngang hàng với Thần là một điều may mắn vô cùng lớn.

Cô từng hỏi Thần: "Nhiệm vụ là gì?"

Thần trả lời: "Hãy làm một nữ phụ độc ác, cứ đi theo đúng kịch bản là được."

Quá đơn giản!

Cô thề rằng không chỉ làm nhiệm vụ mà còn phải hoàn thành xuất sắc!

Hạ Mộc Tài ôm chặt bản thể bằng sứ của mình mà ngủ, trong giấc mơ còn lẩm bẩm những câu nói linh tinh.

Hôm qua trở về quá đột ngột, nên ba mẹ Hạ vẫn chưa chuẩn bị phòng riêng cho con gái ruột. Vì vậy, tối đó Hạ Mộc Tài và Hạ Trì phải ngủ chung một đêm.

Ban đầu, Hạ Mộc Tài không đồng ý, nhưng dưới mái hiên nhà người ta, cô không thể không cúi đầu.

Cô chỉ là một thiên kim giả, ăn của người khác, dùng của người khác, nếu còn không cho người ta ngủ chung giường thì có hơi quá đáng.

Mẹ nuôi bảo cô ngủ cùng nữ chính, cô không dám hé răng phản đối.

Điều này làm ba mẹ nuôi hoảng sợ, càng thêm lo lắng. Dù sao, nuôi suốt 20 năm trời, không thể nói bỏ là bỏ ngay được.

Sự im lặng này còn đáng sợ hơn cả những lời oán trách, họ có cảm giác như nghe thấy con gái mình đang khóc trong lòng.

Nhưng theo cô nhớ, từ trước đến nay không hề có nữ phụ độc ác nào lại ngủ chung với nữ chính cả.