Chương 26: Phát hiện cho vụ án mới
Hyomin bỗng đưa miệng mình sang tai J6 và thì thầm vào chỗ đó câu nói trên. Nó đóng băng ngay lập tức làm cô cười khì một cái. Và J6 cũng cảm nhận được hơi phát ra từ miệng của Hyomin vào tai mình ngày càng ấm và giọng nói ngày một trầm hơn"Bạn gái của cô đã qua đời và bạn trai của tôi thì tôi lại không biết giờ này anh ấy đang ở đâu, hình dáng như thế nào nên cả tôi và cô đừng cố gồng mình lưu giữ mãi những điều ở trong quá khứ. Cho đến tận bây giờ tôi cũng không biết được tên thật của cô, nhưng điều đó không quan trọng. Thứ tôi cần: Cô nằm phía trên tôi. Viren Swami, giáo sư tâm lý học đến từ Đại học Anglia Ruskin, trong buổi phát biểu tại Lễ hội khoa học Cambridge ở Anh có nói như thế này: Tất cả những điều khiến chúng ta khó có thể dự đoán về một mối quan hệ sẽ đi đến đâu, kể cả khi đã có những bằng chứng khoa học phía sau đó lại chính là điều làm cho mọi thứ trở nên hấp dẫn hơn"Và trong khi J6 còn chưa kịp hiểu hết những gì Hyomin đã nói thì đã thấy cô chầm chậm hôn lên môi mình. Ban đầu chỉ là những cái chạm môi thật nhẹ và hơi buông ra, nhưng dần dần chính Hyomin đã biến nụ hôn này trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết. Cô choàng tay ra sau lưng nó, kéo nó một cái cho nó đứng gần sát với mình và bình thản hôn nó ngày một sâu hơn. Thế nhưng, khi nó có ý định đưa tay lên ôm đáp trả lại cô thì bỗng lặng lẽ buông xuôi đôi tay mình xuống, đứng im như một pho tượng trong vòng tay của Hyomin mà để cô tùy ý thực hiện mọi kiểu hôn. Được một lát thì Hyomin cũng chịu rời khỏi người J6, nhìn vào khuôn mặt không chút cảm xúc nào của nó mà không khỏi buồn cười
-Tốt lắm! Xem như hôm nay, tôi đã nhận được lời chào "Một ngày làm việc vui vẻ nha, J6" từ cô. Nhưng hình như tôi thấy, cô vẫn chưa đạt đến trình độ phóng túng như những người Tây mà tôi đã từng tiếp xúc. Tôi sống rất ung dung, tự tại nên việc tôi để cô hôn mình cũng giống như để các chị thoải mái sờ lên đầu tôi. Nếu cô còn ngộ nhận tôi muốn cô hôn tôi, hay tôi sẽ thích cô thì sau này chính cô sẽ là người đau khổ. Vì trên đời này, tôi chỉ yêu duy nhất một người con gái. Tất cả những người khác chỉ là rung động nhất thời hoặc vui chơi qua đường. Mong cô hãy hiểu điều đó và tránh xa tôi ra giùm
J6 vừa dứt lời thì cũng thấy T-ARA đi ra liền chạy nhanh đến chỗ họ, lướt qua Hyomin một cách vô tình. Nhưng nó đâu biết rằng: Hyomin gương mặt đã tối sầm lại với những gì mà nó nói ban nãy. Còn nó thì lại vô cùng vui vẻ khoác vai với Eunjung và Boram đi giữa T-ARA. Họ đi đến chỗ cô thì Soyeon cũng nói "H5! Đến phòng họp thôi". Hyomin im lặng làm T-ARA thấy hơi lạ, nhưng rồi J6 liền nói ngay "Aigooooo~ Chúng ta đi trước đi. Chắc H5 nghĩ ra được điều gì nên đang tập trung phân tích đấy. Đừng làm phiền đến H5". Và nó đã thật nhanh chóng đẩy đẩy T-ARA đi, Boram gằng giọng ngay với nó "Em mới bắt nạt H5 nữa sao?". Nó cười khì khì "Em nào dám chứ. Được T-ARA bảo kê thì ai dám động vào". J6 vẫn giữ vẻ mặt vui vẻ đó, hơi quay đầu nhìn lại Hyomin thì thấy cô vẫn còn đứng chôn chân tại chỗ cũ, tay cũng nắm thật chặt lại, khuôn mặt hơi đau lòng. Nhưng rồi, bỗng cô tự thở ra, miệng lại nở nụ cười gian manh, nhìn theo bóng lưng của 5 người con gái đang đi trước mặt mình mà nói
"J6! Park Hyomin tôi đây là loại người đã muốn thứ gì đó thì sẽ có cho bằng được. Tôi chưa từng làm rơi mất cái học bổng nào nếu tôi đã quyết tâm giành lấy. Tôi sẵn sàng từ chối kế thừa sản nghiệp của ba, mẹ nuôi mình chỉ để đổi lấy sự tán dương của mọi người trong giới học thuật dành cho tôi. Trong từ điển của tôi không cho phép xuất hiện 2 từ "Thất bại". Nếu có, chỉ có thể là tôi chưa thể tìm ra được anh Jiyeon của tôi mà thôi. Không tìm thấy anh Jiyeon để anh ấy che chở tôi như ngày xưa thì tôi sẽ lấy cô thay vào đó. Chờ đó, J6!"
