Vệ Nguyệt Hâm nhìn Trưởng phòng Nhân sự đầy hoài nghi: “Cho nên, công việc của tôi chính là, căn cứ nội dung trong tiểu thuyết, chế tác đoạn phim dự báo?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Trưởng phòng Nhân Sự mỉm cười nói: “Đúng vậy, hạng mục của chúng tôi, là căn cứ tiểu thuyết, chế tác một trò chơi được chuyển thể từ tiểu thuyết, người tham dự trò chơi cũng không biết cốt truyện, mà đoạn phim của cô, sẽ cung cấp manh mối cho họ.”
“Mỗi đoạn phim được thông qua, tôi sẽ trả thù lao 1.000 tệ, ngoài ra, dựa theo số liệu của đoạn phim, cô cũng sẽ được nhận thêm phần tiền thù lao khác.”
Vệ Nguyệt Hâm rất có hứng thú với công việc này, nghe ra rất đơn giản.
Vệ Nguyệt Hâm, người cũng như tên, cô là một trong những (1)“xã súc”, vì đồng lương ít ỏi hàng tháng, sáng đi chiều về, du͙© vọиɠ vật chất của cô tương đối thấp. Tiền lương một tháng của cô trừ sinh hoạt phí, còn có thể để dành một ít tiền, cô đã rất thỏa mãn.
Ngoài công việc làm theo giờ hành chính, cô còn làm biên tập viên, ngày thường chỉ cần cắt nối phim ảnh, cũng coi như có chút fans, chủ yếu là duy trì sở thích mà thôi.
Nếu cuộc sống vẫn luôn như vậy, cũng xem như đầy đủ.
Đáng tiếc trời có mưa gió thất thường, bà ngoại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, té từ trên cầu thang xuống, nằm viện phẫu thuật dùng hết toàn bộ tiền tiết kiệm của hai bà cháu còn chưa đủ, cô sứt đầu mẻ trán mà đi mượn tiền khắp nơi, đúng lúc này, cô nhận được lời mời hợp tác.
Tuy rằng loại hạng mục giàu sụ này tìm một nhân vật nhỏ như cô, đúng là không thể tưởng tượng nổi, nhưng nghĩ tới bà ngoại còn nằm trên giường bệnh, cô cắn răng, làm.
Nửa tiếng sau, Vệ Nguyệt Hâm ký hợp đồng bảo mật, ôm một đống tư liệu, rời khỏi công ty phỏng vấn.
Trước khi đi, cô nhịn không được hỏi: “Hạng mục và đoạn phim quan trọng như vậy, vì sao không tìm người chuyên nghiệp đi làm?”
Ánh mắt xinh đẹp của Trưởng phòng Nhân Sự lóe lóe: “Chúng tôi cũng có tìm nhân viên chuyện nghiệp, nhưng chúng tôi cũng tìm người nghiệp dư như cô, chủ yếu là muốn so sánh chênh lệch kỹ thuật một chút, nhìn xem loại nào thích hợp hơn.”
Khóe miệng Vệ Nguyệt Hâm giật giật, chênh lệch kỹ thuật……
Bất lịch sự quá đấy nhé?
Vệ Nguyệt Hâm về tới nhà, mở máy tính, download file dữ liệu, sau khi giải nén, phát hiện trong này đều là tiểu thuyết thể loại mạt thế, mỗi cuốn tiểu thuyết còn có một folder riêng, bên trong folder toàn là phim tài liệu.
Cô xem đoạn phim tài liệu trước, bị đoạn phim làm khϊếp sợ, quay cũng quá thật đi chứ, hiệu ứng hình ảnh quá đẹp, y như thật.
Kẻ có tiền vì làm trò chơi này, thật là bỏ vốn gốc a!
Cô mở quyển tiểu thuyết thứ nhất ra đọc.
Càng xem càng nhíu mày, quyển sách này kể về một tên mập chết tiệt có được hệ thống tán gái, hắn biết mạt thế sắp tới sẽ có mưa axit.
