Tổng Tài Ngược Thê, Cô Vợ Bị Ruồng Bỏ

Chương 2: Làm ơn cho tôi tiền

2. Làm ơn cho tôi tiền

"Đúng vậy, chính tôi đã tính kế cô." Tô Bạch Tần thừa nhận mà không xấu hổ, đưa mắt nhìn Cố Tưởng Ly tự hào: "Cô làm gì được tôi?"

Cố Tưởng Ly nắm chặt hai bàn tay, bởi vì Tô Bạch Tần tính kế mà cô đã trở thành người phụ nữ Hoắc Tư Noãn ghét nhất. Nếu không phải Tô Bạch Tần, làm sao sau khi trở về cô có thể không tìm được việc làm, cho nên cô phải đồng ý kiếm tiền bằng cách hèn hạ nhất, ngủ với Hoắc Tư Noãn.

Trước đây, Cố Tưởng Ly luôn chăm sóc bảo vệ Tô Bạch Tần bằng mọi cách có thể, cô luôn giúp đỡ cô ta không chút do dự trong mọi việc.

Nhưng cuối cùng, người phản bội cô nhiều nhất lại chính là cô bạn tốt của cô.

“Tô Bạch Tần, sao cô phải làm vậy?” Cố Tưởng Ly nắm lấy cánh tay Tô Bạch Tần, mắt đỏ hoe hỏi: “Chúng ta đã từng thân thiết như vậy, tôi đâu đối xử tệ với cô, sao cô lại làm vậy với tôi?"

Trong lúc Tô Bạch Tần giãy dụa, cô ta dùng móng tay sắc nhọn đâm vào cổ tay Cố Tưởng Ly, làn da của Cố Tưởng Ly như bị cắt ra, một dòng máu đỏ chảy xuống.

“Cố Tưởng Ly, cô có muốn tiền không?” Tô Bạch Tần đột nhiên nói, thuận miệng đạp lên điểm yếu của Cố Tưởng Ly: “Chi phí phẫu thuật của con gái cô là 500.000 tệ, tôi có thể cho cô.”

Trong chốc lát, Cố Tưởng Ly bị Tô Bạch Tần đẩy ngã xuống đất.

Tô Bạch Tần chậm rãi vuốt lại mái tóc dài bị Cố Tưởng Ly làm rối tung, ánh mắt lạnh lùng băng lãnh.

“Chỉ cần hứa với tôi một chuyện, tôi sẽ lập tức giúp cô trả tiền phẫu thuật cho con gái.”

Đối với Cố Tưởng Ly, Sisi quan trọng hơn tất cả…

Cố Tưởng Ly chịu đựng nhục nhã chậm rãi buông tay xuống: “Cô muốn tôi hứa cái gì...?”

Tô Bạch Tần nhếch mép, nở nụ cười khinh bỉ và tàn nhẫn: "Cố Tưởng Ly, không phải bây giờ cô đang bán thân sao? Tôi muốn cô ngủ với một người đàn ông trước mặt Hoắc Tư Noãn! Chỉ cần một lần, 500.000, tôi sẽ đưa ngay cho cô!"

“Không được!”

Cố Tưởng Ly lập tức cự tuyệt, Hoắc Tư Noãn vốn dĩ cực kỳ ghét cô, nếu cô làm chuyện như vậy trước mặt anh, anh thật sự sẽ không bao giờ tha thứ cho cô.

Tô Bạch Tần giang hai tay: “Vậy thì cô cứ đợi con gái mình chết trong bệnh viện đi.”

Nói xong, cô ta quay đầu ra lệnh cho người hầu đuổi Cố Tưởng Ly ra ngoài.

Cố Tưởng Ly nắm chặt tay và đặt mọi hy vọng vào Hoắc Tư Noãn.

Anh ấy sẽ giúp cô... chắc chắn.

Cố Tưởng Ly bị đuổi ra ngoài, cô không có ý định rời đi, tiếp tục đợi ở cửa biệt thự.

Cho đến tối mịt, rốt cuộc cô cũng nhìn thấy xe của Hoắc Tư Noãn về nhà.

“Hoắc Tư Noãn!” Không quan tâm đến nguy hiểm, Cố Tưởng Ly lao đến trước đầu xe, liều mạng ngăn cản Hoắc Tư Noãn: “Tôi có chuyện muốn nói với anh, xuống xe đi!”

