Công Lược Vai Ác Kia

Quyển 1 - Chương 3: Đối tượng công lược xuất hiện

Tô Tiêu chuyển trở lại Tô Mộ mà không có bất kỳ vấn đề gì, cô ấy chỉ đang thử nghiệm xem điều gì sẽ xảy ra với ooc, cô ấy không ngờ rằng ngay từ đầu, ooc chỉ là một lời cảnh báo, và cô ấy sẽ không bị trừng phạt nếu sửa nó trong vòng 30 giây.

Xem ra "Luật ký chủ" không phải hoàn toàn không có kẽ hở để lợi dụng, cô nên dành thời gian nghiên cứu kỹ hơn về nó chỉ có hiểu rõ mình và địch thì mới có thể thuận lợi hơn, mới không bị động trong mọi việc.

Nhưng cô ấy có những việc quan trọng khác phải làm ngay bây giờ.

Hôm nay, cô và Lâm Huyên sẽ đi thử vai cho một vở kịch mới của một đạo diễn nổi tiếng, cả hai đều đang tranh vai nữ phụ, những người mới bước chân vào làng giải trí, nếu không có nền tảng vững chắc, họ có thể chỉ đóng vai phụ trước.

Lần này, Tô Mộ bị từ chối trong buổi thử vai, nhưng Lâm Huyên đã được đạo diễn phát hiện ra và được đóng vai nữ chính thứ hai mà Tô Mộ ban đầu đã đi thử vai.

Người ta nói rằng cô ấy đã được đạo diễn nhìn ra, nhưng trong làng giải trí có rất nhiều người đẹp và họ có nhiều khinh nghiệm hơn Lâm Huyên, đạo diễn có kiểu người nào mà chưa từng nhìn thấy qua, vậy làm sao ông ấy có thể nhìn trúng Lâm Huyên còn non trẻ chưa có kinh nghiệm diễn xuất bằng đôi mắt khác như vậy?

Chỉ là bởi vì Chu Gia Nam, nhà đầu tư lớn nhất trong đội sản xuất của bộ phim này đã đích thân đến phim trường để làm gì thì chắc ai cũng đoán ra vì vậy không cần thiết phải nói rõ nhưng tất nhiên không chỉ Chu Gia Nam, mà cả Chu Tử Húc cũng tới đó.

[ Hệ thống: Chúng ta rất nhanh sẽ nhìn thấy mục tiêu của nhiệm vụ công lược, kí chủ, cố lên!]

Tô Tiêu phát hiện ra rằng hệ thống luôn thích thể hiện sự hiện diện của nó trước mặt cô ấy, mặc dù cô ấy không biết tại sao, nhưng cô ấy vẫn rất thích hành vi lấy lòng của hệ thống, giống như những người bạn trai trước đây của cô ấy nhưng cuối cùng vẫn khiến cô ấy chọn chia tay nhẹ nhàng :)

Sau khi thay quần áo, Tô Tiêu và Lâm Huyên cùng nhau rời khỏi nhà.

Tô Mộ không có nhiều quần áo, và hầu hết chúng đều tương đối rẻ tiền nên Tô Tiêu vừa mới dành một ít thời gian để tìm kiếm quần áo và phối chúng với nhau cho đẹp, cô ấy đã từng là người giỏi nhất về mảng đồ ăn và quần áo, hơn nữa cô ấy còn có mắt nhìn rất tốt, may mắn thay Tô Mộ thích phù phiếm và thích so sánh. Cô ấy sống tằn tiện và mua hai bộ quần áo chẳng vừa mắt chút nào.

Không phải quần áo rẻ tiền không đẹp mà chất lượng ảnh hưởng đến kiểu dáng, quần áo chú ý đến tiểu tiết, Tô Mộ có con mắt tinh tường nhưng hầu hết quần áo của cô ấy sau khi giặt đều bị biến dạng nên nhìn sẽ không đẹp khi mặc lên người.

Hai người lên xe taxi, Lâm Huyên không khỏi nghiêng đầu nhìn, Tô Tiêu lúc đầu giả vờ không để ý, nhưng sau đó cô không kiên nhẫn quay đầu lại, lộ ra nụ cười và biểu cảm của Tô Mộ, "Lâm Huyên, sao vậy?"

