Phát Sóng Kinh Dị Trực Tiếp: Tôi Có Thể Suy Đoán Vô Hạn

Chương 5: Hy vọng duy nhất

Trong thế giới hiện thực.

Một buổi phát sóng trực tiếp của không gian kỳ lạ đã bắt đầu.

Khán giả nước Long nhìn chằm chằm vào màn hình phát sóng trực tiếp, nhân dân cả nước đều đang theo dõi quá trình khiêu chiến của Cố Nghị.

Lúc này, Cố Nghị đang nằm trên giường bệnh không nhúc nhích. Anh sở hữu một gương mặt ngây ngô, nhìn là biết vừa mới tốt nghiệp đại học, biểu tình cứng đờ, dường như có chút khẩn trương.

“Sao người này vẫn còn bất động thế?”

“Chắc là phó bản chưa bắt đầu? Chờ phó bản mở ra mới có thể cử động.”

“Ai, tư liệu của nhà thám hiểm được truyền tới rồi kìa.”

Tổ chuyên gia từ nhóm chiến lược kiểm tra tư liệu cá nhân của Cố Nghị, ghi lại tất cả những thông tin liên quan đến anh một cách chi tiết.

Chuyên ngành cơ sở kỹ thuật thông tin.

Sở thích chạy đường dài, tiểu thuyết trinh thám, thoát khỏi mật thất.

Xét từ thông tin cơ bản của Cố Nghị, sở thích của anh có phần hữu ích trong việc khiêu chiến không gian kinh dị.

Lúc này, các nhà thám hiểm từ các quốc gia khác đã bắt đầu hành động.

Cố Nghị nước Long vẫn đang nằm mê man trên giường.

“Cái tên nước Long này đang làm gì thế?”

“Chắc bị dọa cho ngu người rồi?”

“Nhìn xem, vẫn là nhà thám hiểm nước Đăng Tháp chúng ta lợi hại, anh ấy đã tìm ra mẩu giấy dưới gầm giường rồi kìa.”

“Nhà thám hiểm nước Phao Thái bị ngu à? Vì sao cứ khăng khăng cạy cửa sổ thế?”

Giờ phút này, cư dân trên khắp thế giới đều đang chú ý đến tiến độ của các nhà thám hiểm, điều này có liên quan đến vận mệnh quốc gia bọn họ.

Nhà thám hiểm nước Đăng Tháp là người đầu tiên tìm được mẩu giấy, sau khi đọc nó, anh ta uống thuốc trước, nhân tiện dọn dẹp phòng bệnh.

Nhà thám hiểm nước Phao Thái phát hiện hàng rào ngoài cửa sổ thật sự quá chắc chắn, lúc này mới bắt đầu tìm kiếm manh mối trong căn phòng.

Rầm rầm rầm!

Bác sĩ bắt đầu đập cửa phòng bệnh bên cạnh, tất cả nhà thám hiểm đều ngạc nhiên nhìn về cánh cửa, không biết phải làm sao.

Mãi đến lúc này, Cố Nghị mới đứng dậy khỏi giường.

“Chết tiệt, sao bây giờ thằng nhóc này mới động đậy?”

“Đợi đã, cậu ta đang làm gì thế?”

Tổ chuyên gia nước Long nhìn chằm chằm vào màn hình, chỉ thấy Cố Nghị vội vàng thu dọn quần áo trên mặt đất, bỏ vào ngăn kéo thứ hai nhanh như chớp.

Anh mở ngăn kéo đầu tiên, không chút nghĩ ngợi lấy một viên thuốc nhét vào trong miệng.

Một loạt những động tác mượt mà như nước chảy mây trôi, cứ như đã được tập luyện hàng trăm lần vậy.

“Cậu ta đang làm gì thế? Nổi khùng nổi điên à?”

“Không, không phải. Nhà thám hiểm nước Đăng Tháp phát hiện ra mẩu giấy nhắc nhở, mặt trước nói phải giữ phòng bệnh sạch sẽ và uống thuốc đúng giờ… Có điều, Cố Nghị chưa hề tìm được mẩu giấy kia, làm sao cậu ta biết được nhắc nhở này?”

Tổ chuyên gia nghĩ trăm lần cũng không ra.

Bọn họ tiếp tục nhìn về phía màn hình.

Cố Nghị trao đổi mấy câu với bác sĩ và y tá, sau đó ngồi trên giường nhổ thuốc, tiếp theo lấy ra một con dao gọt hoa quả từ ngăn kéo thứ ba đặt trong túi.

Nhà thám hiểm nước Phao Thái không kịp dọn dẹp phòng bệnh, khi bác sĩ tới kiểm tra thì bị y tá xiên thành tổ ong vò vẽ.

Còn nhà thám hiểm nước Anh Đào tuy đã dọn dẹp phòng bệnh, nhưng lại chưa kịp uống thuốc nên đã bị bác sĩ quái vật xé thành mảnh nhỏ.

Những nhà thám hiểm khác cũng chết theo nhiều cách khác nhau.

Thậm chí bọn họ còn chưa rời khỏi phòng bệnh đã chết bất đắc kỳ tử ngay tại chỗ.

“Chúa ơi, tại sao tất cả nhà thám hiểm đều chết sạch rồi?”

“Phó bản này khó quá đi thôi?”

“Hỏng bét, chỉ sợ phó bản lần này là phó bản khó nhất trong ba năm qua. Tôi thà chạy đua với zombie còn hơn khiêu chiến loại phó bản này.”

“Đừng gấp, không phải vẫn còn nhà thám hiểm nước Long và nước Đăng Tháp sao?”

Giờ phút này, nhà thám hiểm còn sống chỉ còn lại Cố Nghị và nhà thám hiểm nước Đăng Tháp.

Cố Nghị nhổ thuốc xong, nằm trên giường nhắm mắt dưỡng thần.

Nhưng nhà thám hiểm nước Đăng Tháp lại đứng ngồi không yên, không ngừng ôm đầu la hét.

Không lâu sau, nhà thám hiểm nước Đăng Tháp nằm trên mặt đất không ngừng giãy giụa, anh ta moi yết hầu, giống như muốn móc viên thuốc vừa uống ra, nhưng đã muộn.