Chương 27.2
Chap 27.2Yuri thấy rợn người khi nghĩ đến viễn cảnh bị Taeyeon và Jessica phát hiện ra mình sẽ làm chuyện có lỗi với Tiffany, nhưng nhìn cô ấy đau khổ nằm lăn lộn trên giường khiến đầu óc cô cũng rối tung lên, không nghĩ được gì cả.
“Phải làm sao đây, hay là gọi cho Taeyeon, nhưng như thế không được, chuyện này nếu để Taeyeon biết thì hỏng hết.”
“Xin lỗi cậu…”
Yuri bế Tiffany lên đưa cô ấy về phía phòng tắm, cô phải rất vất vả mới có thể vừa kiềm hãm cô gái trong tay mình vừa xả nước vào bồn tắm, trong cơn hứng tình tay chân Tiffany không chịu an phận cứ quơ quào lung tung, một chút lý trí còn sót lại của Tiffany cũng đã bốc hơi mất rồi.
TỦM
Yuri thả cơ thể Tiffany vào bồn nước đầy làm nước tràn xuống sàn lênh láng. Trong bồn tắm, cả người Tiffany cứ run lên bần bật, vẫy đạp không ngừng, Yuri lao đến ôm chầm lấy cơ thể đó, thì thầm những lời động viên vào tai Tiffany: “Không sao đâu Fany, cậu sẽ làm được mà… không sao đâu…”
Tiffany cắn môi nhắm chặt mắt mình lại, dù cho làn nước lạnh đang tiếp xúc với cơ thể nóng hừng hực của mình nhưng vẫn chưa đủ, cô cần nhiều hơn thế, Tiffany lắc đầu liên tục, nước mắt cứ thế tuôn rơi ướt đẫm khuôn mặt đã trắng bệch: “Khó chịu quá… Tae ơi… Tae ơi….”
Yuri hoảng hốt khi thấy Tiffany càng lúc càng mất bình tĩnh, môi bị tứa máu do cô cắn quá mạnh, không suy nghĩ được nhiều, Yuri đưa bàn tay của mình thay thế cho đôi môi đỏ tấy của Tiffany: “A…”
Bàn tay còn lại của Yuri vẫn ôm chặt lấy cơ thể không ngừng phản kháng của người bên cạnh, lực cắn của Tiffany rất mạnh, cô có cảm tưởng bàn tay này không còn là của mình nữa rồi, nó như bị sứt lìa ra. Yuri cố gắng hít thở thật sâu cố nén cơn đau lại, cả hai cứ thế chật vật một lúc lâu trong làn nước lạnh.
Jessica và Taeyeon đang trên đường về nhà của Taeyeon, Jessica cứ muốn xuất viện mãi nên Taeyeon cũng không còn cách nào khác, đành đưa cô về đây ở tạm, nhưng sao tâm trạng hôm nay cứ bồn chồn không yên thế này.
“Fany vẫn chưa có liên lạc với cậu sao Taeyeon?”-Jessica xua tan không khí nặng nề bằng một câu hỏi nhưng có vẻ như càng khiến không khí trầm lặng hơn.
Taeyeon chỉ lắc đầu yếu ớt tiếp tục lái xe.
Hắt xììì…
Gương mặt Yuri và Tiffany đều hiện rõ sự mệt mỏi, Tiffany còn có dấu hiệu bị cảm do ngâm mình trong nước lạnh quá lâu. Yuri thở dài nhìn Tiffany lần nữa để chắc chắn rằng cô ấy đã ổn mới đứng dậy: “Tôi đi tìm đồ thay, cậu cũng tự lo đi.”
Tiffany gật nhẹ đầu, ánh mắt hướng về bàn tay đầy máu còn hằn sâu dấu răng của mình e ngại: “Tôi xin lỗi…”
Yuri cười nhẹ đi đến bồn rửa mặt xả nước để làm trôi đi vết máu, phải nói là bây giờ nó rất rát, Yuri hơi nhăn mặt khi làn nước lạnh chạm vào miệng vết thương, bàn tay cô bắt đầu run lên: “Không có gì, cậu không sao là tốt rồi.”
Yuri bỏ ra ngoài ngay sau đó, nước còn đọng trên quần áo của cô nhỏ không ngừng trên suốt quãng đường Yuri bước đi.
Taeyeon nhíu mày khi nhìn thấy cánh cửa không có khóa, chẳng lẽ Tiffany đang ở đây, cô vội chạy vào trong xem thử, Jessica thấy vậy cũng nhanh chóng đi vào vừa đúng lúc Yuri từ phòng ngủ bước ra, Taeyeon và Jessica chưa hết ngạc nhiên thì trong phòng tắm Tiffany cũng mở cửa xuất hiện.
