Thiên Kim Quay Lại - Tư Thiếu Cưng Chiều Vợ

Chương 68 Cửu của thiên trường địa cửu

Đưa Giai Tịnh đến trước cửa công ty, tay Tư Thần Xuyên vẫn không nỡ buông ra, cúi đầu nói với cô gái trong lòng “Lát nữa anh sẽ đến đưa trà chiều cho em, em có món gì đặc biệt muốn ăn không?”

“Anh rảnh lắm sao?”

“Đúng lúc không có việc gì để làm.”

Trường Thanh ngồi ở ghế lái nghe thấy những lời này, vẻ mặt sửng sốt, Thần gia, buổi chiều ngài có tận hai cuộc họp cần phải họp, có ba đối tác cần phải gặp mặt, ngoài ra còn có mười mấy văn kiện cần ngài định đoạt...

Ngài có chắc là không có việc gì để làm không?

“Em không đói.”

Giai Tịnh vừa định xuống xe, Tư Thần Xuyên đã đưa tay ôm chặt lấy cô “Cho anh ôm chút nữa thôi.”

“Sắp trễ rồi!”

“Chỉ một lát thôi.”

Tư Thần Xuyên hít một hơi thật sâu hương thơm trên người cô, rất dễ ngửi, làm cho người ta lưu luyến không quên.

“Chiều nay đừng đưa đồ ăn đến cho em.” Giọng điệu Giai Tịnh có chút bất đắc dĩ “Hơi bận.”

“Có cần anh giúp không?”

“Không cần.”

Giai Tịnh bị anh quấy rầy một hồi lâu, cuối cùng lấy được tay ra khỏi tay anh, vội vàng đi về phía công ty.

“Thần gia, sao tôi cảm thấy Giai Tịnh tiểu thư hình như hận không thể đi nhanh một chút vậy…” Trường Thanh nhìn theo bóng lưng rời đi của Giai Tịnh, lại nhìn vào kính chiếu hậu, Tư Thần Xuyên chưa từng rời mắt khỏi cô nửa giây.

“À đúng rồi Thần gia, cái này là thứ quản lý nhà hàng bảo tôi giao cho ngài…” Trường Thanh mở điện thoại lên, gửi mười mấy tấm ảnh qua wechat của Tư Thần Xuyên.

Là hình bọn họ cùng nhau ăn cơm ở trên cáp treo trưa nay, tuấn nam mỹ nữ, rất đẹp mắt.

Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Tư Thần Xuyên tự mình cũng không dám tin, khi anh nhìn về phía Giai Tịnh, ánh mắt lại ôn nhu và cưng chiều đến vậy.

Tuy Giai Tịnh đang nghiêng mặt nhìn phong cảnh bên ngoài, không chú ý tới ánh mắt của anh.

Nhưng điều này cũng không cản trở đến việc anh chuyên tâm nghiêm túc thưởng thức dung nhan của cô.

Lúc đó cô ấy đang nghĩ gì, ánh mắt sạch sẽ không nhiễm một chút tạp chất, giống như dòng suối trong suốt vậy.

Ngón tay thon dài của Tư Thần Xuyên lướt màn hình, lại nhìn những bức ảnh khác, mỗi góc độ đều chụp không tệ, anh thản nhiên nói một chữ: “Thưởng.”

Trường Thanh lập tức chuyển 10.000 đồng cho quản lý nhà hàng.

“Kỳ thật Thần gia, tôi cũng chụp mấy tấm…” Trường Thanh đem ảnh chụp lén của mình gửi cho Tư Thần Xuyên xem.

Là ảnh sau đó Tư Thần Xuyên ôm Giai Tịnh ngắm nhìn phong cảnh.

Hai người trai tài gái sắc, thoạt nhìn trời sinh một cặp.

“Thần gia, tôi đính chính trước là, tôi không phải là muốn được lợi gì, chỉ là cảm thấy hai người rất đẹp nên mới chụp…” Trường Thanh chỉ sợ Thần gia trách tội, dù sao thì anh cũng chụp lén trong tình trạng mà Tư Thần Xuyên không biết chuyện gì.