Mỗi lần tán tỉnh một cô gái, hắn ta có thể có được một ít tài liệu kháng mưa axit cùng với rất nhiều vật tư sinh tồn, đồng thời còn có thể làm chính mình trở nên càng mạnh càng đẹp trai.
Vì thế tên mập chết tiệt đã mở ra con đường tán gái, dựa vào thứ tốt nhận được từ hệ thống kia, xây dựng tòa thành chống axit ăn mòn duy nhất tại mạt thế, hắn biến thành một tên thổ hoàng đế, ra sức hưởng lạc, đùa bỡn phụ nữ, trào phúng chính phủ, (2) “thảo gian nhân mạng”, lại còn bị người đời tôn thờ.
Rõ ràng là nhân phẩm chả ra gì, hắn nhờ phụ nữ mà trở nên càng ngày càng mạnh, vậy mà sau khi hắn đắc thế lại xem phụ nữ như nô tỳ rửa chân, quát mắng, thậm chí hắn còn tùy ý “Ban thưởng” cho tuỳ tùng của mình.
Vệ Nguyệt Hâm đọc được một nửa liền thoát ra, chỉ muốn tự chọc mù đôi mắt, đổi một bộ não chưa từng xem qua quyển sách này.
“Loại tiểu thuyết này cũng xứng được chuyển thể thành trò chơi sao?” Cô nghĩ cả trăm lần cũng không ra, ánh mắt của kẻ có tiền độc đáo như vậy sao? Bộ tìm không ra quyển khác à?
Cô lại lật xem tài liệu, nghe nói mỗi một quyển tiểu thuyết, chủ đầu tư sẽ chuyên môn chế tác một thành phố trò chơi, số lượng người tham gia trò chơi từ 100.000 người lên đến 1.000.000 người, giàu tới mức làm người ta thấy sợ.
Cô nghi ngờ, tiểu thuyết này chính là kẻ có tiền tự viết ra để thỏa mãn lòng tự s**g. Chẳng qua người khác thì cầm tiểu thuyết, đi quay thành phim truyền hình hay phim điện ảnh, mà người nào đó thì lại đi chuyển thể thành trò chơi mà thôi.
Thôi kệ, đồng tiền thì khó kiếm, phân thì khó ăn, ta nhịn.
“Muốn làm một đoạn phim dành cho người dân trong tiểu thuyết, mà mình chính là phát ngôn viên dự báo thiên tai đúng không? Không thành vấn đề. Mình sẽ khiến cho mọi người đều biết thiên tai sắp đến, để họ có chuẩn bị, xem tên đàn ông chó này còn có thể xuôi gió xuôi nước như vậy hay không?”
An ủi chính mình xong, cô hít sâu một hơi, bắt đầu chế tác đoạn phim.
Tối hôm đó, đoạn phim hoàn thành, chia sẻ cho Trưởng phòng Nhân Sự một phần, rất nhanh đã thông qua xét duyệt, ngay lập tức cô nhận được bao lì xì 1.000 tệ.
Trưởng phòng Nhân Sự: “Trò chơi đã bắt đầu rồi, cô gửi đoạn phim đi.”
Cho nên, kỹ thuật viên nghiệp dự chỉ được dùng để so sánh trình độ như cô, đã được tuyển dụng rồi ư?
Vệ Nguyệt Hâm vui sướиɠ mà nhận bao lì xì, dựa theo yêu cầu, lên trang web đăng ký tài khoản mới, rồi gửi đoạn phim đi.
“Đại công cáo thành, chỉ còn chờ tổng kết số liệu mà thôi.” Vệ Nguyệt Hâm thầm cầu nguyện trong lòng, “Xin hãy phù hộ cho con aaaaa!”
……
Thế giới mưa axit.