Tám mắt nhìn nhau không chớp, trong đầu mỗi người tự hỏi chuyện gì đang diễn ra khi mà Yuri chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi rộng màu trắng còn Tiffany thì độc nhất trên người có chiếc khăn tắm.
Taeyeon là người thức tỉnh đầu tiên, cô chạy đến chỗ Tiffany đang đứng: “Fany, chuyện này là sao thế, tại sao em và Yuri lại ở đây, còn trong hoàn cảnh này nữa?”
Tiffany nắm chặt bàn tay đang đặt trước ngực, đôi môi vẫn còn vết rách do cô tự cắn môi mình, tình huống này quả thật rất khó giải thích: “Tôi…”
Yuri đi đến cạnh Tiffany nói thay cô ấy, ánh mắt không quên liếc nhanh xem phản ứng của Jessica, vẫn là gương mặt lạnh lùng của mọi khi: “Chuyện của Tiffany không còn liên quan đến cô nữa, không phải hai người đã chia tay rồi sao?”
Taeyeon nghiến răng trừng mắt nhìn Yuri chăm chăm, cô đang rất tức giận: “Cô…”
“Được rồi Taeyeon, có gì từ từ nói.”-Jessica cũng tiến đến chỗ của ba người họ từ tốn lên tiếng, có thể nói người bình tĩnh nhất hiện nay là Jessica mặc dù sự tổn thương trong cô không hề ít.
Cả ba đi đến ghế sofa ngồi xuống, ánh mắt Taeyeon không hề hài lòng khi Yuri và Tiffany đang ngồi cạnh nhau, còn quần áo của họ nữa chứ, cho dù hai người không có xảy ra chuyện gì nhưng với hình ảnh trước mắt cũng đủ khiến cô phát điên lên được.
“Bây giờ em có thể giải thích rồi, hay là bắt đầu từ chuyện tại sao thời gian qua cả hai đồng thời biến mất cùng nhau.”-Jessica đưa ánh mắt dò xét nhìn về phía Yuri và Tiffany, bộ não nhạy bén của cô đã kịp xâu chuỗi lại những điểm khác thường giữa họ.
Tiffany đang né tránh ánh mắt của chị mình và liếc sang người bên cạnh, cô không dám mở miệng lên tiếng, tình hình bây giờ đã rối lắm rồi, nếu còn sơ xuất thì càng rối hơn thôi, đầu óc cô cũng đang rất đau, cứ quay mồng mồng khiến Tiffany khó mà tập trung suy nghĩ được. Yuri vẫn giữ vẻ mặt thản nhiên như không có chuyện gì quan trọng, nhưng nếu để ý kĩ hơn một chút, đáy mắt cô xuất hiện một tia hoang mang dù rất nhỏ: “Nếu tôi nói tôi và Tiffany là bạn của nhau hai người sẽ tin chứ, cô ấy hiện cũng đang giúp tôi một số việc ở công ty. Dạo này ba tôi sức khỏe không được tốt nên mọi việc lớn nhỏ trong công ty đều do tôi gánh vác, tôi cũng cần có người hỗ trợ.”
Taeyeon nheo mắt, cô không tin những lời Yuri nói cho lắm nhưng với sự việc xảy ra trong thời gian qua cũng không phải không có lý. Bây giờ mọi quyền hành trong công ty đều thuộc về Yuri, Tiffany cũng đã biết người hại chết ba mình là nhà họ Kwon, không lẽ cô ấy định tiếp cận Yuri để tìm cách trả thù, nghĩ đến đây thôi Taeyeon không thể không lo cho người yêu của mình: “Fany, em…”
Tiffany biết Yuri đã gợi ý nên cũng ra sức phối hợp: “Đúng vậy, những gì Yuri nói đều là sự thật.”
“Thế còn chuyện xảy ra hôm nay là như thế nào?”-Taeyeon gằn giọng cố giữ cho bản thân không trở nên mất bình tĩnh.
Yuri thở nhẹ ra rồi đưa tay ra nắm lấy bàn tay đang đặt trên đùi của Tiffany, hành động đó làm người khác không khỏi chú ý: “Giám đốc và thư kí nảy sinh tình cảm trong quá trình làm việc, như thế đủ rõ ràng chưa.”
Tiffany cũng rất ngạc nhiên trước hành động và lời nói của Yuri, nhưng cô không thể phản ứng lại, chỉ có thể im lặng phối hợp.