Và Hyomin đã bước đi thật lạnh lùng đến phòng họp, kéo ghế ngồi xuống cạnh nó. Soyeon là người mở đầu cuộc thảo luận này trước "Trên thi thể phát hiện được tổng cộng 20 vết thương lớn nhỏ khác nhau. 6 cái là bị thắt lưng đánh, 3 cái là bị dây thừng siết cổ, cổ tay và cổ chân. Và dọc khắp cơ thể của nạn nhân cũng tìm thấy trên dưới 10 vết bỏng nhỏ khác nhau là do điếu thuốc còn cháy ấn vào. Nhưng những vết thương này không phải là nguyên nhân dẫn đến cái chết của nạn nhân. Mọi người nhìn đây (Soyeon vừa nói, vừa chỉ tay vào một bức hình chụp tử thi), một vết đâm sâu, thẳng vào bụng của nạn nhân ước tính dài khoảng 15cm, gây thủng gan, dẫn đến xuất huyết quá nhiều mà chết"
Soyeon nói xong thì bên dưới cũng nghiêm túc lật từng tấm hình chụp hiện trường ra xem và khi Boram phát hiện thấy điều lạ thì cũng ngờ ngợ lên tiếng "Là cố ý gϊếŧ người sao? Hung khí đã đem theo sẵn trong người, và căn cứ theo hiện trường thì không có gì có vẻ là đã lên kế hoạch chu toàn ngay từ đầu. Hình như không phải là sát thủ chuyên nghiệp hoặc kẻ gϊếŧ người hàng loạt". Boram vừa dứt câu nói thì cũng được Eunjung quay sang hỏi khẽ "Sao chị lại khẳng định như vậy, chị Rambo?". Boram hít vào một hơi bình tĩnh trả lời "Ngôi nhà của Kang Hye Sung đang thuê tuy không quá sang trọng nhưng vẫn có đầy đủ những gian phòng cần thiết của một ngôi nhà. Nhưng nhà bếp của cô ấy lại sơ sài hơn hẳn những gian phòng khác. Ngay cả những vật dụng thiết yếu như: bếp gas, nồi, chảo,...cô ấy cũng không sắm sửa. Hơn nữa, quan trọng nhất là: Cô ấy không có vật dụng đựng dao để nấu ăn. Chỉ có một con dao duy nhất dùng để gọt trái cây nhưng nó có lưỡi dao chỉ dài khoảng 10cm nên không thể là hung khí"
-Hơn nữa, khi chị đi vòng quanh chỗ này thì phát hiện trong thùng rác của nạn nhân đầy những hộp thức ăn khác nhau, một số nơi trong phòng ngủ thì dán kín những tờ danh thϊếp của một số tiệm như: Giao cơm hộp tận nhà, gà rán, kimbap,...nên có lẽ cô ấy là người làm biếng nấu ăn hay thậm chí là còn không thể tự nấu cho mình một bữa ăn. Nên việc nhà bếp cô ấy như vậy là hoàn toàn bình thường.
