Sắc mặt các lãnh đạo Thành phố A đều rất khó coi.
“PH0? Vậy thì có khác gì bầu trời rơi axit kia chứ, không có khả năng, căn bản không có điều kiện hình thành mưa axit như vậy!”
“Càng đừng nói toàn thế giới cùng nhau rơi mưa axit, đúng là lời nói vô căn cứ!”
“Chỉ sợ là có người cố ý nói chuyện giật gân.”
Nhưng cũng có người thật sự lo lắng.
“Vậy chuyện màn trời giải thích như thế nào? Từ trên bầu trời truyền xuống âm thanh giải thích như thế nào?”
Người nói chuyện màn trời nói là lời nói vô căn cứ tức khắc cứng họng.
Nếu là công nghệ cao mới phát minh, thì tại sao bọn họ chưa nghe nói qua?
Làm gì có loại công nghệ cao đáng sợ như vậy.
“Nghe nói màn trời này chỉ có ở thành phố A mới có thể nhìn thấy, ra khỏi thành phố A, cho dù chỉ là bước ra một bước, cũng không thể nhìn thấy hoặc nghe thấy.”
Nhìn không thấy còn có thể nói là khả năng trên không trung có cái gì che chắn, lợi dụng nguyên lý ánh sáng truyền bá linh tinh, nhưng nghe không thấy âm thanh thì giải thích như thế nào?
Quá mức quỷ dị, căn bản vô pháp lấy lẽ thường để giải thích.
Mà nếu sự xuất hiện của màn trời đã không thể giải thích được, thì chuyện đột nhiên xuất hiện mưa axit, tựa hồ cũng không phải không có khả năng.
Bỗng nhiên một người nói: “Màn trời nói rốt cuộc có phải sự thật hay không, chờ xem đêm nay thành phố chúng ta có rơi mưa axit không là biết chứ gì.”
Mọi người trầm mặc, đúng vậy, thành phố A trong những năm thập niên 80 xác thật bởi vì đốt nhiên liệu than đá quá nhiều dẫn tới việc xuất hiện mưa axit, nhưng về sau bởi vì cải cách kinh tế, tận lực bảo vệ môi trường, tình huống dần dần chuyển biến tốt đẹp, đã có hơn hai mươi năm không có xuất hiện mưa axit, hơn nữa hệ thống giám sát cũng không hề phát ra bất cứ cảnh báo gì.
Cho nên, theo lý mà nói, đêm nay căn bản không có khả năng xuất hiện mưa axit.
Trái lại, nếu đêm nay thật sự xuất hiện mưa axit, liền chứng minh màn trời nói chính là sự thật.
Mọi người đều nhìn về phía thị trưởng.
Thị trưởng sắc mặt nặng nề, nhìn từng cảnh tượng thảm thiết trên màn trời, trầm giọng nói: “Đi điều tra nguồn gốc của màn trời, ban hành thông báo, toàn thể người dân thành phố A chuẩn bị sẵn sàng, sau khi trời tối toàn bộ đóng cửa, không được đi ra ngoài, phong tỏa toàn thành phố.”
Nói tới đây, hắn lại nói: “Lập tức an bài người đi các thị trấn phía dưới kiểm tra, phàm là trong nhà không có điều kiện chống chọi mưa axit, lập tức tiến hành di dời.”
“Kiểm kê nguyên vật liệu toàn thành phố và thiết bị có khả năng chống phân huỷ.”
“Sở hữu tàu điện ngầm, trung tâm thương mại dưới lòng đất, lập tức đình chỉ buôn bán và trực tiếp tiếp quản, chuẩn bị công tác tiếp nhận người dân đi tránh nạn.”
“Toàn bộ trường học, nhà xưởng, xí nghiệp, buổi chiều nghỉ học đình công, sơ tán tất cả nhân viên, sau 5 giờ chiều, toàn bộ phương tiện giao thông ngừng chạy.”