Taeyeon gần như đã đến giới hạn của chịu đựng, cô định lên tiếng thì một bàn tay khác nắm lấy cánh tay ngăn cô lại, người nãy giờ vẫn im lặng quan sát nay đã chịu mở lời: “Hai người đang nói dối.”
Yuri cười khẽ, điều cô lo sợ đã xảy ra nhưng Yuri chưa muốn lật bài ngửa bây giờ: “Chị dựa vào đâu mà nói chúng tôi nói dối.”
Giọng nói vẫn không hề có chút cảm xúc, đôi mắt đen láy được che đậy hoàn hảo bởi lớp vỏ bọc lạnh lùng: “Dựa vào tính cách của cả hai, Tiffany và Yuri mà tôi biết không phải những người có kiểu sống phóng túng đó.”
“Chỉ có bấy nhiêu thôi mà khẳng định có phải là quá cảm tính không, tính cách con người có thể thay đổi mà.”
“Cho là vậy đi nữa tôi không nghĩ một người cẩn thận như em lại không đi điều tra lai lịch của người ở cạnh mình, em biết Tiffany là ai mà phải không?”
Tiffany mím chặt môi cúi đầu, đối với người chị nhạy bén này chưa bao giờ cô có thể qua mặt được, Yuri chớp nhanh mắt một lượt cố nghĩ xem nên ứng phó thế nào cho tốt: “Chị đề cao tôi quá rồi chăng, một thư kí thôi sao phải cần điều tra cơ chứ, Tiffany là một cô gái tài giỏi và tốt bụng, tôi còn lo gì chứ.”
Jessica khẽ chau mày, Yuri vẫn kiên trì muốn che giấu chuyện gì đó với cô: “Hai người đang muốn qua mặt tôi sao, Yuri, tôi không tin em không biết giữa tôi và Tiffany có mối quan hệ gì.”
Taeyeon bất ngờ với câu nói của Jessica, cô nghĩ có lẽ Yuri vẫn chưa biết Tiffany là em của Jessica nhưng tự cô ấy lại muốn hướng sự chú ý của Yuri: “Jessica…”
Yuri im lặng nhìn sang Tiffany, bàn tay của Tiffany run rẩy không ngừng dưới bàn tay của mình, gương mặt nhợt nhạt lộ rõ vẻ mệt mỏi, nếu còn tiếp tục Yuri e cô ấy sẽ không chịu nổi. Giờ đây Yuri đang phân vân nên hay không nên tiếp tục che giấu họ nữa, sớm muộn gì Jessica sẽ biết hết mọi chuyện, Tiffany cũng đang rất khó xử, nếu kết thúc tất cả mà mối quan hệ giữa bọn họ trở nên xấu đi không phải là điều cô muốn.
Nhìn thấy người đối diện có dấu hiệu lung lay, Jessica tiếp tục lên tiếng: “Fany, chị là chị ruột của em, em như thế nào chả lẽ chị không biết. Taeyeon đã nói với chị là em đã biết hết tất cả rồi, em trên cơ bản là không có khả năng tiếp cận được với Yuri nếu như em ấy không chú ý đến em.”
Tiffany yếu ớt không nói lên lời: “Chị…”
Jessica hướng mắt trở lại Yuri: “Tôi chắc chắn một điều em đã biết rõ thân phận của Fany, tôi chỉ không biết lý do tại sao em và Fany lại có những hành động khó lý giải này. Ba của chúng… ba của Fany là do ba em hại chết, em còn muốn giữ Fany bên cạnh mình sao hay là còn có bí mật gì mà tôi đây chưa được biết tới?”
Yuri thở dài một cái, ngã cả thân người ra sau ghế cười nhẹ, quyết định bỏ cuộc: “Tôi thật sự phục chị đấy Jessica, trong hoàn cảnh này sao chị còn có thể lí trí đến mức đáng sợ như vậy?”
Taeyeon nhìn Tiffany vẫn còn cúi mặt, cô ấy đúng là đang nói dối, mỗi lần nói dối cô Tiffany luôn cúi mặt, tại sao cô lại không nhận ra ngay từ đầu, sự bình tĩnh thường ngày của Taeyeon đã bị đạp đổ chớp nhoáng bởi cơn ghen tuông này rồi, Taeyeon cảm giác mình thật vô dụng, ngay cả Jessica vẫn còn tỉnh táo hơn cô.
“Cuộc đời tôi đã chịu quá nhiều nỗi đau, trái tim này còn có thể có cảm giác sao, thêm một lần đau nữa cũng vậy thôi.”-Jessica đưa mắt xuống chiếc bàn bằng kính nơi mình đang ngồi, giọng nói khiến người nghe có phần chua xót.
