Trong lòng bài xích, cơ thể bài xích, tam quan không cho phép Lý Tiểu Manh khẩu giao cho một tên công nhân thô tục như vậy.
“Mau liếʍ cho ông đây.” Chu Văn Thụy lạnh lùng nói, trong giọng nói chứa đựng một sự tức giận.
“Ưm…” Lông mi Lý Tiểu Manh run rẩy vài cái, đầu lưỡi liều mạng muốn đẩy cây côn ŧᏂịŧ đang lấp đầy khoang miệng của mình ra, nhưng càng như thế lại càng biến thành động tác liếʍ qυყ đầυ cho người đàn ông.
Chu Văn Thụy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi rên thành tiếng, cả người hắn càng kích động hơn, hắn hạ eo một cái cắm côn ŧᏂịŧ của mình càng sâu vào trong miệng của thiếu nữ.
“Mẹ nó, không tồi, chính là như vậy, lại dùng sức liếʍ một chút.” Chu Văn Thụy hưng phấn đến nỗi đôi mắt đều hơn trợn lên, hầu kết hắn lên xuống phát ra tiếng rêи ɾỉ trầm thấp.
Lý Tiểu Manh nghe được, lại cảm thấy cực kỳ thô tục, cô càng thêm ghê tởm người đàn ông này, cây côn ŧᏂịŧ trong miệng này càng trở nên ghê tởm cực kỳ, nhưng đầu lưỡi cô không thể đẩy cây côn ŧᏂịŧ kia ra khỏi miệng mình được, ngược lại càng liếʍ càng sâu cây côn ŧᏂịŧ của người đàn ông, cả côn ŧᏂịŧ của người đàn ông hưng phấn đến nỗi giật giật trong miệng của thiếu nữ.
“Mẹ nó! Thật sướиɠ! Lại dùng sức liếʍ một chút.” Chu Văn Thụy đương nhiên cảm thấy sướиɠ cực kỳ, ngón tay cố tình làm dơ nắm lấy đầu cô, khống chế đầu cô mà cắm rút côn ŧᏂịŧ vào trong cái miệng non mềm của cô.
Lý Tiểu Manh gần như quỳ gối dưới háng Chu Văn Thụy, cô đau khổ nước mắt càng ngày càng chảy nhiều hơn, cả khuôn mặt nhỏ đều bị côn ŧᏂịŧ người đàn ông làm cho ngũ quan vặn vẹo, nhưng nước bọt trong miệng lại càng nhiều hơn khiến Chu Văn Thụy thỏa mãn, nhưng lại càng khiến Lý Tiểu Manh ghê tởm nhiều hơn.
“Thật sướиɠ, lại mυ'ŧ sâu một chút.” Chu Văn Thụy đương nhiên sướиɠ đến chịu không nổi, đôi tay hắn ôm mặt cô, đưa đẩy eo muốn khiến côn ŧᏂịŧ càng đâm sâu vào trong miệng cô hơn.
Lý Tiểu Manh lần đầu tiên ăn được một cây côn ŧᏂịŧ hàng thật giá thật như vậy, lại bị đối xử thô bạo đến thế. Cây côn ŧᏂịŧ này thật sự quá lớn, chỉ cắm vào thôi đã chen đầy miệng cô, nhưng cô lại không thể đẩy được người đàn ông thô tục này xê nhích tí nào.
Cây côn ŧᏂịŧ kia rất nhanh đã đâm đến yết hầu của cô, càng khiến cô có cảm giác muốn nôn khan, nhưng Chu Văn Thụy lại quá mức hưng phấn cơ bản không muốn dừng lại, hắn không quan tâm càng đâm sâu côn ŧᏂịŧ của chính mình, theo từng tiếng rêи ɾỉ ngày một khó chịu của thiếu nữ, cây côn ŧᏂịŧ ấy thế mà thật sự cắm vào trong yết hầu của cô, từng tấc từng tấc cắm vào chỗ càng sâu hơn.
“Ha… sướиɠ thật, đồ dâʍ đãиɠ ngậm thật sướиɠ.” Trong mắt Chu Văn Thụy chứa đầy sóng triều tìиɧ ɖu͙©.
Lý Tiểu Manh chỉ cảm thấy trạng thái của mình hoàn toàn lộn xộn, cô khó chịu cực kỳ, sắp không thể thở nổi, cảm giác muốn nôn khan càng thêm rõ ràng, nếu không phải bị côn ŧᏂịŧ chặn ở yết hầu, cô cảm thấy mình có thể lập tức nôn ra.
Thật khó chịu, người đàn ông này cũng thật là ghê tởm! Sắp ghê tởm chết hắn rồi!
Nước mắt Lý Tiểu Manh tuôn ra giống như là hồng thủy, nhưng cũng không thể đổi lấy chút thương hại nào của người đàn ông, yết hầu của cô từng tấc đều bị căng ra, từ sườn bên cạnh nhìn qua đều có thể thấy rõ ràng hình ảnh cả côn ŧᏂịŧ tiến vào bên trong, Lý Tiểu Manh bị đâm đến sâu như vậy, càng muốn nôn mửa, nhưng cố tình càng phản ứng như vậy Chu Văn Thụy càng cảm thấy sung sướиɠ hơn nữa.
Chu Văn Thụy nhìn chằm chằm cô, trong ánh mắt lóe lên tìиɧ ɖu͙© điên cuồng: “Mẹ nó, đồ dâʍ đãиɠ này, cái miệng nhỏ của em bú côn ŧᏂịŧ thật sướиɠ, không ngờ có thể nuốt côn ŧᏂịŧ của ông đây sâu như vậy, có thể nuốt vào cả cây không?” Hắn thô bạo mà kéo mặt Lý Tiểu Manh, côn ŧᏂịŧ càng đâm vào sâu trong yết hầu của cô, nhìn côn ŧᏂịŧ thô to của chính mình biến mất giữa hai cánh môi đỏ bừng của cô, qυყ đầυ bị mυ'ŧ thật chặt, cả người hắn thật sự hưng phấn đến phát điên, ngay lập tức không chút khách khí dùng cả cây côn ŧᏂịŧ của mình cắm vào trong.
“Ư…” Lý Tiểu Manh bị đóng vào thô bạo như vậy cô chỉ thấy nhục nhã cực kỳ, cô rất hận, rất hận!
Rất hận bản thân yếu đuối, rất hận bản thân không có cách nào tránh khỏi, rất hận chính mình lại bị xâm phạm như vậy.
Cô cảm giác cả người đều bị côn ŧᏂịŧ của Chu Văn Thụy lấp đầy, cho dù là khoang miệng hay là xoang mũi đều có thể cảm nhận được hương vị của đối phương. Ngũ quan xinh đẹp của cô bị chống đến hoàn toàn biến dạng, khuôn mặt trắng nõn đã chôn thật sâu vào chân của đối phương tỏa ra mùi mồ hôi từ chùm lông đậm màu.