Từng điều mệnh lệnh từ thị trưởng trong miệng phát ra, mọi người chạy nhanh mà ghi chép lại.
Cuối cùng, thị trưởng nói: “Nhiêu đó trước đi, còn lại, triệu tập chuyên gia mở họp, thương nghị như thế nào chống đỡ mưa axit và ảnh hưởng tiếp theo mà nó mang lại.”
Bộ dáng trận địa sẵn sàng đón quân địch, hiển nhiên là đem lời dự báo của màn trời đối đãi như sự thật.
Có người muốn nói lại thôi.
Thị trưởng nói: “Nếu hết thảy là giả, bất quá là mất công bận việc một hồi, nhưng nếu màn trời nói chính là sự thật, chúng ta nhiều làm ít chuyện, có khả năng chính là cứu được rất nhiều rất nhiều sinh mệnh.”
“Đi làm việc đi, thời gian không còn nhiều.”
Mọi người đồng thanh nói: “Tuân lệnh!”
Mà lúc này, hình ảnh trên màn trời còn đang tiếp tục, âm thanh của “Vi Tử” cũng đang tiếp tục [Cơn mưa axit này cơ hồ phá hủy hơn phân nửa xã hội nhân loại, mà trong mạt thế mỗi một lần mưa axit, đều mang đến tổn thất rất đáng sợ, đồng ruộng tuyệt thu, nguồn nước ô nhiễm, con đường hủy hoại, phòng ốc sụp đổ, động thực vật đại lượng diệt sạch, vô số người chết đi.]
[Những người sống sót cũng bởi vì mất đi chỗ tránh nạn, khuyết thiếu đồ ăn nước uống và thuốc, cùng với bởi vì mưa axit mà mắc phải đủ loại chứng bệnh, liên tục thê thảm chết đi. Ngắn ngủn nửa năm, dân cư tổn thất vượt qua 95%. ]
Hình ảnh trên màn trời càng thêm đen tối tàn khốc, thành phố, tòa cao ốc hoàn toàn thay đổi, Tòa nhà Song Tử cũng chỉ dư lại chút ít thép còn treo lủng lẳng, thoạt nhìn hết sức bi thương.
Cây cầu qua sông sớm đã rơi xuống lòng sông, trên mặt nước tràn đầy cá tôm thậm chí là thi thể nhân loại bị tàn phá.
Trên mặt đất tràn đầy phế tích cùng rác rưởi, thi thể khắp nơi, người sống sót khoác áo mưa rách tung toé, vải dầu dày nặng, đồ bảo hộ các loại, làn da lộ ra tới sưng đỏ thối rữa, ánh mắt chết lặng dại ra, tìm kiếm đồ ăn đã không có khả năng tồn tại ở trong phế tích.
Nếu là tìm được một chút đồ ăn, sẽ gấp không chờ nổi mà ăn ngấu nghiếng, sau đó bị lớp axit dính phía trên đốt cháy thực quản, thống khổ gào rống, hoặc là tranh đoạt lẫn nhau, đánh đến ngươi chết ta sống, thậm chí có người trực tiếp gϊếŧ người và ăn thịt người.
“Ọe!”
“Ọe!”
Mọi người phía dưới xem mà liên tục buồn nôn.
Lúc này đúng là giờ ăn cơm trưa, có người mới vừa ăn cơm, có người đang ăn, trực diện màn ảnh một hồi, phố lớn ngõ nhỏ trong phòng ngoài phòng đều có tiếng buồn nôn.
Tiếp theo chính là tức giận mắng: “Đây là cái gì vậy a! Ai làm ra đoạn phim ghê tởm thế này, quá ác độc!”
“Sao có thể ăn người chứ! Bộ không biết có virus prion hay sao?”
“Anh cũng đừng nói, thật đến lúc sống không nổi nữa, còn quan tâm có virus hay không làm gì.”
“Nước ta không phải có rất nhiều lương thực dự trữ sao? Dù cho đồng ruộng tuyệt thu, cũng sẽ không hết đồ ăn ngay được?”