Một nhà hàng vừa khai trương đang giảm giá, một tên đàn ông mặt đầy dầu mỡ, cả mặt mọc đầy mụn nhìn người phụ nữ trước mặt, tự cho là rất thâm tình nói: “Chỉ cần em đi theo anh, về sau ăn sung mặc sướиɠ, anh tuyệt đối sẽ không bạc đãi em.”
Người phụ nữ nhìn hắn một cái, đôi mắt như đã bị tổn thương, nhanh chóng cúi đầu, ở trong lòng mắng người môi giới thúi đầu, dám giới thiệu đối tượng xem mắt như vậy cho cô!
Cô uyển chuyển mà nói: “Tôi cảm thấy chúng ta không thích hợp, công ty tôi còn có việc, tôi đi trước.”
Nghe cô nói muốn đi, người đàn ông vội vàng kéo tay cô lại, hắn nói: “Anh nói thật! Về sau anh nhất định sẽ trở thành vương giả thế giới này, em làm người đầu tiên đi theo anh, anh không ngại sẽ cho em vị trí vợ lớn.”
Người phụ nữ nghe xong lời này, vừa ghê tởm vừa cảm thấy buồn cười, ném tay hắn ra: “Ông có bệnh đi, có bệnh thì đi chữa giùm con đi ba, nào là vương giả, nào là vợ lớn! Thanh triều đã sớm diệt vong, tên dư nghiệt phong kiến như ông muốn nhớ thương cố quốc như vậy sao không đi chết luôn đi? À, tôi đã quên, giống loại mặt hàng như ông, ở Thanh triều phỏng chừng cũng là một thằng quang côn đi! Đi làm thái giám người ta đều chướng mắt!”
Người đàn ông vừa thẹn vừa giận, cô, cô nửa ngày, lại nói không nên lời, chỉ có thể trừng mắt hung dữ nhìn cô nói “Cô giỏi lắm! Vinh hoa phú quý không có phần của cô nữa”.
Hắn tên Sử Phi Địch, ngày hôm qua hắn có được một hệ thống tán gái, hệ thống nói cho hắn sắp tới toàn thế giới sẽ có mưa axit rơi, 99% người sẽ chết đi trong cơn mưa axit, cây nông nghiệp tuyệt thu, đồ ăn thiếu thốn, nguồn nước ô nhiễm, trên đời này cơ hồ không còn nơi nào an toàn nữa.
Mà hắn có thể thông qua tán gái, đạt được nguyên liệu chống ăn mòn cùng vật tư sinh tồn từ hệ thống.
Tán tỉnh càng nhiều, chất lượng phụ nữ càng cao, sẽ được khen thưởng càng phong phú, hắn thậm chí có thể thông qua nguyên liệu chống ăn mòn xây dựng tòa thành trì không chịu mưa axit ăn mòn!
Ngoại trừ điều này ra, hắn còn có thể trở nên càng ngày càng đẹp trai, càng ngày càng mạnh!
Cả người Sử Phi Địch nhiệt huyết sôi trào, chờ không kịp nữa rồi.
Nhưng mà, vấn đề trước mắt là, hiện tại hắn một không có tiền hai không đẹp trai, còn bị thất nghiệp, mỗi ngày ngồi trong nhà, đi nơi nào tìm em gái đầu tiên đây?
Từ lần đầu thất bại đến sau khi thất bại lần thứ n, hắn khẽ cắn môi, dùng toàn bộ tiền mà mình có đưa cho người môi giới, làm bọn họ giới thiệu đối tượng xem mắt cho mình, hắn tin tưởng chỉ cần cho hắn một cơ hội, hắn nhất định sẽ có thể thu phục người phụ nữ đầu tiên!
Khi gặp người phụ nữ này, hắn thực thất vọng, dung mạo bình thường, dáng người bình thường, công tác bình thường, ngay cả tên đều thực bình thường: Triệu Bình Bình.
Hiển nhiên không phải phụ nữ chất lượng cao.
Bất quá, miễn cưỡng cũng có thể tiếp thu đi, nghĩ cô cũng coi như là nguyên lão trong sự nghiệp vĩ đại của mình, về sau có thể cho cô vị trí vợ lớn.