Eunjung liền gật đầu đồng tình với Boram và họ tiếp tục suy nghĩ tiếp sau những lời Boram nói. Được một lát thì Hyomin đóng cái tệp hồ sơ trước mặt mình lại, vô cùng tự nhiên mà nói "Thủ phạm là nữ giới, ước tính độ tuổi trung bình rơi vào 28-35 tuổi. Đã lập gia đình, nhưng chưa có con. Chiều cao khoảng 1m60-1m65, có cân nặng vừa phải, không quá gầy cũng như quá mập. Kinh tế gia đình ổn định, có thể xếp vào loại không cần đi làm cũng có tiền. Trong lúc thực hiện hành vi sát hại nạn nhân, hung thủ mặc trên người toàn đồ hiệu, tóc nhuộm vàng bắt mắt"
T-ARA hơi ngạc nhiên trước những phác họa của Hyomin và lần này Soyeon đã đại diện cho tất cả hỏi lại cô, yêu cầu cô giải thích rõ hơn. Hyomin liền đẩy ghế đứng dậy, đi lại bên cạnh Soyeon chỉ tay vào một số bức hình mà lên tiếng "Nạn nhân năm nay 25 tuổi và hành nghề mại da^ʍ nên rất dễ bị những bà vợ của những ông chồng mèo mỡ với cô ta đánh ghen. Cô ta trẻ đẹp, còn vợ mình thì già xấu nên những ông chồng đó mới tìm đến cô ta. Vì thế độ tuổi thích hợp nhất là từ 28-35 tuổi. Nếu là trên 35 thì đã có thể bị xếp vào loại bà cô, nên họ thường tự chủ được bản thân, không làm mấy hành động đánh ghen, gϊếŧ người tầm thường này. Hơn nữa, người này chưa có con, vì nếu đã có con thì sẽ nghĩ cho tương lai của đứa trẻ đầu tiên, trước khi mình quyết định làm một điều gì đó. Tình mẫu tử mà."
-Tiếp theo, chiều cao của nạn nhân là 1m65 và tất nhiên nạn nhân không mang giày cao gót khi ở trong nhà. Căn cứ theo hướng dây thừng siết cổ nạn nhân để tra tấn thì đó là hướng lên, không phải hướng xuống. Vì vậy, hung thủ phải cao hơn nạn nhân thì mới khiến dây thừng được siết theo hướng này. Tất nhiên, khi một bà vợ đến gặp tình nhân của chồng mình thì luôn muốn mình phải đẹp hơn cô ta nên sẽ mang giày cao gót có chiều cao khoảng 5-7 cm. Trừ ra thì được chiều cao của hung thủ rơi vào khoảng 1m60-1m65
-Cuối cùng, với một cô gái bán da^ʍ thì họ chỉ tiếp đúng 2 loại người: Đàn ông đến mua da^ʍ và tú bà đến móc nối. Cửa nhà của nạn nhân không có dấu hiệu bị cạy chứng tỏ chính tay nạn nhân đã mời hung thủ vào nhà mà không chút cảnh giác nào. Trên bàn trong phòng khách còn có trái cây bị gọt dỡ càng chứng tỏ luận điểm trên. Vì vậy, hung thủ phải trang bị vẻ bề ngoài của mình rất bắt mắt, dát một đống đồ hiệu lên, gương mặt thì lạnh như tiền để nạn nhân không biết mình đến đây để đánh ghen và sau đó là gϊếŧ chết ả ta. Hơn nữa, để ý kỹ thì trong một bức hình chụp toàn thi thể, ở bên cạnh cái lưỡi bị cắt là một sợi mỏng màu vàng chói. Em nghi ngờ là tóc của hung thủ. Chỉ nhiêu đó thôi thì cũng đủ khiến em đưa ra những phát họa nãy giờ.
Ngay khi Hyomin vừa dứt lời thì ai nấy trong T-ARA đề nở nụ cười hài lòng trừ J6. Bỗng điện thoại của Qri vang lên làm cô gấp rút bắt máy và sau khi đã trò chuyện với người trong điện thoại xong xuôi thì cũng lên tiếng "Tổ giám chứng vừa đem sợi tóc mà em nói đi xét nghiệm thì phát hiện là tóc giả"
-TÓC GIẢ SAO? – Eunjung hét lên, Qri khẽ gật đầu làm Hyomin cau mày lại tiếp "Thông thường một người phụ nữ chỉ sử dụng tóc giả khi họ gặp vấn đề về tóc hoặc muốn gây ấn tượng đặc biệt với đối phương. Nhưng thông thường sẽ là quyến rũ người đàn ông trước mắt mình. Nạn nhân là nữ giới thì hà cớ gì phải sử dụng tóc giả màu vàng chói như vậy để thu hút nạn nhân. Chỉ dựa vào những món đồ đắt tiền trên người mình thì hung thủ chắc chắn sẽ dụ được nạn nhân. Loại con gái chỉ cần nhìn thấy tiền là sáng mắt. Vậy thì tại sao..."