Lâm Huyên vội vàng nhìn thẳng và nói không gì, cô thầm thở phào nhẹ nhõm, mặc dù cô ấy có vẻ xinh đẹp hơn trước, nhưng cô ấy vẫn là Tô Mộ như trước.

Tô Tiêu lại quay đầu lại, nhìn ra ngoài cửa sổ xe, khóe miệng nở một nụ cười quyến rũ.

Hai mươi phút sau, hai người đến địa điểm.

Bước vào công ty, trong đại sảnh có rất nhiều người đang chờ thử giọng, tất cả đều có người đại diện hoặc trợ lý đi theo, có rất nhiều nam người mẫu, còn có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng.

Mặc dù cả hai đều đã ký hợp đồng với Gia Nam, nhưng cả hai đều không có người đại diện riêng, người đại diện có rất nhiều việc phải làm hàng ngày, vì vậy họ không thể quan tâm đến họ.

[Hệ thống: Đinh! Đối tượng xuất hiện! Chu Gia Nam đang theo dõi cô từ tầng hai ngay bây giờ... Uh? Nhìn Lâm Huyên.]

Tô Tiêu giật mình, cô không ngờ Chu Gia Nam lại đến sớm như vậy, huống chi là gặp nhau sớm như vậy, nhưng cô không vội, cũng không ngẩng đầu, trên môi nở một nụ cười, vừa cười vừa nói Lâm Huyên.

Chu Gia Nam bất ngờ dành tình cảm cho Lâm Huyên nhưng không thể coi là yêu từ cái nhìn đầu tiên, mà là Chu Gia Nam, người bây giờ thành công hơn xưa, đứa con ngoài giá thú của người thứ ba chen vào hạnh phúc của người khác không được vào cửa nhà họ Chu khi còn là một đứa trẻ, khi trưởng thành mới tới đó, Chu Gia Thành con trai cả do chính thất sinh ra đời cũng đang đè anh ta xuống, và anh ta không có cơ hội ghi dấu ấn của mình trong nhà họ Chu.

Trong những năm đen tối nhất của cuộc đời mình, Lâm Huyên đã cho anh ta một chút hơi ấm.

Khi đó Lâm Huyên vẫn còn là học sinh tiểu học, Chu Gia Nam đã vào đại học, cô tình cờ gặp Chu Gia Nam người vừa bị sỉ nhục và hành hạ ở nhà họ Chu, Lâm Huyên đã cho anh ấy một viên kẹo thỏ trắng.

Lâm Huyên không nhớ loại hơi ấm nhỏ bé này, nhưng Chu Gia Nam không bao giờ quên nó, khi cô gặp lại cô gái tốt bụng và đáng yêu đó hơn mười năm sau, Chu Gia Nam đã phải trả giá bằng cả cuộc đời mình.

[Hệ thống: Kí chủ cảm thấy đây là cẩu huyết sao?]

Tô Tiêu nhẹ nhàng nói: "Và trẻ con."

Hệ thống:"……"

Tô Tiêu: "Sở dĩ mọi người ngu dốt là họ luôn dễ dàng bị tình cảm làm cho mù quáng, không phải tính trẻ con sao."

Hệ thống: "..." Đã đả thương trái tim của nhiều đàn ông, ký chủ lương tâm của cô sẽ không đau sao? Ôi kí chủ , cô thật không có lương tâm.

Rất nhanh sẽ đến lượt Tô Tiêu, Lâm Huyên ở phía sau cô, sự sắp xếp này chính là điều cô muốn, không ngoài ý muốn, Chu Gia Nam và Chu Tử Húc hẳn là ở bên trong, nếu Lâm Huyên ở trước mặt cô, có lẽ cô sẽ nhìn thấy người của Chu Gia Nam ít hơn.

Đẩy cửa ra, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào một mình cô, Tô Mộ luôn giữ nụ cười hào phóng và đàng hoàng, bước đến giữa sân khấu mà không chút sợ hãi.

Tô Tiêu mỉm cười và cúi đầu chào mọi người, tư thế của cô ấy tao nhã và nhẹ nhàng, cô ấy không thể tả được vô cùng diệu dàng, khi cô ấy ngẩng đầu lên, cô ấy bắt gặp một đôi mắt sâu thẳm như vực sâu.