Không nghĩ tới người phụ nữ này không biết tốt xấu như vậy!
Nhưng toàn bộ tiền của hắn đều đã dùng hết cho cuộc xem mắt này.
Hắn cắn răng, vội vàng giữ chặt Triệu Bình Bình: “Cô không được đi, cô thu nhiều tiền của tôi như vậy.”
Triệu Bình Bình giận dữ, giơ túi xách lên đập hắn: “Đánh rắm! Ai lấy tiền của ông hả! Bà đây là tới xem mắt nhá, trước đó bà còn không quen biết ông!”
Hai người lôi lôi kéo kéo, những người khác trong nhà hàng đều nhìn, chỉ chỉ trỏ trỏ.
Sử Phi Địch thẹn quá thành giận, đám tiện dân, chờ hắn đổi đời, hắn nhất định xử đẹp bọn chúng!
Lúc này hệ thống tán gái bỗng nhiên lên tiếng: “Có muốn mua đồ ghi sổ nợ để đổi kỹ năng khăng khăng một mực hay không? Kích hoạt kỹ năng đối với mục tiêu, trong vòng một ngày đối phương sẽ yêu cậu vô cùng sâu đậm, đối với cậu khăng khăng một mực, dù cậu có đưa ra bất cứ yêu cầu gì đều có thể đồng ý.”
Sử Phi Địch vui vẻ: “Có loại kỹ năng tốt như vậy sao không báo sớm?”
Hệ thống tán gái:…… Ai mà biết mày vô dụng đến thế, một người phụ nữ cũng trị không được?
Ngay sau đó, đôi mắt Sử Phi Địch bắt đầu nóng lên, hắn kích động không thôi, sau đó trợn mắt nhìn Triệu Bình Bình.
Nhưng hắn lại do dự, kỹ năng tốt như vậy, dùng lên người phụ nữ này có phải quá lãng phí hay không?
Nhưng vào lúc này, từng tiếng kinh hô đột nhiên vang lên.
“Trên trời có cái gì kìa!”
“Sao bầu trời lại xuất hiện màn hình, là công nghệ đen gì vậy?”
Mọi người sôi nổi chạy ra từ nhà hàng, chỉ thấy bầu trời xuất hiện một màn hình thật lớn, tựa như màn hình máy tính bị phóng to một cách không có giới hạn, rồi gắn lên trời, hơn nữa trên màn hình còn có mấy chữ to “Mạt thế mưa axit sắp buông xuống”.
Mọi người lập tức bị chấn động, đây là cái gì?
Dự báo mạt thế sao?
Không ít người sợ tới nỗi lập tức ra phía sau các kiến trúc, chỉ dám lén lút nhìn xem.
Nhưng vào lúc này, có tiếng âm nhạc du dương từ trên màn hình truyền ra, tiếp theo chữ trên màn hình dần dần biến mất, xuất hiện một bộ hình ảnh.
Từng tòa cao ốc nguy nga, từng con đường như dòng nước chảy, từng con thuyền trôi trên dòng sông, từng dòng người bận rộn……
Có người kinh hô ra tiếng: “Đó không phải thành phố A của chúng ta hay sao?”
“Tôi nhìn thấy tòa nhà Song Tử biểu tượng của thành phố A!”
“Tôi hình như nhìn thấy nhà mình ở Tây Giao Lệ Viên!”
“Kia không phải Hoan Nhạc Cốc sao? Vòng đu quay chói mắt kia kìa! Cuối tuần rồi tôi mới đi chơi xong!”
Nhìn thấy kiến trúc quen thuộc, nỗi sợ của mọi người đối với màn hình bị xua tan, bắt đầu cảm thấy đây có phải là công nghệ cao hay không.
Rốt cuộc mọi người đều là người hiện đại, tuy rằng kỹ thuật có hơi vượt quá mức quy định, nhưng so với dự báo mạt thế, mọi người càng tin tưởng khoa học.