“Anh không thấy được sao? Đường đều bị mưa axit ăn mòn, cầu bị gãy, có lẽ xe cũng đều hỏng rồi, nga, không biết chết bao nhiêu người nữa, cho dù có lương thực cũng không vận chuyển được. Hơn nữa ai biết kho lúa có phòng chống mưa axit được hay không.”
“Không đúng, chẳng phải có cái đồ vật chứa đựng được mưa axit à? Axit còn không phải được đựng trong ống nghiệm bằng thủy tinh hay sao?”
Hình ảnh trên màn trời đột nhiên chuyển động, chuyển tới một nơi khác, bất quá không biết vì cái gì, chất lượng hình ảnh đột nhiên hạ thấp mấy độ, hình ảnh trở nên có chút mơ hồ lên, bất quá vẫn là có thể nhìn ra, đó là căn phòng dùng một loại vật liệu kỳ kỳ quái quái xây lên.
[Có người tương đối may mắn, bọn họ tìm được vật liệu chống axit phân hủy, vì chính mình xây nên một nơi trú ẩn.]
Hình ảnh lại chuyển động, tựa hồ là một tầng hầm, những người mặc áo blouse trắng đang bận rộn công tác.
[Nửa năm sau mạt thế, các nhà khoa học rốt cuộc nghiên cứu ra loại nước sơn chống axit phân hủy, nhưng mà lúc này, dân cư giảm mạnh, máy móc hủy hoại, thu hoạch, dược phẩm, nguyên vật liệu đều rất khó kiếm, sức sản xuất đã giảm. Dù vậy, từng tòa trú ẩn mưa axit, vẫn như cũ gian nan được thành lập. ]
Nhìn đến nơi này, mọi người thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Có thể vực dậy là tốt rồi, tuy rằng gặp phải mạt thế, nhưng tương lai vẫn có hy vọng không phải sao?
Bọn họ không phát hiện, bọn họ đã hoàn toàn sắm vai những nhân vật trong đoạn phim, cảm xúc theo nội dung đoạn phim mà biến hóa phập phồng.
Nhưng kế tiếp, đoạn phim đột ngột chuyển biến bất ngờ.
[Nhưng mà, lúc này thành viên trong các tổ chức chính phủ đã thay đổi vài đợt, quân đội cũng đã hy sinh hầu như không còn trong các đợt cứu nạn, bộ máy quốc gia suy sụp, trực tiếp dẫn tới chỗ tránh nạn nghênh đón một lần lại một lần tranh quyền đoạt lợi.]
[Có chỗ tránh nạn hủy diệt do tranh đấu nội bộ, có chỗ tránh nạn trở thành sở hữu tư nhân, quy tắc trong chỗ tránh nạn hoàn toàn từ cá nhân cùng thế lực cá biệt chế định, người dân tầng dưới chót đã chịu áp bức và bóc lột nghiêm trọng. ]
[ Những người sống sót không chiếm sống được một ngày bình yên, tội ác nảy sinh, nhân loại gϊếŧ hại lẫn nhau, đặc biệt là theo nhân viên nghiên cứu từng người ngã xuống, nhân loại từng bước bước vào vực sâu tử vong……]
Trong màn trời, từng người một ngã xuống, chỗ tránh nạn bị hủy bởi chiến hỏa, mọi người mất đi nơi che chở, lại một lần bại lộ dưới cơn mưa axit, tuyệt vọng mà gào rống, cuối cùng trở thành một bãi huyết nhục mới mẻ trong thiên địa.
Từng màn này, tựa như làn sóng mạnh, đánh sâu vào trong lòng mọi người, làm sắc mặt mọi người trắng bệch, nhịn không được lui về phía sau, phảng phất như muốn né tránh hình ảnh tàn nhẫn này.
“Không, sao có thể?”
“Đây là nơi cư trú cuối cùng của nhân loại, còn đấu cái gì a, đấu đến cuối cùng tất cả mọi người đều cùng ch·ết!”
