Du Hành Tới Mạt Thế Thịt Văn

Chương 5: Tự tiến cử mình

Trong nhà được bài trí sang trọng, các loại đồ ăn mỹ thực được bày biện trên những chiếc đĩa tinh tế.

Cố Thanh Sơn là người lớn tuổi nhất trong Cố gia, ông ngồi ở vị trí đầu.

Có lẽ là bởi vì hắn quanh năm ở nơi nữ sắc, tuy rằng cũng bỏ tiền ra bảo dưỡng, nhưng trên mặt vẫn lộ ra vẻ trống rỗng. Đặc biệt là đôi mắt đó, khi họ nheo mắt nhìn người tạo cho người ta một cái nhìn sắc dục và thèm muốn.

Cố Tư Tư nhìn thấy sởn gai ốc, nhưng Cố Vân Tu không có nhà, nếu quả thật có chuyện gì nàng liền không có ai cầu cứu.

Ngón tay không ngừng siết chặt, ngay lúc cô định tìm cớ rời đi, Cố Thanh Sơn đã vẫy tay trước.

"Tư Tư tới đây"

Còn chưa có vạch mặt, nếu bỏ đi thì quá kì.

Cố Tư Tư do dự một lúc, nhưng cô vẫn dũng cảm bước tới và cứng rắn gọi: "Ba, có chuyện gì sao?"

“Trán sao lại bị thương?” Cố Thanh Sơn giơ tay lên, đầu ngón tay lướt qua mặt Cố Tư Tư, cười đầy ẩn ý,

“Ba cũng không để ý, Tư Tư của ba đã trưởng thành rồi...”

Khi nói điều này, mắt hắn mơ hồ lướt qua khuôn ngực đầy đặn của Cố Tư Tư.

Hừm, hắn không ngờ rằng vợ cũ nhìn đàng hoàng của hắn thực sự đã đội nón xanh cho hắn tận 18 năm và hắn thực sự đã nuôi con gái của một người đàn ông khác 18 năm.

Cũng may nha đầu kia lớn lên thập phần câu người, tựa như hồ ly tinh, dáng người có lồi có lõm, vừa vặn lấy ra để trả nợ.

Đến lúc đó khi trên giường, một bên xoa bóp cặρ √υ' nàng vừa thao, một bên làm nàng kêu baba, ngẫm lại thập phần hưng phấn.

Cố Tư Tư tinh tường nhận ra tâm tư xấu xa của Cố Thanh Sơn, cô nhanh chóng lùi lại vài bước: "Đúng vậy, con đã đã lớn rồi. Vì vậy, cha có thể mang mẹ mới về cho con. Và không cần lo con sẽ chịu ủy khuất mà một mực độc thân."

Cố Thanh Sơn khẽ giật mình, hắn không kết hôn vì không muốn bị người khác khống chế, không phải vì đứa con gái này.

Người hầu vẫn đang phục vụ đồ ăn bên cạnh rùng mình khi nghe thấy điều đó, thiếu chút nữa làm đổ bát súp trên tay.

Cô đã nhìn chằm chằm vào vị trí vợ của hai người đàn ông trong Cố gia, Cố Vân Tu quá đáng sợ, vì vậy cô ấy chuyển sự chú ý của mình sang Cố Thanh Sơn.

Để lên kế hoạch cho tương lai, cô đã làm mọi cách để tìm hiểu về Cố Tư Tư và muốn đuổi cô ấy đi.

Nhưng bây giờ xem ra Cố Thanh Sơn thực sự muốn ngủ với cô con gái này.

Đàn ông không đáng tin, vì vậy cô người hầu đặt bát canh xuống và vô thức sờ vào bụng.

Mấy ngày nay là kỳ nguy hiểm của cô, cô không nghe lời của Cố Thanh Sơn mà uống thuốc tránh thai, cô phải quấn quít lấy hắn thêm vài lần nữa, mau chóng sinh con trai mới được.

.......

Buổi tối, Cố Tư Tư khóa cửa cẩn thận. Cô người hầu muốn mang sữa cho cô nhưng cô từ chối vì muốn uống thuốc, không uống được sữa.

Một lúc sau, căn phòng cách vách vang lên âm thanh.

Cố Tư Tư một mực không dám ngủ quá sâu, cô nghe thấy tiếng chìa khóa mở cửa thì sững sờ, cơn buồn ngủ lập tức biến mất ngay lập tức.

"Rốt cuộc là cái nào?"

Một giọng nói trầm thấp và thiếu kiên nhẫn được tiếp nối bởi giọng nói của một người phụ nữ trẻ với một chút bất bình.

"Lão gia, ta cũng không biết nha, phải thử một chút mới được."

Là Cố Thanh Sơn cùng cô người hầu, bọn họ lúc này tiến vào, thật không có chuyện tốt.

Cố Tư Tư xốc chăn lên, ở trong phòng gấp đến độ quay tới quay lui.

Làm thế nào bây giờ, làm thế nào bây giờ?

Đột nhiên, ánh mắt cô đặt ở trên ban công cách đó không xa, ánh mắt sáng lên.

Cạnh phòng cô là phòng Cố Vân Tu, hai ban công cách nhau một mét, cô cẩn thận là có thể trèo qua.

Cố Tư Tư quyết định đi trốn, dựa vào ánh đèn đường, cô cẩn thận trèo lên ban công, duỗi tay móc vào lan can ở ban công đối diện, rồi từ từ leo sang.

Sau tấm rèm cửa trong phòng ngủ, Cố Vân Tu, người vừa tắm xong sau khi uống rượu, chỉ quấn một chiếc khăn tắm quanh eo, để lộ cơ bắp săn chắc.

Khi anh nhìn thấy một người phụ nữ nước da trắng trẻo trong chiếc váy lửng với mái tóc xõa, hai bầu ngực căng tròn và đầy đặn đang tiến lại gần anh với vẻ run rẩy, anh liền nghéo môi mình.

Lại một người tự tiến cử mình.

..........

Cố Tư Tư: "Em không, em không có, đừng nói nhảm.

Cố Vân Tu: "Ngoan, là anh muốn ngủ với em."