Người Trong Hồi Ức

Chương 62

Chương 62: Thăng hoa (H)
Jiyeon hôn Hyomin ngày một điêu luyện hơn, lưỡi nó giờ như con rắn nước cứ lùng sục, khuấy động khắp mọi nơi bên trong khoang miệng của Hyomin, tìm lưỡi Hyomin mà quấn lấy, lâu lâu lại rời khỏi cho cô thở đôi chút nhưng rồi cũng rất nhanh chóng khiến cô khó thở tiếp. Jiyeon hôn mãi một lúc lâu thì cũng chịu rời đi để chơi đùa cùng bộ phận khác trên cơ thể của Hyomin. Nó ngậm lấy vành tai của cô, liếʍ liên tục lên nơi ấy làm Hyomin tức khắc rên lên ngay "A~~~ Yeonnnnn~~~". Jiyeon nghe thấy và nó đã điều khiển môi mình chăm sóc tai Hyomin tốt hơn nữa. Bàn tay nó cũng lần mò đi xuống bên dưới và khi nó cảm nhận được gì đó thì đồng thời cô cũng nghe thấy bên tai mình là nụ cười vạn phần biếи ŧɦái của nó

-A~~~ Chị mẫn cảm quá đấy. Tôi chỉ mới kí©ɧ ŧìиɧ môi và tai của chị mà chị đã ướt đẫm thế này rồi. Tôi tò mò là nếu tôi kí©ɧ ŧìиɧ đến ngực của chị thì bên dưới chị sẽ còn ướt đến như thế nào nữa

Hyomin mặt đỏ bừng bừng khi nghe Jiyeon nói thế, và rồi nó chồm sang phía cô hôn phớt lên môi cô một cái và tức khắc trườn xuống cổ của cô ngay. "Á! Đau! Park Jiyeon" – Hyomin khẽ nhăn mặt hét lên vài ba chữ khi Jiyeon vừa cắn mạnh vào cổ Hyomin để giờ đây nơi đó hiện lên sừng sững dấu răng của nó. "Tôi thích. Thứ gì đã thuộc về tôi thì tôi phải để lại ấn ký của mình lên đó" – Jiyeon ngẩng đầu, bình tĩnh buông lời với Hyomin và lại vùi mặt mình vào cơ thể cô ngay nên đã không thấy được khuôn mặt có phần tự trách đến từ Hyomin "Trời ơi là trời~~~ Ông trời ơi~~~bộ con làm gì đắc tội đến ông mà ông lại trêu con thế này hả? Lần 1 là say rượu không tính đi, mà lần này con đã bỏ thuốc em ấy rồi mà vẫn không thể dịu dàng nổi với con sao? Số tôi khổ quá màaaaaaaaa~~~" – Hyomin tự mình phẫn uất mà quên không để ý rằng Jiyeon hiện giờ vừa mới lạnh lùng cởi phăng cái áo ngực của cô ra và ngực cô cứ thế lộ thiên ra trước mặt nó

Nó nhìn chằm chằm mãi một lúc thì cô cũng dần chú ý đến, nhưng Hyomin lại không có vẻ gì là muốn che lại như lần đầu nó và cô quan hệ, ngược lại còn vô cùng bình thản mà nói với nó "Đẹp phải không? Nếu thế thì em hãy cho chị thấy: Em thích thứ mình đang nhìn thấy đến nhường nào đi, Park Jiyeon?" – Jiyeon nghe xong hơi nhướng mày nhìn Hyomin, nhưng rồi cũng rất nhanh chóng ngậm lấy một đầu nhũ hoa đã cương cứng, lộ ra bên ngoài của Hyomin tự lúc nào vào miệng mà mυ'ŧ say mê. "Hừuuuuu...Tiếp....tiếp..." – Hyomin rên lên đầy kɧoáı ©ảʍ, đồng thời lấy tay ấn đầu Jiyeon xuống ngực mình, cơ thể thì bất giác nâng lên một chút để bầu ngực có thể ở sâu trong miệng của nó hơn. Bàn tay kia của Jiyeon cũng không an phận, chúng nằm ở bên ngực còn lại, lâu lâu lại se se, sờ nhẹ nhàng nhũ hoa của cô, hoặc cũng có đôi khi Jiyeon vừa ngắt mạnh, giữ chặt cái nhũ hoa đã cương lại và đỏ lên của Hyomin kéo ra bên ngoài, thả ra cho nó tự đàn hồi quay lại chốn cũ

