Chương 4
Tôi giờ đây muốn có 1 lối thoát,thật sự là như vậy,tôi là đứa có ăn học và cũng chưa bao giờ nói bậy với ai 1 câu nào,tôi muốn từ bỏ tất cả.Tối hôm đó khi bạn của mẹ chồng tôi vừa vào cửa cũng là lúc chồng tôi đi về,vừa thấy bạn của mẹ chồng thì chồng tôi chửi loạn nhà
-Mẹ có chơi bên ngoài thì ra ngoài con cấm mẹ đưa về nhà.
-Con Hân nó bảo mày à,đây là nhà tao ,tao muốn đưa ai về cũng được đéo đến lượt mày tham gia
-À bà bây giờ trai gái công khai bà coi thường con bà đẻ ra à,đất này bố tôi để lại bà chẳng có quyền đuổi tôi ra đường rồi đưa trai về nhà…( tôi chạy xuống gàn)
Tôi: Thôi đi anh,anh đừng ăn nói như vậy
Mẹ ck: Mày gọi cho nó về còn đéo gì con giả tạo ( bạn của mẹ ck ngồi yên trong phòng)
Minh: Nó gọi bao giờ mẹ đừng đổ tội cho người khác rồi lấp liém đi cái sai,mai này cả họ biết mẹ đưa trai về nhà thì ai xấu hổ ( bà lao vào tát Minh)
-Thằng mất dậy,bố mày mất lâu rồi tao chỉ muốn có bạn mà mày ích kỉ
Minh: Hân lên phòng dọn đồ ,tôi ra khỏi nhà này cho bà sướиɠ tha hồ làm gì thì làm…
Mẹ ck: Con kia đứng đấy ,chúng mày đi thì đừng bao giờ về
Minh: Bà cứ yên tâm ( Minh đi lên phòng )
Mẹ ck: Mày lên bảo nó cho tao đi nhanh lên
-Con cũng muốn ra ngoài sống mẹ ạ,như thế tốt hơn ,khi nào sinh cháu con sẽ bế về
-Con tao còn đéo cần nữa là cháu,cút hết…
Tôi chẳng nói gì lên phòng thấy chồng đang sắp đồ
Minh: Ra ngoài ở em sẽ thoải mái hơn
-Thế nào cũng được ( Minh sắp đồ vào túi rồi sách xuống nhà )
Mẹ Ck: Mày nghĩ kĩ chưa con,tiền trên bàn là số tiền mày đưa cho mẹ ,mày mà đi tao trả lại hết cho mày…
Minh: Nghĩ kĩ rồi ( Minh cầm số tiền trên bàn rồi nắm lấy tay tôi) đi …( tôi cúi chào rồi mẹ chồng đóng sầm cửa lại)…
Đêm đó hai vợ chồng ở tạm khách sạn gần cơ quan
Minh: Anh sẽ tính mua nhà chung cư tạm thời có ít thì mua thế đã
-Sao vì việc nhỏ này mà anh lại đùng đùng ra ngoài thế
-Anh vì em nhiều hơn,đêm em ngủ em toàn kêu đau chân rồi nói mơ ,ăn chẳng dám ăn anh thấy hết ,ra ngoài cho thoải mái.
