Anh có hàng ngàn thẻ nhân vật!
Dù bây giờ chưa mở khóa, sau này chắc chắn cũng sẽ xuất hiện trong thực tế.
Nếu chính phủ phát hiện, đột nhiên xuất hiện nhiều dị năng giả tự do mạnh mẽ như vậy, chắc chắn sẽ nghi ngờ!
Sở Tại Châu không định làm chuyện kinh thiên động địa, bản thể của anh hiện tại không phát hiện ra bất kỳ dị năng nào, biết đâu chính phủ có cách nào đó tìm được anh.
Tự biến mình thành kẻ thù của toàn thế giới là tự tìm đường chết.
Sống trên đời, không phải là để tự chuốc lấy khổ đau.
Vậy, làm thế nào để giải quyết vấn đề này một lần và mãi mãi?
Làm thế nào để dù anh có xuất hiện bao nhiêu acc clone, chính phủ vẫn tin tưởng và tôn trọng?
Bộ não nhảy số nhanh của một nhà thiết kế game nhanh chóng vận hành, Sở Tại Châu viết từng dòng chữ lên giấy.
...
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Vu Thiên Hòa thở chậm lại, ngọn lửa lập lòe trong kẽ tay.
Hắn đã chuẩn bị tinh thần cho việc đàm phán đổ bể, chỉ có thể cố gắng câu giờ, tạo cơ hội sống sót cho đồng đội.
Im lặng gần hai phút, con dao mổ của Zatch nhẹ nhàng trượt vào tay áo.
Chàng trai cụp mắt xuống, hàng mi dày và dài che đi vẻ không cam lòng thoáng qua.
Anh đút tay vào túi, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.
Hai người theo bản năng đề phòng, tim đập thình thịch theo động tác của anh.
"Sổ ghi chép của tôi..."
Zatch lẩm bẩm, anh bước qua hai người, đi đến chiếc bàn gỗ ướt sũng.
Anh lấy khăn tay lau khô mặt bàn, sau đó bắt đầu lấy đồ ra khỏi túi.
Vu Thiên Hòa và Phù Xuyên nhìn nhau, người sau ra hiệu "Đội trưởng, chạy không?"
Vu Thiên Hòa lắc đầu.
Ngược lại, hắn chủ động tiến về phía Zatch hai bước, đưa danh thϊếp có ghi số điện thoại của mình, tỏ vẻ vô cùng ngoan ngoãn thuận theo.
Chàng trai tóc đen khựng lại, nhận lấy danh thϊếp.
Phù Xuyên nghẹn họng, móng tay theo bản năng cắm vào lòng bàn tay, cậu ta di chuyển bước chân, đứng qua bên cạnh với vẻ mặt cam chịu.
Bút máy, một xấp khăn tay gấp gọn gàng, huy hiệu in hình chòm sao, găng tay, diêm... Hả?? Còn nữa?
Phù Xuyên vốn đang cảnh giác, dần dần, ánh mắt cậu ta đổ dồn vào chiếc túi trông không hề phồng lên...
... Làm sao mà nhét hết vào được vậy trời!
Bên cạnh cậu ta, Vu Thiên Hòa đang đè lên thiết bị dò tìm đang rung không ngừng trong túi, mặt không cảm xúc, nhưng trong lòng lại dậy sóng.
Không giống như Phù Xuyên đang bị phân tâm, Vu Thiên Hòa biết rất rõ.
Trong những vật dụng trông bình thường này, có đạo cụ dị năng!
Sau khi linh khí khôi phục, cùng với dị vật và dị năng giả xuất hiện, còn có các loại đạo cụ dị năng.
Đạo cụ chỉ có thể do dị năng giả hệ đặc biệt chế tạo, hoặc rơi ra sau khi đánh bại dị vật.
Nhưng dị vật xuất hiện với xác suất thấp, độ khó cao, nên đạo cụ thu thập được rất ít.
Phải biết rằng cả một đội đóng quân ở thành phố của họ, cũng chỉ có vài đạo cụ dị năng đạt tiêu chuẩn kiểm tra!
Những ngón tay thon dài cuối cùng túm lấy một cục lông xù, cùng với tiếng "Chít!", một con thỏ trắng đen cỡ bàn tay ngơ ngác nằm trên bàn gỗ.
Con thỏ đang nhai một mẩu giấy mỏng, bị Zatch giật ra.
Anh cúi đầu, phân biệt những dòng chữ mờ nhạt trên mẩu giấy.
Ánh sáng lờ mờ từ cửa sổ nhà kho chiếu vào hàng mi của chàng trai, tạo nên một màu sắc dịu dàng hiếm thấy.
Nhưng ngay sau đó, chàng trai tóc đen đột ngột ngẩng đầu, đôi mắt xanh lục lóe lên ánh sáng lạnh lẽo tột độ.
Một tia sáng bạc lóe lên trong lòng bàn tay anh, đột nhiên bay vυ't ra theo hướng cửa kho đang mở!
...
Năm mươi mét, trên mái một ngôi nhà cấp bốn.
Hai người đàn ông mặc đồng phục cảnh sát đặc nhiệm đang lắp súng bắn tỉa có đạn linh năng, chuẩn bị quan sát tình hình trong kho.
Một người cảm thấy điện thoại rung, lấy ra xem: "Lạ thật, đội trưởng Vu vẫn chưa ra, sao lại báo hiệu dị vật biến mất rồi?"
Người kia đáp: "Cứ quan sát đã, dù sao xung quanh cũng đã bị người của chúng ta bao vây, dị vật không chạy đi đâu được."
"Né nhanh!"
Người đang xem điện thoại đột nhiên nhảy lên, đẩy mạnh đồng đội ngã xuống đất.
Vừa dứt lời, một tia sáng lạnh lẽo bay xéo từ dưới lên, cắt đôi nòng súng.
Sau đó, nó lướt qua tai người cảnh sát đặc nhiệm, "Phụt!" một tiếng găm vào bức tường phía sau anh ta.
Người cảnh sát đặc nhiệm theo bản năng đưa tay sờ tai mình.
Vốn đã cắt tóc húi cua, phần tóc mới mọc cũng bị cắt mất.
Cảnh sát đặc nhiệm: "!!"
...
Nhìn theo hướng tia sáng bạc vừa bay qua, thị lực được cường hóa giúp Vu Thiên Hòa nhìn rõ bóng dáng đồng đội đến hỗ trợ.
Tim hắn đột nhiên lỡ một nhịp, nhìn chàng trai tóc đen đang thong thả thu tay lại, tiếp tục xem xét mẩu giấy.
"Ngài Zatch!" Hắn thở hổn hển, nói gấp: "Bọn họ...!"
—— Kích hoạt bản năng chiến đấu của Zatch!!
Sở Tại Châu sợ đến mức tim đập nhanh hơn.