Một vài người chia bài xong.
Ân Trường Hạ đứng dậy, phủi bùn đất trên người.
Vừa chạm vào quân bài, trong đầu cậu vang lên một giọng nói máy móc.
[Đã nhận được quân bài Quỷ Bộc, có muốn trả một tháng dương thọ không?]
Âm Trường Hạ: [Có.]
[Quân bài Quỷ Bộc đã có hiệu lực, có thể ẩn giấu thân phận người sống.]
Không ngờ chỉ cần trả một tháng dương thọ là đã có được tư cách bước vào Quỷ Yến.
Âm Trường Hạ ho khan, sắc mặt càng thêm tái nhợt, giờ đây cậu chỉ còn lại đúng một tháng dương thọ.
Kỷ Kim Đường chạy nhanh tới, bổ nhào vào lòng Ân Trường Hạ: "A Kỳ, lâu quá không gặp!"
A Kỳ... thật lâu rồi chưa nghe ai gọi mình như vậy.
Từ nhỏ, Âm Trường Hạ đã có bát tự không tốt, cha mẹ đặt cho cậu một cái nhũ danh, người thân quen hầu hết đều gọi cậu như thế.
Cậu mắc bệnh nan y, thân thể yếu ớt, không chịu nổi sức lực quá lớn, bị Kỷ Kim Đường đâm sầm vào suýt chút nữa thì nôn ra máu: "Kỷ Kim Đường, cậu có thể tránh xa tôi một chút không?"
"Cậu vẫn còn giận tôi sao? Mới mấy năm không gặp mà cậu đã xa lạ với tôi như vậy rồi…"
Mắt Kỷ Kim Đường hơi đỏ, hoàn toàn không có ý định buông Ân Trường Hạ ra. Nhưng nhìn thấy sắc mặt cậu cực kỳ khó coi, cậu ta liền hiểu lầm rằng Ân Trường Hạ đang giận dỗi, đầy bất an mà nói: "A Kỳ, không ngờ cậu cũng vào trò chơi này."
Ân Trường Hạ quan sát từng hành động của cậu ta, dây thần kinh luôn trong trạng thái căng thẳng.
Chỉ vì người trước mắt này chính là một đại lão giả nữ trang mắc rối loạn nhân cách kép!
Xem ra bây giờ người kiểm soát cơ thể không phải là nhân cách nguy hiểm kia.
Nghĩ đến nhân cách còn lại của Kỷ Kim Đường, sắc mặt Ân Trường Hạ trở nên vô cùng khó coi, thân thể bất giác run lên.
Không giống như Kỷ Kim Đường hiền lành này, nhân cách kia vô cùng nguy hiểm, là một kẻ bệnh kiều thực sự.
Kỷ Kim Đường cũng nhìn anh, vẻ mặt hoàn toàn yếu đuối, không chút sát thương: "A Kỳ? Sao cậu cứ nhìn tôi vậy?"
Ân Trường Hạ khẽ thở phào nhẹ nhõm, giọng điệu trở nên xa cách: "Không có gì."
Chỉ cần nhân cách nguy hiểm kia không xuất hiện, thì mọi chuyện đều có thể nói chuyện được.
Kỷ Kim Đường nhìn anh bằng ánh mắt vô cùng ngây thơ, chậm rãi tiến lại gần: "Tôi biết A Kỳ không thích, tôi sẽ không để hắn xuất hiện đâu."
Ân Trường Hạ: "!"
Kỷ Kim Đường đặt tay của Ân Trường Hạ lêи đỉиɦ đầu mình, vẻ mặt tràn đầy say mê, như thể vừa uống rượu, hai má cũng ửng đỏ: "A Kỳ, cậu có khen tôi không?"
Trái tim Ân Trường Hạ run lên dữ dội.
Sắc mặt anh khẽ biến đổi, muốn rời khỏi bên cạnh Kỷ Kim Đường, nhưng cổ tay lại bị cậu ta nắm chặt, còn bị ép đặt lên đầu cậu ta, hoàn toàn không thể giãy ra.