-Vậy vụ cái Huyền anh đừng nghĩ em sẽ bỏ qua.( anh ta k trl câu hỏi khi nhắc đến người yêu cũ)
Cuộc sống chỉ có hai vợ chồng khiến tôi thấy thoải mái hơn,sáng cũng k cần dậy sớm nữa,tối đến nấu cơm vợ chồng ăn xong lại mỗi đứa 1 máy tính
Minh: Anh làm nốt cho đi ngủ đi mai vợ chồng mình đi mua cũi
-Thế cũng dc em cũng xin nghỉ làm luôn rồi
-Uk đi ngủ đi
Tôi ôm gối nằm tức ngực khó thở phải nằm nghiêng…Minh lên giường xoa lưng cho tôi,ít nhất tôi còn cảm thấy lúc này còn có chút hạnh phúc,đến nửa đêm tôi dậy đi vệ sinh thấy điện thoại chồng loé lên tin nhắn lúc 1h đêm “ Anh tại sao em gọi mãi không nghe máy”,tôi sớt số điện thoại ra zalo hình ảnh của Huyền,tôi nhìn sang giường thấy ck ngủ say và tôi tự nhủ,anh ta hẳn là vẫn đang lừa dối mình…Sáng dậy tôi hỏi anh ta
-Đêm qua máy anh có ai hỏi tại sao gọi mãi anh không nghe máy đấy ( Chồng tôi nhìn rồi thở dài)
-Chắc nhầm thôi
-Em sơt số đó ra số chị Huyền,em chỉ nói lại với anh lần nữa em nhẫn nhịn đến hiện tại vì con của em ,nhưng nếu em phát hiện 1 lần nữa thì giữa chúng ta kết thúc …
-Anh thừa nhận đợt vừa rồi khi đi công tác anh gặp lại Huyền nhưng chưa hề vượt qua giới hạn,hôm đó ở khách sạn là lúc đó bọn anh mới vào phòng thôi
-Vậy nếu tôi đến muộn hơn thì chẳng phải đi quá rồi sao,tôi nói cho anh biết có thể chung hì chứ chung chồng thì tôi k làm dc ( tôi đứng dậy mẹ chồng gọi)
Mẹ Ck: Về mà dọn nốt đồ của chúng mày đi…
Minh: Cứ để đấy tí tôi về dọn ( xưng tôi)
Hai vợ chồng đéo nhau đi mua đồ sơ sinh cho con,trên xe tôi chẳng nói gì Minh cầm tay…
Minh: Thôi anh sai rồi ,anh xin lỗi bỏ qua chuyện đó đi nhé …
-Đàn bà có thể bỏ qua nhưng sẽ chẳng bao giờ quên…
Tôi vào siêu thị mẹ và bé thấy chồng đang ngắm cái nôi đẹp nhất
Nhân viên: 12 triệu cái này ạ,cái kia là 6 triệu
Minh: 12 triệu trả trước 2 triệu nợ 10 nhé ( tôi phì cười)…em anh lấy cái này nhé
-Đừng lãng phí lấy cái kia thôi…
Tôi nhìn đống đồ sơ sinh chọn loại vải tốt nhất nhìn chúng nhỏ xinh rất đáng yêu ,tôi thật sự sắp có con rồi,ôm bụng tôi cười …
Minh: Xong rồi mai họ sẽ chuyển đến giờ đi khám nữa là xong
-Em mới khám hôm qua rồi ,giờ về nhà dọn nốt đồ đi anh,mẹ gọi nói em mấy ngày rồi
-Uk thì về ( Minh thở dài)
Về đến nhà thấy mẹ chồng đang nằm vắt tay lên trên trán lầm bẩm…tôi lại chào…
-Mẹ con về rồi
-Không dám chẳng dám làm mẹ chị ,chị cứ giả ngây ngô rồi âm mưu đưa con tôi ra ngoài ở,thâm độc quá cẩn thận vận vào thân.
-con chẳng muốn giải thích vì có nói mẹ cũng luôn nghĩ là mẹ đúng nên con sẽ không nói nữa…( Ck tôi đi vào)
Mẹ Ck: Mấy hnay mẹ ốm mà chẳng có ai chăm ,giờ có con cái lớn rồi chúng nó chẳng ai để ý đến mụ già này tí nào?
Minh: Mẹ ốm thế nào
-3 hôm nay không ăn được gì đêm qua còn như bị cảm không dậy được
Minh: Bảo anh Mạnh về đi còn gì
-Nó hai vợ chồng nó con nhỏ chả đi được đâu,hai vợ chồng mày về ở với mẹ vài hôm
Chẳng hiểu sao tôi nghe câu mẹ chồng nói lại thấy sợ ,tôi thật sự sợ…
Minh: Vậy vợ chồng mình ở nhà vài hôm cho mẹ đỡ rồi về.
-Vâng ( tôi k thể làm gì hơn)
Cuộc sống lại diễn ra nhưng mẹ chồng không gọi tôi dậy sớm nữa,tôi có dậy thì bà nói
-Từ mai không phải dậy nữa tao tự làm đươc hết…
-Mẹ đang ốm mà để con làm cho
-Đéo khiến ,nhờ rồi ngày mai lại bảo tao bóc lột sức lao động của mày
-Con đâu có nói thế
-Thằng Minh nó bảo tao là đừng có sai mày,bây giờ về đây mày làm mẹ tao rồi chứ tao đéo dám làm mẹ nữa ( Mẹ ck hậm hực đi)…ở nhà thì liệu mà dọn nhà…
Ở nhà tôi lau dọn nhà cửa ,lôi chiếu trúc nặng trên giường của mẹ chồng ra ngoài sân kì cọ,cọ xong cũng là lúc tôi thở hổn hển như sắp chết…chị dâu lại đưa đứa bé con đến
Chị Dâu: Chị phải đi họp lớp trông cho chị tí,tầm 2h về chị đón
-Vâng chị đi nhanh nhé em sợ nó khóc
Đứa út đươc 15 tháng tôi vừa bế vừa nấu cơm vì đăt xuống là khóc…chờ mãi không thấy mẹ chồng về tôi gọi
-Mẹ ơi con nấu xong rồi
-Tao k về đâu ( cúp máy)
Tôi thở dài rồi bón cơm cho cháu ăn,thằng bé bị viêm họng ăn xong nôn hết ra người tôi rồi khóc hờn dỗ mãi k được…tôi chạy ngược xuôi lau người rồi trông thằng bé cũng đủ mệt,đến khi nó ngủ tôi vẫn phải bế trên tay nhìn đồng hồ 4h30 rồi mà chị dâu vẫn chưa về…
Tại Cơ quan của Minh
Tiến ( Bạn Minh): Ê bên ngoài có ai chờ kìa
-Ai vậy?