“Bây giờ có thể nói rõ sự thật được chưa hay là phải để tự tôi điều tra.”-Taeyeon lên tiếng trở lại vấn đề.
Tiffany rút bàn tay ra khỏi tay Yuri, ngẩng đầu lên nhìn mọi người: “Yuri à, có lẽ nên nói thật cho Sica và Taeyeon nghe thôi, tôi cảm thấy thật có lỗi khi cứ nói dối họ.”
Yuri gật nhẹ đầu: “Được rồi, thật ra thì…Fany…”-Yuri chưa kịp nói rõ mọi chuyện thì Tiffany bên cạnh cô đã ngất xỉu. Taeyeon chạy vội tới đỡ Tiffany dựa vào người mình: “Fany, em sao vậy?”
Mọi người rất lo lắng khi thấy sắc mặt xanh xao của Tiffany, khắp người nóng ran, Tiffany yếu ớt mở mắt ra: “Em không sao, chỉ là hơi choáng thôi.”
Taeyeon đặt Tiffany nằm dài trên ghế cởϊ áσ khoác của mình đắp cho Tiffany rồi đi nấu nước ấm, Jessica thì đi vào phòng để lấy chăn cho em mình.
“A…”
Yuri nghe tiếng Jessica kêu lên liền vội vã chạy vào xem thử.
BỊCH
CỐP
Hai âm thanh gần như là xảy ra cùng một lúc. Taeyeon nghe tiếng động lạ cũng đi đến xem: “Hai người bị gì thế?”
Trước mắt Taeyeon là nét mặt vẫn còn bất ngờ của Jessica khi nhìn thấy Yuri bị ngã, đầu đập vào thành cửa. Khi nãy bước vào phòng Jessica không để ý đến số nước còn đọng dưới sàn nên cô bị trượt chân, cũng may là cô nhanh tay bám được vào kệ tủ nên trụ vững nhưng Yuri thì không may mắn như mình, nghe thấy tiếng la của Jessica, Yuri không suy nghĩ lao vào nên trượt ngay cái vũng nước mà mình mang vào lúc đi thay đồ. Kết quả là giờ đây cô đang đau đớn ôm cái đầu u nằm sóng soài trên sàn nhà, chưa kể cái tay đau chống xuống đất nhói đến thấu xương. (Cái vố này bù lại cho cái ý nghĩ không lành mạnh của Yul ở chap 27.1 được chưa mấy rds iu dấu :))
Jessica đưa túi đá cho Yuri chườm vào chỗ bị u trên trán, bình thường bị ngã người ta sẽ ngã ra sau nhưng Yuri vì đang hướng về phía Jessica nên mới cắm đầu về trước. Cái mặt tiền của cô có dấu hiệu bị xuống cấp trầm trọng: “Cảm ơn!”
Jessica ngồi đối diện nheo mắt khi thấy Yuri nhăn mặt chườm đá, con người này thật kì lạ, dám đυ.ng xe chảy máu mà giờ lại tỏ vẻ đau đớn khi chườm đá sao. Jessica đi đến giựt túi đá trên tay Yuri ấn mạnh lên trán cô ấy làm Yuri la lên oai oái: “Đau đau… nhẹ thôi…”
“Đáng đời, chườm đá mà không dám đυ.ng tới chỗ đau biết bao giờ mới hết.”-Jessica ngồi xuống bên cạnh Yuri.
Yuri mỉm cười ngồi yên không la nữa, thời gian qua không được gặp mặt Jessica, cô rất nhớ, dù hình ảnh này luôn khắc sâu trong trí nhớ của mình nhưng vẫn chưa đủ, có nằm mơ Yuri cũng không nghĩ đến mình đang được Jessica chăm sóc như bây giờ: “Chị đã khỏe chưa?”
Jessica ừm nhẹ một tiếng, cô biết rõ Yuri đang nhìn cô chăm chú nhưng Jessica cố tình lờ đi, chỉ tập trung vào vết thương trên trán của Yuri.
Yuri nắm lấy bàn tay của Jessica đặt xuống: “Được rồi, tôi hết đau rồi.”
Jessica vô tình nhìn thấy vết tích trên tay của Yuri: “Tay em bị sao thế?”
Yuri cười giả lả: “À, bị Fany cắn.”
TBC.
Dạo này mình buồn quá, chap này mình viết trong lúc tâm trạng không đc tốt lắm nên cũng kg biết sao nữa, mong không làm các bạn thất vọng.
Chúc các bạn đọc fic vui vẻ!