Ngực Hyomin dưới sự tác động của mấy hành động này từ Jiyeon đã khiến chủ nhân nó rên lên ngày một nóng bỏng hơn "Yeonnnn~~~ A....Ưmmmm....Cho...cho...chị...chị....chị...A~~~ Khó....khó...chịu..." – Jiyeon đang liếʍ nhiệt tình thì bỗng phì cười khi nghe Hyomin cầu xin mình. Nó buông tha cho ngực cô, chồm lên chăm sóc đôi chút cho đôi môi đã bị khô khốc đi của Hyomin rồi lại lướt qua tai cô, nằm gục mặt vào hõm cổ của Hyomin nhưng vẫn không quên sờ sờ quanh nhũ hoa ngay trước cặp mắt mở to của Hyomin. "Tôi nói rồi mà. Chừng nào tôi thấy đã chơi đủ thì tôi mới cho phép chị "lêи đỉиɦ". Không phải khi nãy chị đã bảo tôi phải cầu xin chị sao? Vậy thì...bây giờ hãy van nài tôi đi. Nếu không...nguyên đêm nay...chị đừng hòng được ngón tay tôi lấp đầy" – Jiyeon biếи ŧɦái nói mà nghe ra đâu đó vẫn có chút cảnh cáo Hyomin. Cô nghe được mấy câu này, liếc mắt nhìn xuống bên dưới thì thấy thật tội nghiệp cho hai cái đầu ngực của mình khi bị Jiyeon ngắt đến nỗi gần như thâm tím đi. Cô thở ra một tiếng và bỗng khi Jiyeon vẫn còn đang mân mê ở tại đây thì bị Hyomin lật người lại ngay tức khắc

-Ngậm vào Park Jiyeon – Hyomin thật lạnh lùng lấy một quả bida nhét vào miệng Jiyeon. Nó hoảng hốt đang tính dùng tay để lấy ra thì ngay lập tức hai tay nó đã bị cô trói lại bằng một mảnh vải mà cô vừa mới tháo ra được từ cây gậy dùng dể đánh bida của nó. "Ưm! Ưm! Ưm!" – Jiyeon có đôi chút bất ngờ nên ú ớ trong miệng, đầu thì lắc qua lắc lại liên tục khi không thể hiểu nổi Hyomin đang tính làm gì nữa. Khi thấy nó như vậy thì đến lượt cô vừa tặng cho nó một nụ cười khinh bỉ. "Em muốn chơi với tôi chứ gi? Được rồi! Đêm nay tôi sẽ chơi với em đến cùng. Rượu mời em không uống, em muốn uống rượu phạt thì đừng trách sao tôi không cảnh báo em trước điều này..." – Hyomin đang nói bỗng dừng lại, cúi sát người mình xuống, canh ngay tai Jiyeon mà phà hơi vào đó

-Công bất lực nhìn thụ "lật" mình. Nó chó chết lắm đấy, Park Jiyeon!

Jiyeon bàng hoàng mở to mắt nhìn sang Hyomin và âm thanh tiếp theo nó được nghe là Soạt~~~, chiếc áo sơ mi của nó vừa rách tan tành. "Ưm~~~ Ưm~~~" – Jiyeon tiếp tục bất lực kêu lên vì giờ đây hình như chính hành động của Hyomin đã khiến thứ thuốc mà cô đưa vào người nó hoạt động mãnh mẽ hơn bao giờ hết. Nó đập đầu mình xuống bàn, khi cô vừa cởi ra cái áo ngực của nó vô cùng thuận lợi, không gặp bất kỳ cản trở nào. Một người bị trói cả hai tay thì ngăn cản kiểu gì được. "Chà...chà...lần ở trong văn phòng, chỉ mới nhìn thấy được "hàng" bên dưới của em. Thì ra bên trên của em cũng đẹp phết nhỉ. À mà này, em cũng biết lựa chỗ để xăm ghê. Hình xăm này (Hyomin vừa nói, vừa sờ cái hình xăm bên dưới ngực Jiyeon chứ không hề có ý định động vào ngực nó) sẽ khiến chị bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhiều hơn trong quá trình "chăm sóc" ngực cho em đấy, Park Jiyeon"