-Đàn bà ( tiến cười đầy ẩn ý)
Minh ra bên ngoài thấy mẹ đẻ và Huyền đi cùng nhau …
Mẹ Minh: Mẹ với cái Huyền đi ăn tiện qua đây hỏi xem con ăn chưa thì đi cùng luôn…
Minh: Mẹ điên rồi à
Huyền: Em rủ bác đi đấy cũng đến giờ nghỉ rồi (Minh kéo tay Huyền ra hành lang) bỏ tay ra đi em chia tay chồng rồi
-Đấy là việc của em đừng gọi cho anh nữa ,đêm hôm ý là quá bình thường đối với anh nó không có ý nghĩa,anh có vợ rồi.
-Đối với em thì có giờ anh muốn từ bỏ em và không chịu trách nhiệm cho bản thân,đêm đó anh vẫn nói yêu em
-Vì khi đó anh say rồi nên anh nói mà không suy nghĩ
-Thật à có thật như vậy không?vậy tại sao sau đó anh vẫn gặp em
-Anh nói rồi anh muốn chấm dứt em nên quay lại với chồng đi…( Minh đi vào phòng) còn mẹ nữa nếu để vợ con nó biết mẹ đi cùng Huyền thì không hay ho gì đâu…
Mẹ Ck : Ơ cái thằng này mày sợ vợ từ bao giờ thế …
Minh: Mẹ đừng để bọn con phải chia tay vì mẹ …
-Ơ cái thăng này…Minh…
Anh ta mặc kệ bước vào phòng làm việc
Huyền: Kệ anh ấy con đưa bác đi mua đồ con thấy có mấy cái váy ở chỗ này đẹp lắm ak…
Sẩm tối mới thấy chị dâu đến đón cháu,tôi thở phào
Chị Dâu: Chị đi mấy tăng nên về hơi muộn thông cảm nhé
-Vâng chị về cho cháu uống thuốc đi nó viêm họng nặng lăm
-Cho uống rồi mà k đỡ
-Thế chị phải đi khám k nhỡ viêm phế quản em thấy nó khò khè lắm
-Uk biết thế chị về đây…
Tôi đi lên trần giặt bộ đồ mà cháu nôn ra người,vừa ra ban công tôi thấy ở đầu ngõ Huyền đưa mẹ chồng tôi về,tôi lập tức gọi cho Minh
-Tại sao chị Huyền lại đưa mẹ về
-Chắc tình cờ gặp
-Anh nói dối tôi
-Anh không nói dối em anh không biết
-Anh đừng mong thấy mặt tôi nữa,tôi đã nói với anh rồi ,kẻ phản bội là anh.( tôi cúp máy đi xuống thấy mẹ ck sách đồ vào)
Mẹ Ck: Tối tao cũng không ăn cơm đâu ( tôi k nói gì đi thẳng ra ngoài) này con kia tao gọi sao k trả lời loại mất dậy
-Con nghĩ mẹ nên nhờ chị Huyền thì đúng hơn…
-Mày nói thế là sao thế nó là con dâu hay mày là con dâu
-Con nói vậy mẹ muốn hiểu sao cũng được,con không có ý kiến …
-Tao nói thật cho mày biết luôn nhé ngay từ đầu tao đồng ý cái Huyền vì nó ngoan ,lễ phép còn tao chả ưng mày tí nào cả chẳng qua con tao nó bảo cưới thì tao tặc lưỡi
-Vậy bây giờ mẹ đón chị ấy về đã muộn đâu mẹ
-Mày không phải bảo nó cũng đang chửa 3 tháng với thằng Minh con trai luôn ( mẹ ck nói xong thấy hớ vội vã vào phòng) khoá cổng đi tao chưa khoá đâu ( nói lấp liếʍ)…