Nhưng nhân cách ban đầu của Kỷ Kim Đường chẳng phải là một người yếu đuối sao?
Sao lại mạnh đến mức này!?
Ân Trường Hạ mặt đơ ra, bất đắc dĩ xoa đầu Kỷ Kim Đường: "Khen, khen cậu giỏi."
Lúc này, trong đầu cậu chỉ có một suy nghĩ——
Tên Kỷ Kim Đường này trước đây còn không mở nổi nắp chai nước, vậy mà bây giờ lại có sức mạnh quái vật như vậy.
Cổ tay đau quá.
Lời Ân Trường Hạ nói ra đã đủ qua loa đến không thể qua loa hơn, nhưng ánh mắt của Kỷ Kim Đường lại sáng lên, cậu ta nắm chặt tay cậu, tự ép cậu tiếp tục xoa đầu mình, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn, hệt như một con mèo được vuốt ve sau khi ăn no.
Âm Trường Hạ: "..."
Màn làm nũng vừa bá đạo vừa kỳ lạ này hiển nhiên đã thu hút sự chú ý của Từ Mặc.
Cái thời đại này, làm nũng mà cũng phải mạnh bạo như vậy sao!?
Chỉ có thằng ngốc Khâu Bình mới cảm thấy Kỷ Kim Đường vô hại.
Bản năng của Từ Mặc mách bảo anh tuyệt đối không được đến gần Kỷ Kim Đường.
So với Chu Doanh, rõ ràng Kỷ Kim Đường còn đáng sợ hơn nhiều!
Từ Mặc nhíu mày, ánh mắt lại rơi vào người bên kia——
Kỷ Kim Đường đang mặc váy nữ, bộ trang phục mềm mại càng tôn lên ngũ quan tinh tế của cậu, tựa như một đóa hoa mùa xuân, mang theo khí chất quý phái được nuôi dưỡng cẩn thận.
Nhan sắc của cậu ta là điều không thể phủ nhận, chỉ cần tận dụng đúng cách, sợ rằng sẽ có rất nhiều người tranh nhau chết vì cậu ta.
Nhưng dù đứng bên cạnh một Kỷ Kim Đường lộng lẫy như vậy, Âm Trường Hạ cũng không hề bị lu mờ, chỉ nhìn dáng người kia thôi cũng cảm thấy cậu cao hơn một bậc, giống như một bức tranh thủy mặc đẹp nhất mà ngay cả bút mực cũng không thể vẽ ra.
Từ Mặc bất giác nghĩ——
Nếu Ân Trường Hạ lau sạch bùn đất trên mặt, nghiêm túc ăn mặc chỉnh tề, thì sẽ đẹp đến nhường nào?
Từ Mặc còn đang mải mê suy nghĩ, bên kia Chu Doanh cuối cùng cũng không nhịn được nữa: "Hai người định ôm nhau đến bao giờ?"
Chu Doanh từ trước đến nay luôn là nhân vật trung tâm trong đội, mọi người đều sợ hãi quỷ quái nên đã sớm bám chặt lấy đùi anh ta, nhất là Khâu Bình!
Thế mà giờ hắn lại phải nịnh nọt Kỷ Kim Đường, thậm chí giờ còn quỵ lụy trước mặt Ân Trường Hạ sao?
Khâu Bình tức điên lên, cảm thấy như bị ai đó tát thẳng vào mặt.
Khâu Bình cười gằn: "Mọi người đều biết boss của Quỷ Yến rồi chứ? Nghe nói là một con lệ quỷ cực hung dữ, hút oán khí tứ phương. Mấy tên tiểu bạch kiểm cản trở đội, chắc chẳng sống nổi đâu."
Nhưng lần này, Kỷ Kim Đường chậm rãi quay đầu lại——
Cái nhìn đầy ác ý của cậu ta dừng ngay trên người Khâu Bình.
Khâu Bình: "..."