Nhưng Tư Thần Xuyên một câu cũng không nói, qua hai giây, điện thoại của Trường Thanh liền đinh một tiếng, nhận được một tin nhắn chuyển khoản wechat.

Anh trợn tròn mắt, 99999, 5 số 9!

Thần gia vậy mà lại một lần chuyển cho anh nhiều tiền như vậy? Đây là phần thưởng sao?!

Anh đè nén sự kích động trong lòng đồng thời, có chút khó hiểu hỏi “Nhưng Thần gia, con số này có nghĩa là gì vậy…”

Tư Thần Xuyên lưu từng tấm ảnh về máy, không chút để tâm nói: “Là tôi và Tịnh Tịnh, cửu của thiên trường địa cửu.”

“...” Hắn chỉ hỏi ý nghĩa của con số thôi, không hiểu sao tự nhiên lại ăn một miệng cơm chó?!

Tư Thần Xuyên đem hai tấm ảnh yêu thích nhất thiết lập thành khóa màn hình và hình nền màn hình chính, sau đó lại nhìn về phía công ty của cô gái, ánh mắt có chút lưu luyến không nỡ “Trở về tập đoàn đi.”

Trường Thanh rõ ràng cảm nhận được giọng điệu của anh có chút nhớ nhung, chậc, Giai Tịnh tiểu thư mới đi chưa được bao lâu, nhanh như vậy đã bắt đầu nhớ cô rồi sao?

Tập đoàn Tư Thị.

Lê Thư Kỳ chuẩn bị sáu phần trà chiều cho sáu quầy lễ tân, các cô ai nấy cũng vui mừng không thôi.

“Thư Kỳ tiểu thư, đã lâu không gặp cô! Cô vừa đến là lại mua thứ gì đó cho chúng tôi!”

“Còn là đồ của Tụ Phúc Lâu, quý giá quá rồi, chúng tôi ăn đồ ăn quý giá như vậy trong lòng sao mà chịu nổi.”

“Chúng tôi cũng có lộc ăn quá rồi, mấy năm nay Thư Kỳ tiểu thư không ít lần mang thức ăn đến cho chúng tôi.”

“Đã lâu không gặp, Thư Kỳ tiểu thư vẫn xinh đẹp như ngày nào!”

“Có Tư thiếu phu nhân như vậy là phúc khí của chúng tôi! Không chỉ ra tay hào phóng, bộ dạng xinh đẹp, các loại tài nghệ lại càng đè bẹp những thiên kim tiểu thư kia!”

......

Lê Thư Kỳ nghe các cô khen ngợi, nở nụ cười, trách móc nói “Trong trà chiều đâu có thêm mật ong đâu, nhìn các cô ai náy miệng ngọt xớt vậy~”

“Thư Kỳ tiểu thư, cô đúng là càng ngày càng xinh đẹp rồi, có thể nói cho chúng tôi biết rốt cuộc làm như thế nào không?”

Một trong những lễ tân nổi lên vẻ hám đẹp, hai tay chống cằm, thưởng thức diện mạo của Lê Thư Kỳ, trắng quá đi, một hột mụn cũng không có.

“Tôi khuyên cô đừng không biết tự lượng sức mình, sản phẩm chăm sóc da bình thường của Thư Kỳ tiểu thư chắc chắn là rất đắt tiền, chúng ta nào có thể dùng được.”

Lê Thư Kỳ nghe các cô cãi nhau, mỉm cười, đang muốn nói cái gì đó, đột nhiên chú ý tới các cô đều đứng lên, thần sắc kích động sửa sang lại dáng vẻ, cung kính hô một tiếng: “Xin chào Tư tổng!”

Lê Thư Kỳ quay đầu lại nhìn, thì ra là Tư Thần Xuyên đã trở về.

“A Xuyên ~”

Lê Thư Kỳ còn chưa kịp chạy tới, mấy lãnh đạo đã đi trước cô một bước.