Tôi nắm chặt tay lên phòng thu quần áo tôi vội vã trở về căn nhà chung cư,cho đồ sơ sinh vào giỏ và rồi khóc khi thấy Minh gọi điện liên tục…tôi chùm chăn rồi nằm suy nghĩ về cuộc đời thật bạc…tôi thấy âm ỉ đau ở bụng rồi qυầи ɭóŧ ướt sũng như vỡ ối…cơn đau mỗi lúc 1 dồn dập hơn không thi thoảng như khi nãy nữa…tôi cầm chiếc làn có quần áo của con sách đi vừa đi vừa ôm bụng…mồ hôi nhễ nhạij gương mặt tái mét…
Minh vội vã lái xe về nhà anh ta mở cửa chạy lên gọi vợ…
-Hân ơi anh về rồi ( Mẹ Minh đi ra vươn vai)
-Vừa về đã gọi vợ rồi cái thằng con ngu xuẩn…
-Vợ con đâu rồi
-Ở trên phòng chứ đâu sao mày hỏi mẹ
-Làm gì có,con biết ngay mẹ sẽ là người làm to chuyện nếu chúng con bỏ nhau thì mẹ đừng bao giờ thấy mặt con nữa
-Mày cút đi tao đéo cần cái loại con vì vợ nghe vợ mà hỗn láo với mẹ đẻ ra mày nhé,ai nuôi mày lớn đến từng này ( Minh cứ gọi liên tục)
Tôi thấy Minh gọi đến quá nhiều còn tôi đang gần đến viện…tôi nghe máy
-Em đang ở đâu thế muộn rồi
-Tôi sắp sinh rồi nhưng tôi có thể lo dc 1 mình mà k cần đến anh…( tôi cúp máy)
Minh quát to
-Hân …Hân …
Mẹ: Sao mà…( Minh chạy đi k trả lời mẹ mình)…
Tôi cúp máy rồi gạt nc mắt ,nước ối chảy nhiều ướt hết ghế lan ra khắp xe…
-Chú xế ơi nhanh dùm cháu với ( tôi đau dữ dội hơn)
Tôi đến viện vào siêu âm
Bác sỹ: Không thấy tim thai (tôi vùng dậy)
-Con em khi nãy vẫn đạp bt chắc là do đang khó chịu nên vậy
Bác sỹ: Minh đâu rồi sao nó k đến cùng em ( Bạn học cùng ck tôi) ,y tá lấy máu đi xét nghiệm trường hợp này khẩn cấp
-Là sao anh …( Bạn ck cúi đầu thở dài)
Minh đến viện gặp Bác sỹ anh ta hổn hển
Minh: Vợ tao có trong đấy k
-Sao bh mày mới tới tao chờ mày kí giấy cô ấy sẽ k kí đâu
-Giấy gì
-Con của mày không có tim thai …
-Đùa à ,không phải thế đâu ( Minh nhìn vợ qua tấm rèm đang đau quặn)
-Không còn thời gian đâu ,nếu không lấy ra sớm vỡ tử ©υиɠ vợ mày sẽ chết đấy…
Tôi nghe thấy bác sỹ đó nói với chồng tôi lắc đầu khi y tá đến gần
-Đừng chị ơi con của em lớn rồi ,con của em để em sinh cháu ra
Y tá: Em đang mất máu đấy ( váy sản phụ đẫm máu…tôi vẫn lắc đầu)
-Cháu vừa lúc chiều còn đap em không làm gì hết
Minh: Làm đi ( tôi nhìn Minh)
-Anh k có quyền ( anh ta kí xoẹt vào tờ giấy)
Minh: Anh xin lỗi nhưng mà con không còn em à ( Tôi khóc chồng tôi cũng vậy ) anh bất lực rồi …
-Tôi cần con tôi k cần chồng…( xe đẩy đi chồng vẫn nắm tay)
Minh: Rồi chúng ta sẽ có những đứa trẻ khác…
-Tôi nhất định sẽ bỏ anh,nhất định sẽ bỏ anh …( Minh ôm mặt)
Đối với tôi ,sự đau đớn có lẽ lúc này k có gì diễn tả,tôi biết chồng tôi cũng đang khóc đâu đó ngoài kia,đường duyên của chúng tôi đã thật sự khác nhau lối về…
– [ ]
---------