Hoắc Tư Noãn thậm chí không hạ cửa kính xe, trực tiếp bảo nhân viên bảo vệ đuổi Cố Tưởng Ly đi.

Chiếc xe lướt qua tầm mắt của Cố Tưởng Ly và đi vào biệt thự.

"Hoắc Tư Noãn, tôi cầu xin anh, hãy nghe tôi nói! Chỉ vài lời! Tôi cầu xin anh!"

Nhìn thấy Hoắc Tư Noãn xuống xe, Cố Tưởng Ly nhanh chóng hét lên cầu xin.

Hoắc Tư Noãn nghiêng đầu lạnh lùng liếc nhìn Cố Tưởng Ly, lạnh giọng nói với bảo vệ: "Đuổi người đàn bà đó đi! Tôi không muốn trông thấy cô ta xuất hiện ở đây sau này. Cô ta làm bẩn cửa nhà tôi, thật chướng mắt!"

Nói xong Hoắc Tư Noãn đi vào biệt thự mà không ngoảnh lại.

Tô Bạch Tần từ bên trong đi ra, vừa nhìn thấy Hoắc Tư Noãn lập tức nở một nụ cười ngọt ngào, dịu dàng ôm lấy cánh tay Hoắc Tư Noãn, hai người vừa nói vừa cười bước vào nhà.

Mặc cho Cố Tưởng Ly bị hai nhân viên bảo vệ đuổi xa bên đường.

Hoắc Tư Noãn thực sự tàn nhẫn, anh không thèm nghe cô nói một lời!

Cố Tưởng Ly tuyệt vọng quay trở lại bệnh viện, nhìn vào phòng chăm sóc đặc biệt, cơ thể nhỏ bé cắm đầy ống truyền, đứa con gái yếu ớt đáng thương của cô đang nằm đó.

Cố Tưởng Ly rơi lệ. Cô nhất định phải cứu Sici!

Hoắc Tư Noãn không chịu gặp cô, cô... chỉ có thể đi gặp Tô Bạch Tần.

Không phải chỉ bán thân thôi sao?

Dù sao cô cũng đã bán thân cho Hoắc Tư Noãn nhiều lần như vậy.

Chỉ cần có thể cứu được con gái, nhục nhã hơn cô cũng chịu được.

Sau khi Cố Tưởng Ly qua đêm với con gái trong bệnh viện, cô đã vội vã chạy đến cửa biệt thự lúc rạng sáng.

------

Khi nhân viên bảo vệ nhìn thấy Cố Tưởng Ly, họ lập tức hung hăng áp sát, thật muốn đánh gãy chân cô.

"Tôi đến đây để gặp Tô Bạch Tần!" Cố Tưởng Ly hét lên với nhân viên bảo vệ.

Hai nhân viên bảo vệ nhìn nhau, một lát sau họ nắm lấy cổ tay cô và kéo cô vào.

“Cô nghĩ kỹ rồi sao?” Tô Bạch Tần nhìn Cố Tưởng Ly cười, kiêu ngạo.

Cố Tưởng Ly cắn chặt môi:

“Tôi nghĩ kỹ rồi, cho tôi nửa triệu, tôi hứa với cô chuyện đó.”

Tô Bạch Tần vừa cười vừa giẫm giày cao gót tiến đến, vỗ nhẹ lên khuôn mặt mềm mại của Cố Tưởng Ly:

"Tối nay, Tư Noãn gặp đối tác trong hộp đêm Sky. Cô hãy đến đó, cùng với đối tác của anh ấy, làm chuyện đó một lần. Tôi sẽ nhìn cô trong bóng tối, nếu cô thất bại, đừng mơ có được 500.000!”

Cố Tưởng Ly đau đớn nhắm mắt lại: “Được.”

Màn đêm buông xuống, Cố Tưởng Ly, người đã được Tô Bạch Tần chuẩn bị trang phục khêu gợi, đến cửa căn phòng của Hoắc Tư Noãn trong hộp đêm.

Hoắc Tư Noãn vừa ra ngoài trả lời một cuộc gọi quan trọng.