Mọi người sôi nổi giơ di động lên quay phim, xe trên đường cũng đều dừng lại, người trong xe thăm dò nhìn lên bầu trời.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người sắc mặt nghiêm túc, phát hiện vấn đề.
Lấy kỹ thuật hiện tại, không có khả năng đem hình ảnh đưa lên giữa bầu trời, phóng lớn và rõ ràng như vậy, hơn nữa âm nhạc hoàn toàn chính là từ bầu trời truyền xuống, nhưng dù bọn họ tìm như thế nào, đều không phát hiện loa phát thành ở nhà cao tầng xung quanh.
Những người này bắt đầu gọi điện thoại dò hỏi người thân và bạn tốt.
“Chỗ ông nhìn thấy màn trời không? Nó ở trên bầu trời ấy.”
“Cái gì? Chỉ có thành phố A có màn trời!”
“Cách vách thành phố B nhìn không thấy màn trời!”
“Bất cứ góc độ nào ở thành phố A, đều nhìn thấy hình ảnh và nghe được âm thanh giống nhau như đúc!”
Có người nhà nằm ở ranh giới giữa thành phố A và thành phố khác, xuyên qua con đường nhỏ trước nhà, sẽ tiến vào thành phố A, có thể nhìn đến màn hình trên bầu trời, nghe được âm nhạc.
Nhưng lui ra phía sau ranh giới, hắc, liền nhìn không thấy cũng nghe không được!
Giống như không trung có kết giới vô hình vậy!
“Thật tà môn nha!” Người này chạy nhanh quay video, gửi lên trên mạng.
Mà mọi người ở thành phố khác cũng thông qua ứng dụng mạng xã hội, đã biết thành phố A xuất hiện hiện tượng thiên văn dị thường.
Các cơ quan liên quan của chính phủ lập tức tập trung cao độ và coi trọng hiện tượng kỳ lạ này.
Lúc này, màn hình trên bầu trời đột nhiên truyền ra tiếng người, là tiếng nói thanh thúy dễ nghe của một cô gái.
"Chào mọi người, tôi là người đã gửi video, tôi tên Vi Tử, mọi người cũng có thể gọi tôi là phát ngôn viên dự báo thiên tai."
Dù là người thành phố A, hay là những người thông qua phát sóng trực tiếp nhìn thấy hình ảnh, đều khẩn trương mà nghe âm thanh này.
“Ôi trời, âm thanh rõ ràng quá a!”
“Thật sự báo trước thiên tai? Có hơi dọa người nha!”
"Mọi người nhất định rất kỳ quái, video này được gửi đến từ nơi nào, mọi người không cần rối rắm, mọi người chỉ cần chú ý xem kỹ đoạn video này là được, bởi vì nó liên quan đến sinh tử tồn vong của mọi người trong tương lai. Được rồi, thời gian không còn nhiều, chúng ta tiến vào chủ đề đi."
Tòa thị chính thành phố A, cục trưởng mang theo vài người ở trong sân, ngẩng đầu xem rất nghiêm túc.
Cục trưởng: “Gọi tất cả mọi người tới đây đi, mở họp, chờ video kết thúc, e là thành phố sẽ loạn.”
Tổ kỹ thuật nào đó.
“Bắt được tín hiệu phát ra ở nơi nào không?”
“Không có!”
“Vậy phân tích âm thanh thì sao?”
“Đang ghi âm, sẽ tiến hành phân tích sau.”
Nơi đóng quân ở ngoại ô Thành phố A.
“Hệ thống truy tìm đã khởi động, trước mắt vẫn chưa phát hiện mục tiêu ở trên trời!”
“Toàn bộ thành viên tập hợp!”
“Tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu!”
Một đội binh lính vội vã đuổi tới sân bay, từng chiếc máy bay trực thăng đã khởi động, chỉ đợi mệnh lệnh liền có thể xuất phát.