Hyomin hơi ngân dài câu cuối và T-ARA theo đó cũng cùng suy nghĩ với cô. Lần này đến lượt J6 lên tiếng hỏi Soyeon "Chị nói người chết bị đâm phải một vết dao dài 15cm sao?". Soyeon gật đầu ngay nhưng khi nó chưa kịp nói tiếp thì đã bị Eunjung cướp lời "Điều mà em muốn nói chính là chiều dài của hung khí hơi bất bình thường phải không? (Nó khẽ cúi đầu mình xuống và Eunjung cũng nói tiếp). Bàn tay của một người trưởng thành khi nắm lại sẽ có chiều dài khoảng 5 cm, nhưng con dao này lại đâm thẳng vào bên trong bụng nạn nhân đến tận 15cm. Chứng tỏ sau khi đâm thì vẫn còn dư ra một khoảng trống đủ cho bàn tay hung thủ nắm vào, cũng như là rút ra sau khi thấy nạn nhân đã chết. Vì vậy, hung khí phải là một con dao có chiều dài từ 20-30cm. Mà...hiện nay trên thị trường có bán loại dao lớn như vậy sao?"
-Có đó chị Beakgu – Hyomin bình thản trả lời Eunjung và khi thấy Eunjung quay phắt sang nhìn mình với cặp mắt bất ngờ thì cũng nói tiếp "Là Chef's Knife. Hay gọi là dao dùng trong nấu ăn của các đầu bếp nhà hàng. Loại dao này có chiều dài trung bình từ 15-30cm. Đây không phải là loại dao khó tìm thấy ở bên Mỹ nhưng chúng chỉ thường được các nhà hàng đặt mua riêng chứ không tùy tiện bán ở bên ngoài. Còn ở đây thì em không biết". Hyomin hơi ngại ngùng cúi đầu xuống và được Soyeon vỗ vai mình ngay "Không biết mới là người thường. Em không phải là "Bách khoa toàn thư" cái gì cũng biết được. Được rồi. Chúng ta sẽ lần theo manh mối này để điều tra. Đến các nhà hàng lớn ở Hàn Quốc cũng như là những cửa tiệm chuyên bán dao hỏi thử xem gần đây có người phụ nữ nào đến mua loại dao này hay không? Thôi, chúng ta giải tán. Ai về nhà nấy đi. Hôm nay tất cả đều mệt rồi"
Soyeon nói xong thì cũng nháy mắt với 3 người còn lại. Họ lập tức hiểu và rời đi ngay. Chỉ còn lại mình nó và cô ở trong căn phòng họp lúc này. Nó sau đó cũng sắp xếp lại một chút, mặc cái áo khoác của mình vào và lại đi lướt qua cô như lúc nãy nhưng lần này nó đã không thể đi được nữa vì Hyomin đang nắm chặt cổ tay nó lại, nói ngay "Cho tôi quá giang xe về. Tôi không đem đủ tiền đi taxi". J6 im lặng, nhưng vẫn tuyệt nhiên đứng quay lưng lại với Hyomin, được một lúc thì cũng lên tiếng "Được rồi. Giờ buông tay tôi ra để tôi còn xuống hầm lấy xe"
Thế nhưng, Hyomin lại cố chấp không làm theo lời J6 và lực siết bàn tay của cô dành cho nó ngày một chặt hơn. Hai người không ai nói với ai câu nào và buộc Hyomin phải phá vỡ cái không khí ngại ngùng này trước "Cô rất yêu bạn gái đã khuất của mình sao?" – Hyomin hỏi. J6 liền hít vào một hơi, trả lời đầy khó chịu "Đúng!"
-Đó là lý do duy nhất khiến cô lảnh tránh tình cảm của tôi? – Hyomin hỏi tiếp nhưng lần này câu hỏi của cô có phần bi thương hơn. Nó nghe được thì cũng đứng quay người lại, đối diện với Hyomin mà lạnh lùng hỏi ngược lại "Cô muốn biết thật à?". Hyomin không lên tiếng đáp lại, chỉ nhìn vào nó với ánh mắt đầy chua xót. Nó thấy thế thì lại nói tiếp chứ không hề có ý định an ủi cô
-Tôi không muốn quen với một người mà tôi không biết khi nào người đó sẽ đá tôi và chạy theo một thằng đàn ông khác. Hơn nữa, tôi và cô là người của 2 thế giới. Cô học thức cao, quen biết rộng, sở thích "bác học", thích cả nam lẫn nữ. Còn tôi thì kiến thức chỉ dừng lại ở mức đủ dùng, danh bạ chỉ có đúng 4 người, sở thích tầm thường, chỉ thích nữ giới. Cô thử nói xem. Nếu tôi và cô quen nhau thì ai sẽ là người phá bỏ thế giới của mình, chấp nhận sống trong thế giới của người kia. Vì vậy, tôi không muốn bắt đầu một mối quan hệ mà tôi biết chắc chắn, không sớm thì muộn cũng chia tay với người đó.
J6 nói xong thì cũng bắt gặp một vài giọt nước mắt của Hyomin đang rơi lên tay mình mà không khỏi bất ngờ
Rika~