Hyomin vừa dứt lời đã lập tức cắn vào một bên đầu ngực của Jiyeon, dùng răng mình kéo nó rời khỏi bầu ngực của nó, ngước cái cặp mắt sắc lang lên nhìn phản ứng hiện tại của Jiyeon mà không khỏi buồn cười. Nó vừa ngẩng hết đầu mình lên không trung với trong miệng là quả bida, rồi lại gục xuống tiếp, cơ thể run lên từng hồi vì miệng không thể hét được, còn tay lại chả thể chạm vào Hyomin. Cô nhả ra, khẽ liếʍ một đường, hôn nhẹ nhàng nhưng lại liếʍ lên phía trên cơ thể Jiyeon một chút, thì thầm với nó "Sao nào? Giờ ai mới là người cầu xin ai đây, Park Jiyeon?". Giờ đây, Jiyeon không còn cái vẻ mặt hoang mang nữa mà mặt nó giờ nhìn vào chẳng khác nào một con hổ đói mồi. Mắt đỏ lên nhìn trừng trừng cô. Hyomin cũng thấy, nhưng một chút sợ hãi cũng không có, thật bình thản ngắt mũi nó một cái, rồi lên tiếng

-Làm gì mà nhìn chị ghê vậy? Chị nói rồi mà: Em còn rất non nếu muốn "đấu tay đôi" với chị. Vì thế, ngoan ngoãn bị lật kèo đêm nay đi. Sáng mai, em sẽ thấy máu trinh của mình hiện diện rõ mồn một trên tấm gra giường nhà em

Nói rồi, Hyomin hôn chụt vào má Jiyeon và quay lại chỗ cũ ngay. Nhưng hình như, cô không quá chú trọng vào bước kí©ɧ ŧìиɧ ngực như Jiyeon nên chỉ làm qua loa để tiếp tục làm bước kế khiến cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn. Lướt môi mình đặt ngay nút khóa quần Jeans của nó, cởi nhanh một lần cả 2 cái quần ra và cô cũng rất nhanh để mình khỏa thân giống hệt nó. Thế nhưng, khi cô cởi xong cái váy của mình, chuẩn bị hôn lên vùиɠ ҡíи của nó thì bỗng thấy được: Jiyeon vừa nhếch môi cười. Hyomin dừng lại đôi chút, ngẩng mặt lên nhìn Jiyeon mà không khỏi cau mày lại. Và...Rầm~~~ Nó lấy chân mình kẹp lấy chân cô, dùng sức quật một cái là Hyomin đã ngã xuống sang bên cạnh người nó ngay. "Aiiiiyaaaaa!!!" – Hyomin chỉ kịp kêu lên như thế thì bỗng thấy Jiyeon chồm hết người mình lên phía trên, đưa bàn tay bị trói vào cái cạnh bàn bida mà cọ xát liên hồi. Tức thì Hyomin hiểu ra nó định làm gì, cô một tay ôm ngang eo nó tính lấy chỗ đó làm điểm tựa để lật Jiyeon, nhưng...Hyomin đã trễ