“Thảo(1), đều khi nào, còn tranh quyền đoạt lợi, thắng là có thể giường rộng gối êm hay có thể ăn Mãn Hán toàn tịch? Chất lượng sinh hoạt còn không phải kém y như nhau à?”
[ Bất quá, trong lúc mọi nơi đều tuyệt vọng, có một nơi là ngoại lệ, tòa thành kia, có thể phòng chống cơn mưa axit đáng sợ nhất, ở nơi đó, thậm chí có thể có nông trường dê bò thành đàn, có chất nước thanh triệt, có núi cao, có nhà xưởng, bệnh viện, trường học, thậm chí công viên giải trí……]
Cuối cùng một đoạn lời nói này, kết hợp hình ảnh không phải cảnh thật, mà như là phần mềm AI vẽ ra, từng bức đều đặc biệt tốt đẹp, phảng phất như trong thế giới cổ tích, tràn ngập cảm giác mộng ảo, đặc biệt cùng tận thế thảm thiết u ám hình thành hình ảnh khác biệt rõ ràng.
Mọi người đều xem ngây người.
“Đừng nói mạt thế, chính là hiện tại thái bình thịnh thế, ta đều sống ở nơi như vậy a.”
“Cho nên nơi này rốt cuộc là nơi nào a, nói cho rõ ràng a!”
Mọi người mở to hai mắt, lỗ tai dựng lên, muốn nghe rõ ràng câu sau, nhưng mà ——
Giọng nữ hơi ngừng, âm thanh đáng giận của cô nàng Vi Tử nhẹ nhàng mà nói [Muốn biết tình huống cụ thể của tòa thành chống axit, xin mời nhấn thích và thả hoa (giống thả tim bên mình ấy) duy trì nha, đoạn phim kỳ sau sẽ vì mọi người giải thích nghi hoặc.
Mọi người:!!!
“A a a! Cô nói hết không được sao?”
“Đoạn phim chính là để tuyên truyền nơi này đi, có phải nơi du lịch mới ra nào không a?”
“Vì tuyên truyền nơi này, nói tận thế gì đó, thật quá đáng đi?”
Mọi người bàn tán náo nhiệt, mấy chiếc máy bay trực thăng ở dưới màn trời bay tới bay lui, dường như còn dùng ánh đèn đi chiếu xạ màn trời, hiển nhiên là đang nghiên cứu màn trời, bất quá khoảng cách quá xa, cũng nhìn không rõ rốt cuộc nghiên cứu ra cái gì rồi.
Ngay sau đó, màn trời dần dần tối đen, sau đó xuất hiện bốn chữ “Chưa hết còn tiếp”, tiếp theo liền hoàn toàn biến mất.
Mà mọi người phát hiện, trước mặt bọn họ xuất hiện một đám màn hình cỡ nhỏ, hình như là phiên bản mini của màn trời, mặt trên có các biểu tượng thích, không thích, thả hoa.
Có người thử bấm thích, thật đúng là thành công, màn hình biến mất, có người bấm không thích, màn hình cũng đã biến mất.
Có người trực tiếp vung tay lên đập màn hình, màn hình cũng tan biến, không có lại xuất hiện.
Không trung vẫn như cũ là một mảnh xanh thẳm, trời cao mây trắng, ánh mặt trời xán lạn, dường như chưa xuất hiện qua cái gì.
Nếu không phải mọi người đã chụp ảnh, quay phim, chỉ sợ muốn cho rằng hết thảy chỉ là một hồi ảo giác.
Sau đó mọi người lại nghị luận ầm ầm lên, các loại ảnh chụp, đoạn phim ở trên mạng chân chính bùng nổ, tựa như ôn dịch, lan tràn đến mỗi góc, tiến vào tầm nhìn của mọi người.