Trên đường lớn, đèn xanh liên tục chuyển sang đèn đỏ, cảnh sát giao thông cưỡi motor đi vào một ngã tư đường, ngăn cản xe chạy tiếp, để phòng ngừa phát sinh ngoài ý muốn trong quá trình lái xe.
Bởi vì sự xuất hiện của màn trời, thành phố A phản ứng nhanh ở các phương diện khác nhau.
"Không biết xưng hô mọi người như thế nào đây, vậy gọi mọi người là những người bạn ở thế giới mưa axit đi, nói trọng điểm trước nhé, thế giới của mọi người vào tối nay, bao gồm thành phố A cùng mấy chục thành phố trong và ngoài nước, sẽ nghênh đón một cơn mưa axit có độ PH là 1 (3), bắt đầu màn mở đầu cho mạt thế mưa axit."
“PH1? Không có khả năng có chuyện này!”
“Mạt thế mưa axit? Buồn cười?”
Tựa như một giọt nước rơi xuống chảo dầu, đám người sôi nổi bàn tán và tranh cãi rất ồn ào.
Có người không hiểu biết, hỏi: “PH1 rất cao sao?”
“Ông có đi học không vậy? Chưa học môn Hóa học à? PH1 không phải quá cao, mà là quá thấp! PH giá trị thấp hơn 5.6 chính là mưa axit.”
“Nói như thế, PH nhỏ hơn 4 chính là mưa axit dày đặc, là mưa axit bậc trung cấp, Ở độ PH4, cá tôm sẽ toàn bộ diệt sạch.”
“PH1? Đây là mưa axit siêu cấp đi? Một trận mưa xuống dưới, thực vật khẳng định tảng lớn chết héo, loại nhà xập xệ như vậy, trải qua một cơn mưa axit thôi sẽ biến mất không còn gì!”
“Con đường, xe cộ đều phải bị ăn mòn hết.”
“Nếu là dính lên trên người, làn da cũng không còn.”
“Đừng nói dính trúng mưa, dù chỉ là hít thở không khí bên ngoài, hệ hô hấp cũng có thể nổ mạnh! Đôi mắt sẽ bị đau!”
“Tuyệt đối là không có thật! Thành phố A của chúng ta vẫn luôn chú trọng tuần hoàn kinh tế, bảo vệ môi trường tốt như vậy, căn bản không có khả năng có mưa axit! Nói chuyện giật gân!”
Trong phòng hội nghị tại thành phố A, bởi vì màn trời xuất hiện, hội nghị gián đoạn, các lãnh đạo đứng ở bên cửa sổ nhìn bầu trời, có một người hỏi: “Thành phố chúng ta không phải có hệ thống kiểm tra mưa axit tự động hay sao, hệ thống có cảnh báo gì hay không?”
Một người khác lập tức trả lời: “Không có, hoàn toàn không có.”
Các lãnh đạo nhíu mày, tiếp tục nhìn lên bầu trời.
Giọng nữ réo rắt trở nên ngưng trọng lên, bối cảnh âm nhạc cũng đổi sang khẩn trương
【 Vào tối nay, các nơi trên cả nước sẽ liên tục thay phiên xuất hiện các cơn mưa axit, tuyết axit, mưa đá axit, mỗi một cơn mưa axit PH có cao có thấp, giai đoạn này sẽ liên tục trong một tháng, đây là thời kỳ thích ứng, cũng là thời kỳ cuối cùng để tự cứu, qua một tháng, mưa axit có độ PH nhỏ hơn 0 sẽ giáng xuống toàn thế giới, từ đây hoàn toàn tiến vào thời kỳ mạt thế. 】
Theo âm thanh, hình ảnh trên màn trời cũng đã xảy ra biến hóa, thành phố A vốn dĩ là đô thị phồn hoa, đột nhiên không trung biến đen, mây đen giăng đầy, mưa rơi ào ào.
