Trọng Sinh Chi Tình Hữu Độc Chung

Chương 69: Sở Giang Thiên mua thú bông

Sở Tiêu cùng Sở Giang Dật rời đi không lâu, Sở Giang Thiên liền mang theo một nam sinh thanh tú đi vào cửa hàng thú bông.

“Xin chào, hoan nghênh quý khách đến cửa hàng thú bông Cát Oa.” Tôn thành mỉm cười.

Chu Hi vốn đang ngủ gật bên quầy hàng phấn chấn tinh thần, “Sở thiếu gia ngài đã tới, trong tiệm mới nhập vài loại thú bông mới, có loại thú bông hình con báo uy mãnh giống bản thể của ngài, ngài muốn xem qua hay không.”

Vương Tranh nắm chặt tay Sở Giang Thiên, “Được a! Được a! Ta muốn chọn một con thú bông uy mãnh như Giang Thiên, ngươi bận rộn như vậy, lúc ngươi không ở bên, ta có thể ôm thú bông ngủ.”

Sở Giang Thiên có chút rầu rĩ nói: “ Không phải ta mới mua cho ngươi một con hay sao?”

“Con thú bông kia bẩn rồi, ta giặt qua lại thấy không đẹp như ban đầu, hơn nữa nó nhỏ như vậy, ôm cũng không thoải mái, lần này ngươi phải mua một con to như vậy cho ta.” Vương Tranh khoa tay múa chân vẽ một hình tròn thật lớn.

Gần nhất Sở Giang Thiên cũng không dư dả, trước đây đều là Vương Dao tiếp tế hắn, nhưng hiện tại mặt Vương Dao có vấn đề, phần lớn tín dụng điểm đều dùng để chữa trị mặt, dùng một lần hết mấy trăm vạn tín dụng điểm, cũng không phải hoàn toàn không có hiệu quả nhưng cũng chỉ làm mờ vết sẹo một chút.

Sở Giang Thiên nam nữ đều ăn, Vương Tranh là người hắn tương đối thích, lại nói tiếp, Vương Tranh cùng Vương Dao lớn lên có chút giống, còn có chút quan hệ thân thích với hắn, hình thú là mèo, chiến lực không cao, ở nhà không được yêu thích, lần đầu thấy Vương Tranh, Sở Giang Thiên đã bị hắn cấp hấp dẫn, bị kích phát mong muốn bảo hộ của phái nam, mỗi khi nhìn đến bộ dáng sùng bái của Vương Tranh, hắn liền đặc biệt cảm thấy có thành tựu.

Nhưng là, Vương Dao càng ngày càng đòi hỏi, trước đây chỉ cần nhận được món quà nhỏ đã thỏa mãn, bây giờ lại kén cá chọn canh.

Vương Tranh nắm chặt tay áo Sở Giang Thiên, đáng thương vô cùng mà nhìn Sở Giang Thiên, hắn không phải không biết Sở Giang Thiên đối thái độ của hắn càng ngày càng kém,thái độ của Sở Giang Thiên đối với hắn càng ngày càng kém, nhưng là, chuyện này không quan trọng, hắn chỉ muốn mưu tính cho bản thân, vì hắn không thể đảm bảo khi nào Sở Giang Thiên sẽ hết hứng thú với hắn.

So với một phân cảm tình không có giá trị, còn không bằng nhân cơ hội vớt đủ tín dụng điểm, ít nhất có thể đảm bảo đời này không lo cơm áo.

Sở Giang Thiên nhìn vào mắt Vương Tranh, đành phải cười cười: “Được, vậy nhìn xem đi.”

Vương Tranh nhoẻn miệng cười, thân mật kéo tay Sở Giang Thiên cọ cọ, nhìn bộ dáng đáng yêu của Vương Tranh, tâm tình tối tăm của Sở Giang Thiên tức khắc tốt lên vài phần.

Chu Hi đưa hai người đến khu đặt thú bông hình con báo, “Đây là loại thú bông mới nhất trong tiệm, con báo màu bạc, giống với hình thú cao nhã uy mãnh của Sở thiếu, loại thú bông này gần đây rất được hoan nghênh, giống như Sở thiếu vậy.”

Sở Giang Thiên cầm thú bông trên tay, thuận tiện chú ý một chút giá cả, 150 vạn tín dụng điểm, tuy rằng kinh tế có chút eo hẹp, nhưng Sở Giang Thiên cảm thấy cái giá này vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận được.

Vương Tranh nghiêng đầu, dựa vào người Sở Giang Thiên trên, “Con báo này thật đáng yêu ! Đáng tiếc chính là quá nhỏ.” Vương Tranh bĩu môi nói.

Trong lòng Sở Giang Thiên có chút phẫn uất, giá cả thú bông liên quan trực tiếp đến hình thể của nó, thái độ của Vương Tranh làm Sở Giang Thiên có chút chán ghét, nhưng dù như vậy, hắn cũng sẽ thể hiện trước mặt người khác.

“Ta cảm thấy cái này khá tốt, dù bị bẩn cũng dễ giặt sạch.” Sở Giang Thiên nhìn Vương Tranh.

Vương Tranh gật gật đầu, “Cũng được.”

Ngân báo yết giá 150 vạn, chiết khấu xong là 120 vạn, lưc trả tiền Sở Giang Thiên vẫn có chút đau lòng, gần nhất không nhận được trợ cấp từ Vương Dao, Sở Hành cũng quản chế hắn nhiều hơn, tuy Sở Hành không nói lý do, bất quá Sở Giang Thiên đại khái có thể đoán được, bởi vì Sở Tiêu.

Nghĩ đến Sở Tiêu, Sở Giang Thiên không khỏi có chút cách ứng, một người nhỏ hơn mình mấy tuổi, cư nhiên đã có thể đánh thắng phụ thân, tuy rằng thức tỉnh giả loài rắn không thể kế thừa vị trí tộc trưởng, nhưng là Sở Giang Thiên vẫn cảm thấy đây là một mối nguy hiểm lớn.

“Đại thiếu gia, vừa rồi vừa rồi nhị thiếu có đem một người vào xem, nhưng bọn họ cũng chỉ xem, không mua gì, đương nhiên, đồ vật trong tiệm chúng ta không phải ai cũng có thể mua dược, chỉ có người như ngài mới có thể mua được.” Chu Hi nịnh nọt.

Sở Giang Thiên sửng sốt một chút, “Ngươi nói Sở Giang Dật đã tới?”

Chu Hi gật gật đầu, mị nhãn như tơ nói: “Đúng vậy! Hắn không có chút hiểu biết nào, vừa nghe châm mao thú trị giá 100 vạn liền xám xịt rời đi, ta nghĩ hắn sẽ không quay lại tìm mất mặt.”

Sở Giang Thiên âm lãnh cười cười, lòng tự trọng được thỏa mãn, “Đồ vật mẫu phụ hắn để lại đã sớm bị hắn phá hết, đợt vừa rồi liên tiếp bán đồ vật trong nhà, đúng là phế vật.”

Chu Hi gật gật đầu, “Đó là đương nhiên, nhị thiếu sao có thể so sánh với ngài được.”

Sở Giang Thiên cong khóe miệng, đắc ý nói: “Đó là đương nhiên.” Tuy rằng hiện tại Vương Dao là chính thê, nhưng là Sở Giang Thiên vẫn cảm thấy chính mình có chút danh không chính ngôn không thuận, thấy Sở Giang Dật sống chật vật như thế, hắn liền cực kì vui vẻ.