Tô Bạch Tần cố tình chọn thời điểm này để cho Cố Tưởng Ly vào trong và bắt đầu ân ái với đối tác đó.

Bằng cách này, khi Hoắc Tư Noãn quay lại, anh có thể trực tiếp nhìn thấy bộ dạng phóng đãng của Cố Tưởng Ly.

Thật là một kế hoạch hoàn hảo!

Hít một hơi thật sâu, Cố Tưởng Ly đẩy cửa bước vào.

Vị đối tác trung niên bên trong đã thông đồng với Tô Bạch Tần từ lâu, vừa nhìn thấy Cố Tưởng Ly, lão ta nóng lòng ôm lấy cô.

"Tiểu mỹ nhân, trông em thật tuyệt ..." Lão vừa nói vừa vuốt ve đôi chân dài dưới váy ngắn của Cố Tưởng Ly.

Cố Tưởng Ly cảm thấy buồn nôn nhưng cố nghiến răng chịu đựng.

Lão già đối tác nhìn vào khuôn mặt quyến rũ dưới lớp trang điểm tinh tế của Cố Tưởng Ly, càng nhìn càng say mê.

"Đừng..."

Rốt cuộc, Cố Tưởng Ly không chịu nổi, vội giãy dụa.

"Đừng nhúc nhích, mỹ nhân! Em quên Tô phu nhân nói gì rồi sao? Nếu em không nghe lời, em sẽ không lấy được đồng nào, dù chỉ một xu!"

Nghĩ tới chi phí phẫu thuật... Cố Tưởng Ly nắm chặt lòng bàn tay nhẫn nại, rùng mình để cho lão già đó vuốt ve.

Lão già tháo thắt lưng.

Cố Tưởng Ly nghiêng đầu sang một bên, cơ thể cứng đờ, trong đầu không ngừng suy nghĩ đến thân thể và khuôn mặt yếu ớt của Sisi...

Cố Tưởng Ly cắn chặt môi, vẫn không chịu nổi, cô đưa tay ra đặt trên vai lão già đối tác, trước khi cô có thể đẩy lão ta ra, cánh cửa phòng mở tung với một tiếng rầm cực lớn.

Hoắc Tư Noãn, người cao gầy từ bên ngoài bước vào. Ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Cố Tưởng Ly.

Theo hiểu biết của anh, việc đặt tay lên vai khách hàng của Cố Tưởng Ly thể hiện một hành động dâʍ đãиɠ.

“Hoắc Tổng, anh trở lại sớm như vậy?” Lão già đối tác đè lên người Cố Tưởng Ly, nhanh chóng đứng dậy cởϊ qυầи: “Chờ tôi một lát, để tôi trút giận trước!”

Cố Tưởng Ly sững sờ nhìn Hoắc Tư Noãn, đột nhiên quên đẩy lão già ra.

Hoắc Tư Noãn hung hăng nhìn cô, môi mỏng khẽ nhếch lên: “Cố Tưởng Ly, mức độ vô sỉ của cô vượt xa sự tưởng tượng của tôi.” Anh cười lạnh lùng: “Thật bẩn thỉu!”

Trái tim Cố Tưởng Ly co rút kịch liệt.

Hoắc Tư Noãn thu lại ánh mắt lạnh như băng, thật lãng phí thời gian, xoay người sải bước đi ra ngoài.

“Không…” Cố Tưởng Ly rốt cuộc hoàn hồn, vội đẩy lão già trên người ra, chạy ra ngoài đuổi theo giải thích: “Hoắc Tư Noãn, làm ơn nghe tôi nói!”

Cô vấp giày cao gót ngã lăn trên mặt đất, cuối cùng Hoắc Tư Noãn dừng ở cửa thang máy. Cố Tưởng Ly quỳ gối nắm lấy cánh tay anh, lo lắng giải thích: "Chuyện xảy ra vừa rồi không phải như vậy! Tôi cần tiền gấp, tôi..."

Nói được nửa lời, Hoắc Tư Noãn trực tiếp giơ tay đẩy Cố Tưởng Ly ngã xuống.

“Cô đúng là một người phụ nữ bẩn thỉu, đừng có chạm vào tôi!”

(Đọc nhiều truyện hay hơn của tác giả Min Lazy tại app Joylada)