Toàn Cầu Thăng Cấp

Chương 3

Sức mạnh tăng cường cấp D, chẳng phải là lính đặc chủng sao?

Khanh Thanh đặt tấm thẻ ghi Cục Quản lý Sự kiện Đặc biệt trên bàn vào túi.

Cục Quản lý Sự kiện Đặc biệt, đúng như tên gọi, xử lý những sự kiện không thể giải quyết bằng phương pháp thông thường, bọn họ ẩn mình trong bóng tối, người bình thường không hề hay biết.

Nhưng theo sự gia tăng của các hiện tượng dị vật, việc công bố sự thật cũng đã bắt đầu đếm ngược.

Đại Hải nói: "Tôi đi lấy đạn linh năng, chắc là chưa có thương vong gì chứ?"

Khanh Thanh nói: "Không có, chỉ là nghi ngờ thôi, giá trị năng lượng đặc biệt không cao."

Đúng lúc này, điện thoại của Khanh Thanh lại reo, anh ta nghe máy nói vài câu, vẻ mặt có chút kỳ lạ.

Đại Hải hỏi: "Sao vậy?"

Khanh Thanh cúp điện thoại: "Cảnh sát nói dao động năng lượng đặc biệt đã biến mất, có thể là do thiết bị bị lỗi."

"Vậy chúng ta... đi ăn cơm?" Đại Hải thăm dò hỏi.

"Không được, sao mà thiết bị dễ hỏng như vậy được, cảnh sát là người bình thường hỗ trợ chúng ta điều tra, không biết thiết bị cao cấp dùng để phát hiện dao động dị vật quý giá đến nhường nào."

Khanh Thanh mặc áo khoác màu xanh đen đi ra ngoài: "Mang theo đạn linh năng, chúng ta đến khu chung cư đó xem sao!"

Đại Hải đáp lại một tiếng, vội vàng đuổi theo: "Chúng ta tiện thể ăn cơm ở đó luôn nhé!"

***

Quận Ôn Hải, khu chung cư Hạnh Phúc.

Người chơi không hề hay biết, nhiệm vụ đã đến hồi kết.

Anh điều khiển nhân vật, nhanh nhẹn nhảy qua lại giữa những vị trí chưa bị bùn đen bao phủ.

"Zatch" mang theo thuộc tính [Tập trung cao độ], trong mắt anh chỉ có sự tồn tại của dị vật.

Cảm giác sảng khoái khi chiến đấu, dù là bất kỳ hình thức giải trí nào cũng không thể thay thế được...

Chàng trai hơi khom người, lấy tường làm điểm tựa lao về phía trước, như một con báo săn mồi, trong nháy mắt đã rút ngắn khoảng cách với bóng đen.

Xoẹt!

Dao mổ mỏng và sắc bén lóe lên ánh sáng mờ nhạt, theo hướng cánh tay dùng lực mà rạch xuống, cắt đứt một đoạn lớn của bóng đen đang biến dạng.

Chất lỏng nhớp nháp màu đen dồn lại với nhau, dường như muốn chạy trốn, nó co giãn, đâm vào những đồ vật xung quanh khiến chúng lộn xộn.

Sau đó, trong gang tấc, nó leo lên theo đường ống nước.

Loại dị vật biết chạy trốn này cũng rất phổ biến, Sở Tại Châu bình tĩnh ném đạo cụ ra.

[Tọa độ dịch chuyển]

[Tên trộm xuất sắc đến từ vũ trụ, sẽ thả con mồi qua tọa độ, sau đó bắt gọn một mẻ.]

[Chọn mục tiêu trong phạm vi 3 mét, tiến hành dịch chuyển một lần]

Áo gió đen hòa vào bóng tối, trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi, chỉ còn lại một bức tượng Quan Âm bị lật đổ tại chỗ.

Sở Tại Châu đuổi theo dị vật, không chút do dự tung ra đòn cuối cùng.

Ánh sáng bạc xuyên qua lõi của dị vật, đồng thời xuyên thủng bóng đen, cũng làm vỡ kính phía sau dị vật.

Choang! Một tiếng vỡ giòn tan, Sở Tại Châu còn chưa kịp phản ứng, liền nghe thấy tiếng báo động "bíp bíp" bất thường của máy móc.

Khoang trò chơi bị hư hỏng nghiêm trọng tự động kích hoạt chế độ an toàn, cửa khoang mở ra, còn tự động ngắt điện.

Tầm nhìn trước mắt Sở Tại Châu đột nhiên thay đổi, như thể màn hình điện thoại bị chia đôi.

Một bên: Chàng trai trẻ lạnh lùng mặc áo gió đen, nửa người hòa vào bóng tối.

Anh ta giẫm lên tàn tích của dị vật, đôi mắt xanh lục phản chiếu khoang trò chơi bị hỏng, thoáng hiện lên vẻ mờ mịt không thể nhận ra.

Một bên khác: Chàng trai trẻ mặc đồ ngủ hình gấu nhỏ chống tay ngồi dậy, ngẩng đầu ngơ ngác, trong mắt cũng tràn đầy vẻ ngây dại.

Bản năng chơi game hai tài khoản cùng lúc thường ngày phát huy tác dụng, trong lúc đầu óc trống rỗng, Zatch hơi ngồi xổm xuống, đưa tay chọc vào má Sở Tại Châu.

Mất đi sự che chắn cảm quan của khoang trò chơi thực tế ảo, cảm giác chân thực trăm phần trăm truyền đến từ chỗ tiếp xúc, ấm áp và mềm mại.

Sở Tại Châu chớp mắt, cùng lúc đó, lông mi Zatch khẽ run, phủ một bóng râm dưới mắt.

Sở Tại Châu: "...?"

Sở Tại Châu: "!!!"

Ét ô ét! Anh xuyên không từ trò chơi rồi!

Một lúc sau, Sở Tại Châu co chân ngồi xổm trên ghế sofa.

Anh chống tay lên đầu, suy nghĩ về cuộc đời.

Bên cạnh, Zatch chủ động đưa cốc nước trên bàn cho Sở Tại Châu.

Sở Tại Châu không ngẩng đầu lên, chính xác nhận lấy cốc nước, nhấp một ngụm, tiếp tục ngẩn người.

Zatch cầm cây lau nhà, bắt đầu dọn dẹp tàn cuộc.

Động tác của anh ta có chút vụng về, lực tay nhẹ nhàng cẩn thận, sợ làm gãy cán lau nhà.

... Thực tế là đã làm gãy một cây chổi rồi.

Ban đầu quá sốc, Sở Tại Châu không thể kiểm soát tốt hai cơ thể.

Anh chợt nhận ra, vừa nãy anh điều khiển nhân vật, suýt chút nữa đã tự đâm mình một nhát.

Chỉ cần dao mổ sắc bén hơn một chút, anh đã có thể trở thành người chơi đầu tiên chết ngay từ đầu khi đã mở cheat*!