-ÁAAAAAAAAAAAA!!! – Một tiếng hét đủ lớn cho cả thế giới nghe được phát ra từ miệng Hyomin ngay khi bàn tay Jiyeon vừa được giải thoát...nó lạnh lùng đâm sâu ngón giữa mình vào vùиɠ ҡíи của cô, để giờ đây...ngón giữa của nó đã mất hút trước sự nuốt chặt từ "cô bé" của Hyomin. Hyomin thở hồng hộc đi, còn Jiyeon dùng tay kia để lấy cái quả bida ra, tức giận ném mạnh xuống đất. "Chị tính lật tôi sao? Đừng có mơ. KHI NÀO MẶT TRỜI CÒN MỌC ĐẰNG ĐÔNG THÌ KHI ĐÓ PARK HYOMIN CÒN NẰM BÊN DƯỚI PARK JIYEON" – Jiyeon hầm hầm hét lên đầy băng lãnh câu cuối làm Hyomin dù đang có chút đau đớn vẫn không thể tránh khỏi sợ hãi đôi chút. Vì Hyomin đã biết: Thuốc trong người Jiyeon đã phát huy hết công dụng. Hyomin sau khi bị Jiyeon thúc một cú bất ngờ thì dần dần cơn đau trong người cô cũng dịu bớt đi, và chính lúc ấy thì Hyomin bỗng thay đổi thái độ, làm Jiyeon không kịp trở tay

-Yeonnie~~~ Đừng giận nữa mà~~~ Em đang làm chị đau đấy. Em biết không? – Hyomin cất cái giọng nũng nịu trẻ con của mình lên và đúng như những gì cô muốn thì cơ mặt của Jiyeon đã dịu đi rất nhiều, không còn cái vẻ bực tức nữa. Hyomin khẽ cười, lấy tay giữ mặt Jiyeon lại, kéo xuống hôn phớt nó một cái, tình cảm nói "Chúng ta vào phòng đi. Rồi chị sẽ cho em nhiều hơn thế này nữa". Jiyeon ngạc nhiên, cứ dùng ánh mắt ngờ vực để nhìn Hyomin, nhưng rồi cô cũng thấy đã nó chầm chậm rút ngón tay của mình ra, đi cùng với đó là một số chất dịch màu trắng bám vào ngón tay nó. Hyomin thẹn quá nên mặt đỏ lên như người say rượu, nhưng đâu đó trong con người cô đang len lỏi một sự hụt hẫng. Jiyeon sau đó bám vào cái thành, nhảy xuống cái một, nhưng lại cực kỳ ga lăng bế Hyomin trên tay của mình để đi vào phòng ngủ theo như cô muốn. Hyomin nằm gọn trong vòng tay của Jiyeon mà miệng đã rộng đến mang tai "Quả nhiên chiêu này luôn có hiệu quả với em" – Hyomin tự nói với chính mình xong thì cũng thật vui vẻ nằm đung đưa chân mình cho Jiyeon đưa cả 2 thân thể không mảnh vải che thân về phòng.

Bịch~~~ Jiyeon nhẹ nhàng đặt Hyomin nằm xuống giường một cái là trèo lên người cô ngay, cúi xuống mυ'ŧ lấy nhũ hoa của cô một lần rồi mới ngẩng đầu dậy mà nói "Chị cho tôi được những gì?". Hyomin không vội trả lời ngay, khóe môi cong lên một đường, bàn tay thuận thế đẩy đầu Jiyeon xuống bên dưới, không cho nó làm càn ngay ngực mình nữa. "Tất cả những gì em đang khao khát" – Hyomin ôn nhu nói với Jiyeon khi trước mắt nó giờ chính là hình ảnh phóng đại nhất vùиɠ ҡíи của cô. "Ồ! Cảm ơn nha" – Jiyeon bình thản thốt ra câu này làm Hyomin không thể không nhịn cười được, và trong khi cô vẫn còn đang giữ cái nụ cười đó trên môi thì...Ưm~~~ Hyomin cong người, rên dài một tiếng khi lưỡi Jiyeon đột nhiên xâm nhập vào bên trong cô

Nó kéo hai chân cô ra xa nhau, vùi đầu vào giữa và bắt đầu dùng lưỡi mình khám phá khu rừng ẩm ướt nhưng bí hiểm này của cô. Hyomin thở nhẹ cũng như đứt khoảng, cơ thể nương theo tiết tấu chuyển động của đầu lưỡi Jiyeon, còn nó thì giờ chẳng khác nào một con mãnh thú xông vào nơi này, dùng môi và lưỡi làm vũ khí đi xâm chiếm lãnh thổ mới chưa ai động vào ngoài trừ nó. "A~~~ Tuyệt...em...em...tuyệt lắm...Yeonnie~~~ Tiếp...tiếp...Ưmmm....đi em..." – Lúc trước Hyomin chỉ rên đầy du͙© vọиɠ, còn lần này cô rêи ɾỉ ở bên dưới nó xong thì tức khắc lấy tay mình đè sát đầu nó vào bên trong vùиɠ ҡíи của mình để nó có thể mυ'ŧ mát những nơi cấm địa hơn