Phần lớn mọi người chỉ cảm thấy đây là công nghệ đen, hiệu ứng đặc biệt, mánh lới linh tinh, cũng có người cho rằng đây là lời đe dọa của các tổ chức bất hợp pháp.
Chỉ có số ít người nghiêm túc đối đãi, mà trong loại người này, người thành phố A chiếm đa số.
Hết cách rồi, ai biểu màn trời xuất hiện ở thành phố A đâu.
Người Thành phố A đều tận mắt nhìn thấy màn trời, loại cảm giác chấn động này, xem ghi hình không thể cảm nhận được.
Hơn nữa, trong đoạn phim rõ ràng nhắc tới, đêm nay thành phố A sẽ có mưa axit, nói năng rõ ràng và chính xác như vậy, thời gian lại gần, chuẩn bị một chút cũng không khó.
Quan trọng nhất là, toà thị chính vậy mà gửi thông báo cho mọi người!
“Thảo thảo thảo! Chính phủ gửi tin nhắn báo động cho tôi! Làm tôi chuẩn bị tốt đồ ăn nước uống, kiểm tra nhà cửa, cố gắng hứng thật nhiều nước máy trữ sẵn trong nhà, đêm nay đóng kín cửa sổ!”
“Bên Cục Giao thông nhắn tin, nói sau 5 giờ chiều, toàn bộ đoạn đường đóng cửa!”
“Thôn ủy trực tiếp tới cửa kiểm tra, nói phòng ở trong thôn chúng ta đều không đảm bảo, làm chúng ta thu dọn đồ đạc trong nhà, mang đồ ăn và đồ dùng, trước khi trời tối toàn thôn tập hợp ở trung tâm sinh hoạt!”
“Làm nhà máy chúng ta đình công, máy móc dừng lại sẽ tạo ra tổn thất rất lớn, xưởng trưởng chúng ta đều phải hóa thân rồng phun lửa!”
“Trường học gửi tin nhắn, làm tôi đi đón con!”
“Điên rồi đi, đây là thật hay sao? Không phải đang đùa đi!”
“Đêm nay nếu không có mưa axit, có lẽ toàn bộ lãnh đạo thành phố A đều phải rơi đài hết a?”
Bên trong những người nghị luận sôi nổi, cũng có những người thông minh, phản ứng nhanh, trong lúc gian nan khổ cực kỳ có ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, đã sớm chạy đi siêu thị, cửa hàng, điên cuồng mua sắm.
Có người lên mạng tìm kiếm loại đồ vật nào có thể phòng chống axit phân huỷ, sau đó lập tức đi mua sắm.
Có người cảm thấy cửa sổ nhà mình đóng không kín, nóc nhà sẽ chảy nước thực không an toàn, lập tức tìm đồ vật tu sửa.
Có người gặt gấp hoa màu ngoài ruộng.
Có người đem cha mẹ người thân đưa về nhà mình, có người rời đi phòng cho thuê rách nát của mình, đi nhờ cậy bằng hữu, hoặc là đi ở khách sạn.
Còn có người lập tức lái xe rời khỏi thành phố A, thành phố A không an toàn, ta đi là được chứ gì?
Mà ở nơi mọi người không biết, những người ở nơi có nguy cơ cao, đã được nhanh chóng chuyển đến kiến trúc có thể chống cự mưa axit.
Thuyền đánh cá gần biển bị khẩn cấp gọi trở về.
Có nơi tiếng chuông cảnh báo ô lạp lạp mà vang lên khắp bầu trời.
Càng là chuẩn bị, càng là hành động, liền càng giống như có Tử Thần giơ lưỡi hái đuổi theo phía sau.
Cảm xúc là sẽ lan tràn, dần dần mà, toàn bộ người dân trong thành phố đều khẩn trương lên, những người không để bụng, đều bắt đầu cảm thấy nếu không chuẩn bị gì đó, thật giống như thiếu một tầng bảo hộ vậy, trong lòng rất là hoảng loạn.
(1) Thảo: từ chửi tục trong tiếng trung