Tần Mạn Kiều ngồi trong khuê phòng của mình, nhìn Trương Thị bận rộn cùng Phúc Hỉ tự tay giúp nàng thu thập quần áo, đầu lông mày không khỏi nhíu càng sâu.
Việc nàng trở lại Tần gia có ý nghĩa gì?
Thay đổi thảm kịch diệt môn ở kiếp trước.
Cứu vãn cảm tình của nàng và Sở Nghiêu.
Để ba vị ca ca, đệ đề và tỷ tỷ sống một đời bình an
Để phụ thân thấy rõ bộ mặt thật của Tần Nguyệt Hề, trục xuất Tần Nguyệt Hề ra khỏi Tần gia.
Bảo vệ quê hương và giang sơn của nàng cùng Sở Nghiêu.
Nhưng còn bây giờ thì sao?
Nàng lại muốn Tần Mạn Kiều nhường lại vị trí vốn có, rời khỏi Tần gia!
Nghĩ tới đây, đáy lòng Tần Mạn Kiều bỗng nổi lên lạnh lẽo, hai tay âm thầm siết chặt lại thành nắm đấm.
Nếu như nàng không làm gì, để Bình Xương Hầu đau lòng nàng một chút, thì sợ là không thể cướp lại được phụ thân.
Trương Thị đã sửa sang lại, đi tới trước mặt nàng, đau lòng gọi: “Kiều Kiều, thu dọn xong rồi, theo nương đi thôi.”
Tần Mạn Kiều lấy lại tinh thần, nói, “Nương, con muốn đi thăm đại ca một chút, nghe nói chân đại ca bị thương.”
“Cũng tốt, sao mặt con không chườm thêm nhiều một chút.” Trương Thị nhanh chóng cầm túi chườm đá bên cạnh nàng lên.
Tần Mạn Kiều lắc lắc đầu nói: “Nương, con không đau, không cần chườm nữa.”
“Cha con ra tay cũng thật hung ác, cái gì cũng không hỏi, đang không đánh con một cái tát, nương thật hối hận, vì sao trước đây lại không ngăn cản ông ta ôm đứa bé kia trở về.”
“Nếu như để lại La gia nuôi dưỡng, chúng ta giúp đỡ bọn họ một chút, thì trong nhà cũng đã không thành cái dạng này.” Trương Thị cũng không biết là gần đây Tần Nguyệt Hề mới thay đổi, hay tính tình vốn có đã thế.
Nhớ tới mẹ ruột của Tần Nguyệt Hề, xuất thân cũng không phải người tốt lành gì.
Tần Nguyệt Hề này bây giờ càng ngày càng giống với mẫu thân tham lam của mình.
Phúc Hỉ ôm bọc tức giận nói, “Còn không phải sao, Tần gia mà lại nuôi lớn ra một thứ đồ chơi như vậy.”
“Con phát hiện nó biến thành như vậy từ lúc nào?” Trương Thị phát hiện hai ngày này Tần Mạn Kiều thay đổi rất lớn.
Đặc biệt là thái độ nàng đối với Tần Nguyệt Hề, quả thực là long trời lở đất.
Từ chị em thân mật khăn khít không rời lúc trước, đã biến thành kẻ thù!
Đúng, bà cảm giác bây giờ Kiều Kiều đối với Tần Nguyệt Hề tràn đầy địch ý.
Mà Tần Mạn Kiều cũng đã sớm nghĩ ra cách giải thích: “Nương, con cũng là do nhận được một phong thư nặc danh, trên thư nói Ngũ tỷ tỷ mang thai đứa nhỏ của Thần Vương điện hạ, muốn hại con với Thái Tử kết hôn không thành.”
“Ngũ tỷ tỷ với Thần Vương toan tính bịa đặt đồn đại một hồi, tốt nhất là khiến cho Thái Tử điện hạ tự mình lui hôn, con cẩn thận ngẫm lại, cảm giác nội dung trên thư, nói có mấy phần không thể tin.”
“Liền nhân lúc trở về thành, thuận miệng nói một câu Ngũ tỷ tỷ mang thai con của Thần Vương, không ngờ tới, nàng ta lại hoảng thành như thế, con còn tìm được ba bao thuốc sảy thai trong bọc quần áo của nàng ta, cho nên mới khẳng định nội dung trong thư là đúng.”
“Thư kia đâu?” Trương Thị hỏi.
Tần Mạn Kiều nói: “Nương, người kia nói xem xong liền đốt đi, đại khái là sợ trêu chọc tới phiền phức.”
Trương Thị nghe xong lời này, sợ tới mất mật.
“Thật sự là lòng lang dạ thú mà, Thần Vương làm như vậy, là muốn hủy hoại con.”
“Còn không phải là muốn hủy cái bao cỏ là con đây, sau đó lại tới của cầu hôn Ngũ tỷ tỷ đấy sao, đến lúc đó Ngũ tỷ tỷ lấy thân phận Ngũ đích tiểu thư của phủ Bìn Xương Hầu xuất giá, tất cả mọi người trong Kinh Thành đều sẽ cảm thấy…”
“Hầu phủ chúng ta trở thành một đảng với Thần Vương, coi như cha, các ca ca không có tâm tư kéo bè kết phái kia với Thần Vương, thì người bên ngoài cũng đã buộc Tần gia với Thần Vương cùng một chỗ, đến lúc đó, Hoàng Thượng sẽ nghĩ ra sao về Tần gia?”
Đương kim hoàng đế thế nhưng là một vị rất sáng suốt và vô cùng có chủ kiến.
Thật sự coi Hoàng Đế chọn trúng nàng, chỉ là vì vẻ ngoài xinh đẹp thôi sao?