Jiyeon ra sức hôn hít theo đúng yêu cầu của Hyomin. Nó liếʍ mυ'ŧ hai "cánh môi" mềm mại kia, rồi lại dùng đầu lưỡi tách ra, hoặc nếu không nó sẽ dùng tay mình tách hai bên mép của cô để cho quá trình lưỡi đi vào được trơn tru hơn. Và lần này, lưỡi nó đã chạm được đến "hoa huyệt" – nơi mẫn cảm nhất của cô, nên Hyomin đã lập tức nhăn mặt lại, cơ thể oằn đi hơn bao giờ hết, âm thanh vang lên ngày một tìиɧ ɖu͙© hơn "Chị...chị...sắp...A~~~ Mau...mau...vào...bên trong chị...". Jiyeon giả bộ không nghe thấy những câu này, vì giờ đây không biết tại sao nó cứ thích khuấy động ngay điểm G này của Hyomin, làm cô ngày một khó chịu và bức bối nhiều hơn. "Cầu xin emmmmm....mau...mau...lên..." – Hyomin thở hồng hộc, cơ thể cũng đang dần mềm nhũng ra bên dưới thân thể Jiyeon. Thế nhưng, khi nó thấy được mặt mình đang ươn ướt thì mới luyến tiếc rời khỏi cái khu rừng tuyệt đẹp, tìm đến lưỡi Hyomin mà chơi đùa trong khi mặt nó vẫn đang dính đầy mật dịch của cô

-Tôi muốn làʍ t̠ìиɦ với chị. Tôi muốn chị mãi mãi chỉ được quyền thuộc về riêng một mình tôi – Jiyeon mơ hồ nói ra câu này khi miệng nó đang ở tai cô, còn tay thì đang chơi đùa cùng đầu ngực của Hyomin. Hyomin gật đầu rồi lại gật đầu, xong cũng lấy lại chút sức lực mỏng manh mà đáp trả Jiyeon "Đều cho em...cho em hết..." – Hyomin thở hổn hển, tay lần mò xuống bên dưới bất lực tìm kiếm tay Jiyeon như đang chờ đợi, như đang mong ước được nó thỏa mãn cho. Jiyeon nhẹ nhàng bỏ ngón giữa vào, Hyomin liền hít vào một hơi thở gấp gáp cùng tiếng rên khẽ "Ưm~~~". Jiyeon để im ngón tay mình như thế, không động đậy, ôn nhu hỏi "Đã quen chưa?". Hyomin hơi cúi nhẹ đầu thay cho câu trả lời, tức thì Jiyeon bỏ thêm ngón trỏ vào, và lần này người cau mày là nó. Nhưng khoảnh khắc này diễn ra rất ngắn vì giờ đây cô vừa thấy lại được nụ cười biếи ŧɦái của nó

-Sao lại chật quá như vậy? Là do tôi lâu rồi không quan hệ với chị hay do "cô bé" của chị "đói" lâu ngày nên giờ nuốt hai ngón tay của tôi chẳng khác nào con mồi của nó vậy

Trước câu nói vạn phần trêu chọc này của Jiyeon, Hyomin chỉ còn biết cúi gầm mặt nhìn chằm chằm vào bên dưới của mình mà không ngừng tự trách "Sao mày lại hư quá như vậy hả? Tao là ngạo kiều thụ mà mày chẳng ngạo kiều nổi giùm tao là sao?". Và vẻ mặt nực cười này của Hyomin, Jiyeon đã thấy hết, khẽ thì thầm với cô làm cô giật bắn cả mình "Lúc nãy, chị cả gan nhét vào miệng tôi một quả banh bida và trói tay tôi lại nữa thì không lý nào mà chị không bị tôi phạt nặng". Hyomin hoảng hồn, kinh hãi há to mồm nhìn Jiyeon với cái ý nghĩ trong đầu mình lúc này "Không phải chứ? Đừng nói em ấy muốn chơi S-M ngay tại đây nha. Mình không muốn làm cơ thể bị đau đâuuuuuu..."

