Đoàn Tu Tư âm thầm toát mồ hôi vì Trình Uyển Dao.
Khi Cố Thần Hi biết cô đang hẹn với bạn trai ra ngoài, hắn lập tức gác lại tất cả các công việc đang làm, nhưng nào ngờ, hắn lại bắt gặp hai người đang trong tình hình bế tắc.
Nếu có thể, Trình Uyển Dao thực sự không muốn ngồi chung một xe, hít chung một bầu không khí với Cố Thần Hi, bởi cô cảm thấy ngay cả không khí cũng đang sỉ nhục mình.
Trình Uyển Dao mở cửa sổ xe, lúc đi được nửa chừng, Cố Thần Hi lại nắm chặt tay cô, lạnh nhạt mỉa mai: “Sao, không nhảy ra khỏi xe được, chẳng lẽ muốn nhảy ra từ cửa sổ? Tôi thấy em là đang chê mạng mình lớn quá rồi!”
Phải! Trình Uyển Dao cô là đang chê mạng mình lớn quá đấy, cô chính là muốn thi với ông trời, xem sau khi nhảy ra khỏi xe này, cô còn sống hay là chết?
Cố Thần Hi kêu Đoàn Tu Tư đóng toàn bộ các cửa sổ trên xe, hơn nữa còn phải khoá lại.
Thật là, nếu không dạy dỗ cô một trận đàng hoàng, thì sớm thôi, cô cũng sẽ đảo lộn trời đất!
Cố Thần Hi hắn chưa bao giờ gặp phải người phụ nữ nào ngang ngược như vậy.
“Ngoan ngoãn ngồi yên cho tôi, nếu còn dám động cái nữa…” Hắn vừa nói, vừa lấy điện thoại trong túi ra gọi điện.
“Đồ khốn!” Trình Uyển Dao mở miệng mắng hắn.
Ngoài việc lấy anh trai ra uy hϊếp mình, hắn còn có bản lĩnh gì?
Cố Thần Hi đưa tay ôm cô, giam cầm cô trong l*иg ngực, chậm rãi đến gần má cô, mờ ám thở nhẹ vào tai cô: “Em phải trả giá cho lời nói ngày hôm nay.”
“Đe dọa phụ nữ, anh còn là đàn ông hay không?” Trình Uyển Dao nghiến răng nghiến lợi.
“Tôi có phải đàn ông hay không, em sẽ sớm biết thôi.” Giọng hắn khàn khàn mà gợi cảm, vừa nói lòng bàn tay lớn vừa chầm chậm lưu luyến qua những đường cong trên người cô, như thể mang theo một luồng điện.
“Vô liêm sỉ!” Cả người Trình Uyển Dao cảm thấy khó chịu khi bị hắn trêu chọc, nơi lòng bàn tay vuốt ve dường như đang có một ngọn lửa.
Khi vừa nói ra, hình như giọng điệu đã thay đổi, không còn khí thế như vừa rồi.
“Em có tư cách gì nói ra câu này?” Cố Thần Hi cười khẩy.
“Anh…” Trình Uyển Dao tức đến nội thương, rốt cuộc vẫn là do cô quá kích động.
Quả nhiên đuôi hổ không thể sờ.
Chẳng bao lâu sau, cô cũng đã nhận thua, là hoàn toàn thua cuộc.
“Cố Thần Hi, anh không thể cho tôi lựa chọn thứ ba sao?” Trình Uyển Dao ngẩng đầu, vẻ mặt khá bướng bỉnh, mặc dù cô biết khả năng này rất nhỏ, nhưng chỉ cần có một tia hy vọng, cô vẫn muốn kiên trì.
Đột nhiên, Cố Thần Hi cười lớn, người phụ nữ này suy nghĩ thật viển vông, chỉ cho cô một chút màu sắc, cô liền có thể mở cả một xưởng nhuộm.
Hắn giơ tay, nhẹ nhàng vuốt ve lông mày cô, “Em cảm thấy đây là vấn đề sao?”
“Chỉ cần anh cho tôi con đường thứ ba, bất luận thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ trả hết cho anh mười triệu tệ.” Cuối cùng, Trình Uyển Dao cũng nhẫn nhịn không hất tay hắn, cố chấp nhìn hắn.
“Đáng tiếc, tôi không thiếu tiền.” Cố Thần Hi lạnh lẽo đáp.
Trình Uyển Dao là người phụ nữ táo bạo nhất hắn từng gặp, nếu đổi là người khác, người ta dính hắn còn không kịp, trong khi đó, cô chỉ muốn đẩy hắn ra xa.
Ha, không vội, hắn có rất nhiều thời gian để thuần phục cô!
Đúng lúc này, xe của bọn họ cũng đã đến biệt thự.
Trình Uyển Dao vẫn ngồi bất động như cũ, hai tay nắm chặt dây an toàn như thể cọng rơm cứu mạng cuối cùng, không thể buông.
Cố Thần Hi mở cửa xe, thô bạo tách tay cô rời khỏi dây an toàn, kéo cô ra khỏi xe.
Trình Uyển Dao lảo đảo một cái, suýt chút ngã nhào xuống đất.
Người đàn ông kéo Trình Uyển Dao đi về phía biệt thự, ba bước một lần lại hai bước một lần.
Rất nhanh thôi, hắn đã dẫn Trình Uyển Dao đến phòng, ném cô lên giường, ức hϊếp thân thể cô.
Trình Uyển Dao ra sức vũng vẫy, trước đó, cô vốn cho rằng sức của đàn ông không mạnh như lời đồn, nhưng hiện tại cuối cùng cô cũng biết, ở trước mặt hắn, cô căn bản chính là một kẻ thua cuộc.
Hành động không dịu dàng của Cố Thần Hi khiến Trình Uyển Dao càng vùng vẫy quyết liệt, có điều cô vẫn chưa biết rằng, đàn ông sẽ càng thích những “con mồi” như thế này hơn.