Tuyệt Thế Thần Trộm: Phế Vật Thất Tiểu Thư

Chương 2: Phế vật Thất tiểu thư (2)

Editor: Yi Chou.

Dịch & Beta: Emily Ton.

Nàng là Thất tiểu thư của Chu Tước thế gia, nhưng không biết tu luyện đấu khí và ma pháp. Chẳng những thực lực nhỏ yếu đáng thương, ngay cả đầu óc cũng không bình thường! Rõ ràng đã 13 tuổi nhưng chỉ số thông minh chỉ bằng một đứa trẻ 4 tuổi. Được mọi người xem là phế vật Thất tiểu thư và là sỉ nhục của Chu Tước thế gia!

Hai người đang đứng ở trước giường cũng giống như nàng, đều là đệ tử của Chu Tước thế gia. Tuy nhiên, bọn họ khác với "phế vật" như nàng, bọn họ chính là tỷ đệ sinh đôi! Hai người bọn họ đều am hiểu về đấu khí cùng với ma pháp. Đều là ngôi sao đang lên của Chu Tước thế gia!

Hai người bọn họ, ngoài sự yêu thích nhất là nâng cao đấu khí và ma pháp của mình ra, đó chính là khi dễ "phế vật" nàng!

Thẩm Viêm Tiêu sở dĩ bị thương nặng như thế này đều do hai người này ban tặng!

Bọn họ ỷ vào trí lực [trí tuệ + thực lực] của Thẩm Viêm Tiêu rất thấp, kích động nàng thâm nhập vào địa lao nơi giam giữ ma thú. Kết quả, Thẩm Viêm Tiêu bị ma thú giam giữ tại địa lao đả thương. Vì vậy nàng mới xuyên vào thân thể này!

Cuối cùng, nàng cũng đã hấp thu xong toàn bộ ký ức về một người khác! Lúc này Thẩm Viêm Tiêu mới có thời gian đối phó với hai tỷ đệ này!

Nhưng hiện tại, hai người này lại đang lo lắng về gia chủ thế gia Chu Tước, cũng chính là đang lo lắng gia gia tra ra sự việc mà bọn họ đã làm. Vì vậy mới uy hϊếp nàng không được tố giác hai người bọn họ. Tuy nhiên, bọn họ căn bản không chú ý tới, ánh mắt khờ dại sớm đã được thay thế bằng ánh mắt sắc bén!

"Ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời! Đừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ khiến chúng ta không vui. Nếu không, ngươi tự biết hậu quả!" Thẩm Gia Di miết miết trên môi, nhìn muội muội ngu ngốc trên danh nghĩa của mình! Nếu không phải vì lo lắng sự tình sẽ lan đến gần mình, nàng ta cũng lười tốn nước bọt với tên ngốc này!

Thẩm Viêm Tiêu nhướng mày, trong lòng hơi động, ngay sau đó nàng thu liễm ánh mắt. Hiện ra bộ dáng ngốc lăng, chớp đôi mắt liếc nhìn Thẩm Gia Di một cái, sau đó nhút nhát gật gật đầu.

"Tỷ tỷ, ta đã nói tên ngốc này căn bản không biết gì cả! Cho dù nếu nàng nói ra chúng ta, gia gia tuyệt đối cũng sẽ không tin tưởng lời nói của một tên ngốc! Ngươi không cần nói lời vô nghĩa với một tên ngốc." Thẩm Gia Vĩ không kiên nhẫn hừ một tiếng.

Thẩm Gia Di không đáp lại lời đệ đệ nói. Nàng ta trên dưới đánh giá vết thương đầy mình của Thẩm Viêm Tiêu. Xác định nàng vẫn giống như trước đây, mình nói gì nghe nấy, lúc này mới cảm thấy yên tâm, rời khỏi phòng cùng với đệ đệ mình.

Hừ! Nàng ấy đã bị trọng thương như thế thì liên quan gì tới bọn họ? Ngay cả khi nàng ấy chết ở dưới địa lao, cùng lắm là mất đi một phế vật chướng mắt bọn họ mà thôi! Nếu không phải sợ gia gia dò hỏi về vấn đề này, bọn họ cũng lười nói chuyện cùng với phế vật!

Cho đến khi hai tỷ đệ rời khỏi phòng, Thẩm Viêm Tiêu đang nhút nhát sợ sệt, lập tức nhảy xuống từ trên giường "bịch" một tiếng.

"Tê." Động tác lớn ảnh hưởng đến miệng vết thương bên eo. Thẩm Viêm Tiêu cắn chặt hàm răng, xem xét thương tích trên thân thể mình, âm thầm cười lạnh.

Nếu như ông trời đã cho nàng một cơ hội được sống, vậy thì nàng phải tận dụng lợi thế của thân phận này và sống cho tốt! Bất quá xem ra, thân phận mới này có khá nhiều vấn đề! Muốn sống thật tốt, nàng tự nhiên không có khả năng tiếp tục cuộc sống giống như Thẩm Viêm Tiêu trước kia!

Ngu ngốc? Phế vật?

Từ trước tới nay, hai câu này đều không thuộc về nàng!