Bọn họ nhìn thấy Tư Thần Xuyên, lập tức xông tới báo cáo tình huống khẩn cấp, mọi người nhanh chóng bước về phía thang máy, tựa như không ai để ý tới vừa rồi có tiếng gọi Tư Thần Xuyên.

Ngược lại Trường Thanh, ở lại cản trước mặt Lê Thư Kỳ “Thư Kỳ tiểu thư cô tới rồi sao? Tìm Thần gia có việc gì?”

“Đây là trà chiều tôi mua cho A Xuyên, còn có một phần của cậu, tôi có chút việc muốn nói với A Xuyên.” Lê Thư Kỳ nhìn bóng lưng đi về phía thang máy kia, có chút vội vã, nhưng Trường Thanh không cho cô tiến lên, cô cũng không còn cách nào khác.

“Tôi tìm A Xuyên thật sự có việc.”

“Thần gia đang có tình huống khẩn cấp phải xử lý.”

“Tôi có thể chờ.”

“Thần gia nhất thời bận không xuể, Thư Kỳ tiểu thư vẫn là nên về nhà chờ trước đi, có chuyện gì cũng có thể gọi điện cho Thần gia, hoặc là gửi tin nhắn cho Thần gia.”

“Không sao, tôi lên đó chờ, có một số lời tôi muốn nói trực tiếp với anh ấy.”

Lê Thư Kỳ một lòng muốn tiến về phía trước, nhưng Trường Thanh một mực ngăn cản “Thư Kỳ tiểu thư có chuyện gì chi bằng nói cho tôi biết trước, tôi có thể giúp Thư Kỳ tiểu thư chuyển lời…”

Lê Thư Kỳ bị anh ngăn cản có chút không vui, nhưng vẫn ngại thân phận của anh, vẫn nở một nụ cười vừa phải “Trợ lý Trường là muốn một mực ngăn cản tôi sao?”

“Xin lỗi, là tôi sợ Thư Kỳ tiểu thư chờ một cách vô ích…”

“Tôi đã nói là không sao rồi, anh ấy bận bao lâu, tôi chờ bấy lâu!” Lê Thư Kỳ đi thẳng qua người anh, bước về phía thang máy.

Trường Thanh niệm tình cô là con gái nuôi của nhà họ Lê, không làm cô mất mặt tại chỗ, nhưng cô không chịu nghe lời khuyên, đi lên trên đó chính là tự chuốc lấy phiền phức cho bản thân.

Trong lòng Thần gia chỉ có Giai Tịnh tiểu thư, căn bản không có ai khác...

Thấy Lê Thư Kỳ đi vào trong thang máy, anh chỉ có thể đi theo sau.

Sáu nhân viên tiếp tân không biết đã xảy ra chuyện gì, mơ hồ cảm thấy trong đó có nội tình gì.

“Các cô nói xem, Tư tổng có phải không thích Thư Kỳ tiểu thư không?”

“Không phải chứ? Thư Kỳ tiểu thư ưu tú như vậy, về ngoại hình, học thức, tài nghệ, gia cảnh... Thế gian chọn không ra được người thứ hai!”

“Nhưng vì sao trợ lý Trường lại ngăn cản cô ấy?”

“Tư tổng chắc là không phải cố ý lạnh nhạt với Thư Kỳ tiểu thư đâu, các cô cũng thấy rồi, vừa rồi anh ấy vừa vào cửa, đã có nhiều giám đốc điều hành tìm anh xử lý công việc như vậy, trợ lý Trường chắc cũng là suy xét đến điểm này mới không muốn để cho Thư Kỳ tiểu thư phí công chờ đợi.”

“Anh ta đối với ai cũng có bộ dạng lạnh như băng, phảng phất trong mắt chỉ có công việc! Chúng ta đã làm ở đây bao nhiêu năm rồi, Tư tổng đã nhìn qua chúng ta chưa?”

“Đúng là không có thật.”

“Cho nên, tình cảm vợ chồng của người ta rất tốt, chưa tới lượt chúng ta quan tâm đâu!”