Chương 13
Thần thức vừa động, một chiếc rương gỗ xuất hiện trước mặt Ngư Thải Vi. Nàng vươn tay mở ra, lập tức bị ánh sáng chói lòa làm lóa mắt.
Linh thạch! Một rương đầy ắp toàn là linh thạch!
Ngư Thải Vi lao ngay tới, bàn tay run rẩy chạm vào từng viên linh thạch, trong lòng không khỏi kích động. Cả rương này ít nhất cũng có năm vạn viên!
Nghĩ đến việc trong nhẫn trữ vật vẫn còn nguyên ba hàng rương gỗ như vậy, nàng phấn khích đến nỗi không thể kiềm chế nổi.
Lấy ra một rương, lại mở một rương khác. Cả hang động tràn ngập tiếng hét đầy phấn khích của nàng.
"Linh thạch! Lại là một rương linh thạch!"
"Linh thạch! Vẫn là linh thạch!"
"A! Trung phẩm linh thạch! Năm rương đầy ắp trung phẩm linh thạch!"
"A a! Thượng phẩm linh thạch! Lại có hẳn ba rương thượng phẩm linh thạch!"
"Ta phát tài rồi! Phát tài rồi!"
Theo tỉ lệ quy đổi, một viên thượng phẩm linh thạch có thể đổi lấy một trăm viên trung phẩm linh thạch, một viên trung phẩm lại đổi được một trăm viên hạ phẩm linh thạch.
Chỉ riêng số thượng phẩm linh thạch trong nhẫn đã có thể đổi ra mười lăm ức (1 ức = 100 triệu) viên hạ phẩm linh thạch, huống hồ còn một lượng lớn trung phẩm và hạ phẩm linh thạch nữa!
Trong tu chân giới, linh thạch không chỉ là tiền tệ, mà còn là nguồn tài nguyên quan trọng. Linh khí trong linh thạch tinh thuần và nồng đậm hơn không khí bên ngoài rất nhiều, nếu hấp thu linh khí trong linh thạch thì tốc độ tu luyện sẽ tăng lên đáng kể. Hơn nữa, linh thạch còn có tác dụng lớn trong việc bố trí trận pháp và duy trì hoạt động của pháp khí.
Ngư Thải Vi trước giờ chỉ có tổng cộng hơn năm nghìn viên hạ phẩm linh thạch. Nếu so với đệ tử bình thường, con số này đã không hề nhỏ, nhưng đối với một chân truyền đệ tử, nàng vẫn chỉ là một kẻ nghèo kiết xác.
Nắm chặt tay, nàng xoay vòng vòng trong động, chẳng biết diễn tả tâm trạng kích động của mình thế nào. Một kẻ nghèo nàn như nàng, giờ phút này bỗng chốc trở thành phú hào!
Dù ngay sau đó, nàng phát hiện linh dược trong hộp ngọc đã mất hết dược tính, đan dược trong bình cũng hóa thành bột vụn, còn mấy món pháp khí thì vì quá lâu không được dưỡng linh mà trở thành phế phẩm, nhưng nàng vẫn không hề thấy phiền lòng.
Không gian trong nhẫn trữ vật vốn dừng lại theo thời gian, dù bên ngoài trôi qua bao lâu cũng không ảnh hưởng đến vật phẩm bên trong. Trừ khi quá lâu không có linh lực nuôi dưỡng, linh tính của đồ vật mới dần mất đi.