Thế nhưng, nỗi sợ hãi của Hyomin hoàn toàn không xảy ra, Jiyeon chỉ bắt đầu cho thêm một ngón tay vào nữa, đầu lưỡi liềm lấy hạch tâm của Hyomin. Hyomin ngạc nhiên trước tình huống kỳ lạ này vì cô không hề biết Jiyeon thực sự đang muốn làm gì. Giờ đây, trong đầu nó chỉ có đúng một ý định. Nó muốn cô phải lêи đỉиɦ dưới bàn tay của mình, nó muốn cô phải chảy ra thứ nước tinh túy nhất của người con gái. Vì thế, hành động đến từ tay Jiyeon ngày một nhanh và mạnh hơn. Còn cô gái trên giường do kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá đỗi bất ngờ này nên đã rụt người lại, nhưng lại bị nó banh rộng hai chân ra hết cỡ, không cho cô được phép cự tuyệt nó

Jiyeon cố sức ra rồi lại vào, cố sức mυ'ŧ, cố sức ma sát chèn ép trong cơ thể Hyomin, cố sức lưu lại trên cơ thể của cô nhiều vết tích của mình nhất có thể. Tiếng thở dốc của Hyomin ngày lớn dần lên "Yeonnnn! Yeon!!! Nhanh....nhanh...quá...AAAAAA!!! Chậm...chậm...lại...em..." – Hyomin nói ngắt khoảng không thành câu nhưng lại không khiến Jiyeon dừng lại được vì...thứ thuốc do chính tay Hyomin đưa vào người Jiyeon. Nó thúc vào bên trong cô điên cuồng cho đến khi...AAAAAAAAAAA~~~ Hyomin hét lớn xé tan màn đêm, cơ thể phịch xuống dán chặt vào cái giường, khuôn mặt đờ dẫn cả đi và bên dưới không nhịn được co rút từng cơn, mật dịch cũng ồ ạt trào ra, và tất nhiên đã được ai đó nuốt trọn

-Chị thật giỏi. Tuyệt thật đấy! Nhưng tôi đã nói rồi phải không. Khi nào tôi cảm thấy mình đã "chơi" chị đủ thì tôi mới cho phép chị "lêи đỉиɦ". Cái này tôi không tính – Jiyeon khẽ hôn Hyomin, truyền một ít "nước tình" vào miệng cô. Hyomin hiện tại cơ thể mềm nhũng ra và khi cô đã tỉnh táo lại 3 phần thì bỗng nhớ lại câu nói của nó, miệng liền kêu lên "Eh! Eh! Eh! Không được. Đồ khủng long da^ʍ dê, háo sắc, vô lại, Biếи ŧɦáiIIIIIIIIIIIIII" – Hyomin hét lên ngân dài chữ cuối, nhưng sau đó không nghe thấy cô nói nữa, chỉ còn thanh âm đầy tìиɧ ɖu͙© từ miệng cô cứ thi nhau vang lên trong cái đêm nóng bỏng này. Chúng chỉ dừng, khi nó mệt mỏi nằm đổ cả người mình xuống sang bên cạnh cô, đi vào giấc ngủ khi chưa đầy 1ph. Hyomin cũng không hơn gì, miệng cô cứ há to như thể để lấy oxi, khẽ cất tiếng đầy bi thương như ai oán

-Mình đánh giá thấp thuốc kí©ɧ ɖụ© của Hàn Quốc rồi

Nhưng rồi, cô cũng xoay người nó lại, tự nguyện lăn vào lòng ngực nó ngủ ngon lành trong vòng tay ấm áp của Jiyeon mà cũng không quên chúc nó ngủ ngon bằng câu nói của mình

-Chị thật sự rất yêu em, Park Jiyeon!

Rika~