Các tòa nhà cao ốc bị ăn mòn ra từng đạo dấu vết, mặt đường bị ăn mòn thành từng lỗ tổ ong, đèn đường cùng đèn xanh đèn đỏ bị ăn mòn biến hình, cây cối, vành đai xanh nhanh chóng khô héo cháy đen.
Trên đường, xe cộ đâm vào nhau, vẻ mặt người trong xe hoảng sợ mà nhìn ra bên ngoài, không dám đi ra ngoài, nhưng thân xe dưới sự ăn mòn của nước mưa đã nhanh chóng biến hình, những chỗ mỏng mảnh phảng phất như sắp sửa bị mưa axit xuyên thấu.
Trên đường lớn mọi người hoảng sợ bỏ chạy, tìm kiếm chỗ tránh mưa, có người may mắn chạy vào cửa hang ở gần đó, nhưng trên người đã xuất hiện rất nhiều bọc mũ chảy máu.
Có người che lại cuống họng ho khan thở dốc từng ngụm từng ngụm, có người phát bệnh suyễn, có người lơ đãng dùng tay dính đầy nước mưa lau mặt, rất nhanh, trên mặt người đó đã nổi lên một mảng đốm đỏ như bệnh sởi, sau đó nhanh chóng thối rữa.
Kẻ xui xẻo thì té ngã khi đang chạy, té ngã vào vũng nước, tức khắc kêu la đau đớn, trong nháy mắt quần áo bị ăn mòn đến rách tung toé, làn da toàn là máu, cuối cùng trong từng tiếng kêu thảm thiết, cả người bị mưa axit xối thành một cục thịt máu ngã trên mặt đất, không đứng dậy nổi nữa.
Người lớn kêu la, trẻ con khóc thét, xe bóp còi, biển quảng cáo rơi xuống, còn có nơi đột nhiên phát nổ và xảy ra hỏa hoạn, toàn bộ thành phố lập tức rơi vào hỗn loạn.
Mọi người nhìn màn trời, đều bị dọa choáng váng.
Thật là đáng sợ! So điện ảnh còn đáng sợ! Đặc biệt chuyện này còn xảy ra ở thành phố mình đang sống, thậm chí có người thấy được hình ảnh của chính mình!
Chỉ là nhìn, liền cảm thấy cả người run rẩy, từ làn da đến xương cốt đều thấy đau đớn.
Quả thực tựa như một hồi tiên đoán tai nạn, trực quan như thế, khắc sâu vào trong trí nhớ.
Mọi người lẩm bẩm nói: “Chuyện này không có khả năng……”
“Là giả?”
“Mẹ nó! Rốt cuộc là ai tạo ra video này, quá ác độc!”
“Ai đem mặt của ông photoshop lên trên đó vậy hả? Sao ông có thể khóc bù lu bù loa như mấy tên vô dụng vậy chứ? Đây là bôi nhọ!”
Mà Sử Phi Địch ngơ ngác ngửa đầu, cả người đều choáng váng: “Tại sao lại như vậy?”
Hắn vừa vội vừa tức: “Hệ thống, hiện tại mọi người đều biết mạt thế sắp tới, phải làm sao đây!”
(1)“xã súc”: dùng để chế giễu những người vì lợi ích của công ty mà gạt bỏ tôn nghiêm của bản thân họ.
(2) “thảo gian nhân mạng”: coi sinh mạng của người dân rẻ rúng, ví như là cỏ rác, muốn cắt phạt lúc nào, bao nhiêu cũng được.
(3) Độ PH của mưa axit :
Theo nghiên cứu:
Khi pH < 6.0: Các sinh vật bậc thấp của chuỗi thức ăn (phù du) sẽ chết đi.
Khi pH < 5.5: Các loài cá sẽ bị dị dạng do thiếu dinh dưỡng, chết ngạt và không thể sinh sản được. Nếu có thể, cá con cũng rất khó sống sót.
Khi pH < 5.0: Quần thể cá sẽ chết
Khi pH < 4: Xuất hiện các sinh vật mới khác với các sinh vật ban đầu.